Ghi chép của VIÊN DUNG-HUỲNH TÂM
Bản
thống kê tổn thất của những đơn vị của Trung Quốc tham chiến tại chiến trường
biên giới Lão Sơn Việt Nam:
1
– Quân đoàn 11, 14 Côn Minh, tham chiến 4/84-4/85, tử thương 2749, trọng thương
4152.
2
– Quân đoàn 1, 11 Nam Kinh, tham chiến 12/84-5/85, tử thương 3942, trọng thương
3435.
3
– Quân đoàn 46, 67 Tế Nam, tham chiến 5/84-4/86, tử thương 4746, trọng thương
3257.
4
– Quân đoàn 21, 47 Lan Châu, tham chiến 4/86-4/87, tử thương 3654, trọng thương
3264.
5
– Quân đoàn 27 Bắc Kinh, tham chiến 4/87-4/88, tử thương 3087, trọng thương
3649.
Tổng
kết từ ngày 2/4/1984 đến ngày 25/4/88, quân Trung Quốc tử thương 15.178, trọng
thương 17.757.
Theo
tình báo Trung Quốc, những đơn vị Việt Nam bảo vệ biên giới Lão Sơn bao
gồm:
1
– F313 QK2 [1], tham chiến 12/84-5/85, quân số 7.460, tử thương 848, trọng
thương 946.
2
– F314 QK2, tham chiến 11/85-3/86, quân số 9.012, tử thương 975, trọng thương
719.
3
– F312 QK1, tham chiến 7/87-6/88, quân số 7.585, tử thương 787, trọng thương 625.
4
– F325 QK2, tham chiến 4/88-9/88, quân số 7.136, tử thương 819, trọng thương
537.
5
– F316 QK2, tham chiến 10/88-5/89, quân số 8.000, tử thương 923, trọng thương
612.
Tổng
kết từ ngày 2/4/1984 đến ngày 20/5/87, quân Việt Nam tử thương 4.352, trọng thương
3.439.
Ngày 07 tháng 6 năm 1987, quân đội CS Trung Quốc sử dụng vũ khí Ground-Based Laser Guns ( Súng phun lửa) tại chiến trường Lão Sơn Việt Nam.Nguồn: Hoa Nam.
Chúng ta nghe nói nhiều về loại súng
này nhưng chưa bao giờ thấy tận mắt súng này hoạt động ra sao. Đây là lần
đầu tiên chúng ta được chứng kiến tận mắt sức công phá của vũ khí này trên
chiến trường.
Ai đã bán đứng biên
giới Lão Sơn Việt Nam?
Từ đầu hôm, mưa gió lạnh kéo đến biên giới Lão
Sơn, Tây Bắc Việt Nam, tiếng sấm sét búa rìu của trời đất hòa trong
tiếng đại pháo không còn phân biệt thiên nhiên hay con người nổi giận!
Người ta nói “mưa thối đất” không sai, khắp
đỉnh núi mưa nặng hạt, tầm tả cả rừng xanh, nước mưa tung đất nổi bọt cuốn trôi
từng luồng, dẫn vào những giao thông hào bị ngập nước, đôi chân người lính ngâm
dưới bùn non ngả màu xám sền sệt, trộn lẫn bùn lầy lội. Một gốc trời gió ảm đạm
mưa hòa vào lửa đạn, ai cũng biết khi chiến tranh có thời gian khởi đầu, không
có thời gian đình chiến, tiếng pháo cối tầm xa vẫn mỗi khắc liên miên gào thét,
súng đạn thảm sát biết bao sinh mạng không phân biệt địch thù, cuộc chiến dai
dẳng giữa hai quân đội Việt Nam-Trung Quốc, họ lấy người lính làm chiến thuật,
hết biển người đến mở rộng xáp lá cà.
Dưới cơn mưa, tiếng sấm sét vang rền cùng với
tiếng bích kích pháo thi nhau nổ không ngừng. Mỗi ngày trung bình trên 148 binh
sĩ Trung Quốc và hơn 70 binh sĩ Việt Nam bị xóa sổ trong cơn mưa đạn này. Trên
đỉnh, dưới lưng núi, trong giao thông hào nơi nào cũng thê thảm. Toàn vùng điạ
đầu biên giới Việt Nam bao trùm bởi tiếng thét “hồn tử sĩ gió ù ù thổi” [2].
Đồn bót quân biên phòng Việt Nam tại điểm C211 Lão Sơn, nay bị
quân Trung Quốc chiếm cứ. Ảnh: NF3.86.
Hai ngày 06 và 07 tháng 6 năm 1987 dưới cơn
mưa tầm tã không ngớt, cảnh cận chiến vẫn diễn ra, không còn phân biệt đạn từ
đâu đến. Chúng vô tư ầm ì thổi đến điểm qui định, khói lửa kéo hỏa lực tranh
dành chốt tử chiến, cố thủ từng tản đá hay ụ đất, đôi khi chỉ cách nhau 8 mét.
Hôm nay cũng không ngoại lệ, pháo binh của Việt Nam phản ứng trừng phạt bịt
miệng không cho pháo binh của Sư đoàn 67 và 199 của Trung Quốc nói nhiều.
Pháo binh của Sư đoàn 199 Trung Quốc tại núi 177 Lão Sơn. Ảnh:
NF3.86.
Hình như binh sĩ Việt Nam đang tăng cường sức
mạnh một lần nữa khôi phục vùng núi Lão Sơn, Quân báo Sư đoàn 67 của Trung Quốc
cho biết:
– Sư đoàn bộ binh 31
của quân đội nhân dân Việt Nam xuất hiện bám sát chiến trường để chia sẻ phần
chiến đấu cùng bạn, nói chung lực lượng này có tầm lịch sử, đáng chú ý khả năng
chiến đấu của nó, mặc dù không so sánh với sáu đơn vị chính qui của nó, bởi mục
đích duy nhất của sư đoàn bộ binh quyết tử với thiết bị quân sự tác chiến mạnh,
cho nên Tư lệnh Sư đoàn 199 Thiếu tướng Trịnh Quảng Thần (郑广臣– ZhengguangChen) nhận trách nhiệm bao quát phía ngoài
chiến trường Lão Sơn.
Có lần Đặng Tiểu Bình nói:
– Thà binh sĩ tử vong nhiều mà tiết kiệm thất
bại.
Bắc Kinh xem binh sĩ tử vong là điều tất
nhiên, miễn làm sao chiếm cứ cho được vùng núi Lão Sơn, mở rộng được biên giới
mới gọi là thượng sách quân sự.
Từng đoàn quân xa Trung Quốc di chuyển trong lãnh thổ của Việt
Nam. Ảnh: NF3.86.
Tiếp theo Đại đội 31 binh bộ của Việt
Nam, khởi động chiến pháo quanh vùng núi Lão Sơn hầu kiểm tra độ sâu chiến đấu
của quân Trung Quốc. Nhóm pháo hạng nặng bắn lên những đỉnh núi 169, 168, 146,
142, và kéo những điểm cố thủ của Trung Quốc xuống thấp phòng thủ, pháo binh
phía Việt Nam hành động nhanh, muốn hỏa lực pháo binh kết thúc chiến tranh. Đêm
đó, Tiểu đoàn 595 của Sư đoàn 67 phòng thủ trước, ngoài ra còn có yểm trợ của
các lực lượng binh đoàn 167 và 164 ở phía tây của một ngọn đồi không tên, 3 tiểu
đoàn súng cối bắn nhóm của Sư đoàn 199 và 67 đã lên kế hoạch tấn công, tiếng
pháo vừa nổ đã lấy tại chỗ 4 binh sĩ Việt Nam. Tiếp theo quân đội Việt Nam đưa
quân xong pha vào trận để giải cứu những binh sĩ bị thương, thời gian này pháo
binh Trung Quốc giết thêm 1 địch quân. Mở đầu tấn công, quân đội Việt Nam không
kịp trở mình đã thấy bất lợi, địch quân vội bắn trả thù Tiểu đoàn 3 của Trung
Quốc, Tiểu đoàn 3 chấp nhận vào vị trí phòng thủ và đón nhận trước 230 đạn pháo
cối ra khỏi vỏ đồng.
Sĩ quan Sư đoàn 67 Trung Quốc bị tử thương. Ảnh: NF3.86.
Binh sĩ Sư đoàn 67 Trung Quốc bị trọng thương. Ảnh: NF3.86.
Sau cơn mưa, quân đội Trung Quốc ngỡ ngàng
nhìn thấy vị trí phía trước, núi C211 có quân Việt Nam chiếm đóng. Tuyến này đã
mất từ sáng sớm. Sư đoàn 67 muốn giải cứu 215 binh sĩ Trung Quốc cũng bị bao
vây, nằm trong vòng hoả lực chiến đấu rất mạnh của quân Việt Nam. Việc cứu và
yểm trợ không còn cơ hội thuận lợi. Lúc này quân đội của Trung Quốc có phần nao
núng. Cấp chỉ huy từ Tiểu đội đến cấp Sư đoàn chỉ biết cùng nhau cố thủ để chuẩn
bị chiến đấu. Mọi hoạt động trên đỉnh núi C211 hầu như yên lặng, quân Trung
Quốc chờ đợi cơ hội phản công lấy lại chân núi.
Khi ấy quân đội Việt Nam thẳng tay đè bẹp quân
Trung Quốc không cho ngóc đầu máu bành trướng tại chiến trường, xem ra một lần
nữa quân Việt Nam ngạo nghễ trước chiến thắng phi thường. Sự đoàn 67 và 199 của
Trung Quốc không ngần ngại thay đổi chiến thuật đánh cướp nhanh, tập trung vào
các chốt điểm phòng thủ yếu nhất của binh sĩ Việt Nam, đẩy mạnh phản công. Tất
cả binh lính của Sư đoàn 67 đang chờ lệnh bám vào các giao thông hào quen thuộc
với điạ hình của các khu vực phòng thủ, phát triển và cải thiện các kế hoạch
khác nhau, đồng tiến đánh vị trí tiêu diệt địch quân, và tăng cường xây dựng
lại những giao thông hào bị ngập nước để ổn định phòng thủ, giảm tối thiểu thất
thủ, tạo ra cơ hội thuận lợi đối mặt với quân đội Việt Nam và tránh thương vong
trong vụ pháo kích hôm qua.
Sư đoàn 67 nổ lực đưa quân trinh sát tiếp cận
quân đội Việt Nam, thay đổi mô hình tác chiến thành một mạng phản công chính
xác, và hoàn thiện tấn công cho cháy phía trước địch. Sư đoàn 67 liên lạc đỉnh
núi 255 sử dụng vòi Ground-BasedLaser Guns, tập trung thành mạng lưới trao
đổi lửa cấu hình.
Diện mạo cuốc chiến thình lình thay đối khi
nhóm trinh sát của Trung Quốc chuyển mật hiệu MB84B của tên gián điệp ẩn nấp
trong quân đội Việt Nam. Kết quả là quân đội Việt Nam mất hết khả năng chiến
đấu tại chiến trường biên giới Lão Sơn, tất cả những cuộc hành quân chớp nhoáng
bỗng bị vô hiệu hóa, và từ đó quân Trung Quốc nắm được mọi động thái phản công
của phía Việt Nam.
Một lần nữa CS Trung Quốc đẩy mạnh chiến
tranh, quyết định chiếm cho bằng được lãnh thổ của Việt Nam, Quân Ủy Trung Ương
(CPC) đảng CS Trung Quốc tái xuất lệnh “tài khí” tăng cường vũ khí phun lửa
hình cầu nhằm tiêu hủy hỏa lực phòng thủ của Việt Nam, phối trí lại kế hoạch 3,
chiến thuật chống tấn công, tăng cường phòng ngự, và cải thiện hệ thống thông
tin, liên lạc giữa các mạng lưới trong chiến dịch “thánh tử đạo”.
Những nhà chiến lược Trung Quốc nhận xét quân
đội Việt Nam trên chiến trường: “Một Việt Nam đối đầu mười Trung Quốc”, tiêu
biểu Tiểu đoàn 3 của Sư đoàn 199 đã phá hủy chuỗi dài giao thông hào quân Việt
Nam. Đến tối ngày 25/11, quân đội Việt Nam công khai trực diện tấn công. Cùng
ngày quân thám báo Sư đoàn 67 Trung Quốc phát hiện 41 binh sĩ thiệt mạng và một
người bị thương nặng không hiểu vì nguyên nhân nào. Quân số Tiểu đoàn 3 có từng
ấy binh sĩ đã bị thiệt mạng không tiếng súng, chẳng nhẽ Việt Nam sử dụng vũ
khí Ground-Based Laser Guns. Một câu hỏi lớn xuất hiện trong tâm trí của
binh sĩ Trung Quốc: “Có phải đây là một bài học mang theo hương vị khủng
khiếp đầu tiên ?”. Dường như binh sĩ Trung Quốc quá sợ hãi, nghĩ rằng
không còn nơi ẩn thân. Các nhà chiến lược và cấp chỉ huy quân sự Trung Quốc
liền xuất lệnh nhanh, không thể nào chấp nhận chôn vùi chiến dịch “tự vệ biên
giới”, đồng thời lôi kéo theo tên tuổi Đặng Tiểu Bình. Đây không phải là lần
đầu tiên chúng ta nhìn thấy cảnh tượng loạn thần kinh của phía Trung Quốc.
Kho đạn Pháo binh của Trung Quốc tại vùng núi Lão Sơn, ngày 28
tháng 11 năm 1987. Ảnh: NF3.86.
Theo tài liệu mật được mã hóa, Quân Ủy Trung
Ương (CPC) đảng CS Trung Quốc đã khẳng định rằng đảng CS Việt Nam giao ước
không viện binh và yểm trợ phương tiện cho quân tiền tuyến của họ tại mặt trận
Lão Sơn Lào Cai, đồng thời giám sát chặt chẽ không cho động biến mạnh trên
chiến trường. Cho nên ngày 26 tháng 11, pháo binh của quân đội Việt Nam bắn đi
những trái đạn vu vơ, so với cách đây vài ngày, vào hỏa lức quân đội Việt Nam
trở nên yếu ớt. Theo kế hoạch của các cấp lãnh đạo CSTQ và CSVN, quân đội CS
Trung Quốc an nhiên tiến hành chiếm Laoshan. Họ đã dứt khoát an bài công tác
với nhau trong tình “anh em xã hội chủ nghĩa” và đã mật ước với nhau hai bên
cùng có lợi trên xương máu của binh sĩ Trung Quốc và Việt Nam!
Bầu trời ngày 28 tháng 11 bắt đầu kéo mây, mưa
phùn với sương mù che khuất cả rừng núi, quân đội Việt Nam lợi dụng thời điểm
này cho pháo binh câu lên đỉnh núi hòa với tiếng mưa đổ. Thám báo quân đội
Trung Quốc mất hiệu năng, quan sát chiến trường trong điều kiện bất lợi, khó
thực hiện các hỏa lực pháo binh đánh trả trong mưa. Sau đó Sư đoàn 199 nhảy vào
yểm trở, bắn pháo bừa bải để đàn áp các vị trí pháo binh Việt Nam. Quân
đội Trung Quốc chỉ mong mưa pháo liên tục này làm vở tổ địch quân Việt Nam. Đến
16 giờ chiều cùng ngày, hai bên ngừng bắn pháo, vỏ đạn súng cối của pháo binh
Trung Quốc chất cao trên núi Lão Sơn lến đến “1.422,2 mét”.
Vỏ đạn pháo cho ra khỏi nòng súng, ngày 28 tháng 11 năm 1987.
Ảnh: NF3.86.
Hôm sau thám báo Trung Quốc phát giác đội quân
Việt Nam đang di chuyển trong giao thông hào ở vùng núi đất 167-164, họ liền
gọi pháo binh Sư đoàn 199 phản công. Một giờ sau họ xóa sổ hoàn toàn hỏa lực
súng cối và giết chết 23 chiến binh Việt Nam. Tiểu đoàn 3 được bổ sung tiếp
nhận đầy đủ đạn dược, và trang bị cối pháo cỡ lớn, cùng ngày Tiểu đoàn 3 thổi
khỏi nòng pháo 1.376 quả đạn, và sử dụng súng phun lửa vào giao thông hào của
binh sĩ Việt Nam. Kết quả thu về chỉ có vỏn vẹn 11 binh sĩ Việt Nam tử thương.
Họ thổi phồng cho đây một tổn thất đáng kể của phía địch.
Tiếp theo mặt trận tại núi 166 bùng nổ, pháo
binh của Trung Quốc khạc ra 1.358 quả đạn khỏi nòng cối, đàn áp binh sĩ của
Đại đội 31 thuộc quân đội nhân dân Việt Nam. Trong lúc cuộc chiến thắng
thua chưa ngã ngũ, các nhà quân sự Trung Quốc vùng núi Lão Sơn triệu tập và bày
ra trò phân tích chiến lược và tóm tắt những kinh nghiệm cho bài học chiến
trường, đi trước các lực lượng địch quân Việt Nam, tổ chức lại hàng ngũ, sử
dụng đạn pháo như phương pháp chính đàn áp địch, phối hợp, yểm trợ pháo binh
hoạt động mạnh mẽ, chủ ý trên chiến trường phòng ngự, tấn công mục tiêu phải
linh hoạt, tạo ra điểm tựa phòng thủ trước khi tấn công; tinh thần chiến đấu bộ
binh phải đồng nhất. Trong buổi thảo luận này họ đã đồng ý cho rằng:
– Bộ binh mạnh mẽ sẽ hỗ trợ hỏa lực pháo binh,
đưa địch quân vào thế hết khả năng chiến đấu, và không cho địch quân trở tay
phòng thủ.
Quân đội Trung Quốc ra hiệu lệnh tấn công, từ
đó pháo binh bắt đầu rót vào vị trí quân sự phía trước quân đội Việt Nam. Pháo
binh Trung Quốc bắn phá không ngừng nghỉ, đạn chụp xuống đầu các điểm chốt của
những sư đoàn chủ lực Việt Nam. Vài ngày sau đó sức mạnh pháo binh của Trung
Quốc dần dần yếu đi hoặc ngừng bắn vì kết quả không đem lại bao nhiêu. Mặc dù
những trung đoàn pháo binh của Trung Quốc đã quyết tâm bắn phá và dùng số lượng
đạn pháo khổng lồ để sang bằng vùng núi Lão Sơn thành bình địa, hỏa lực pháo
binh của 67, 199, Quân đoàn 11, Quân đoàn 14, Quân đoàn 1, Quân đoàn 11, Quân
đoàn 46, nhận được hàng triệu tấn đạn pháo cối, kết quả không đem lại nụ cười
cho những nhà chiến lược Trung Quốc. Cuối cùng mục tiêu trấn áp không đi đúng
như kế hoạch pháo binh Trung Quốc đã định.
Trong khi ấy Quân đội Việt Nam chuyển hướng
phản công. Đêm hôm sau ngày 30 tháng 11, hỏa lực quân đội Việt Nam sẵn sàng
nâng cấp tấn công, quyết tâm tạo ra hỏa lực pháo binh, thổi cơn phẩn nộ của bão
lửa vào hàng ngũ địch. Cuộc tấn công thực hiện từ 20 đến 30 phút, chiến trường
phân định hỏa lực nghiêng về phía quân đội Việt Nam, nhờ dòng lửa chuẩn xác, và
sau đó một lần nữa chuyển đổi hướng tấn công đạn pháp chụp xuống đầu quân đội
Trung Quốc, một trận chiến do bộ binh và pháo binh phối hợp nhịp nhàng.
Chiều hôm sau có tin vui, báo Quân đội nhân
dân Trung Quốc số ra ngày 30/11/1987, tại cột 2 loan tải bài tường thuật tại
chiến trường biên giới Laoshan, Lào Cai, Việt Nam, bởi ký giả Trịnh Hòa… 郑和…:
– Ngày 30 tháng 11/1987. Thư hùng pháo binh và
bộ binh, tuy đối phương tấn công loại bỏ quân ta khỏi vùng chiến Lão Sơn, và
sau đó ta phản công, kết quả địch tử thương 2 ta chỉ 1! Chiến trường đang nóng
cháy mùi thuốc súng, trận chiến biên giới Lão Sơn nhất định ta thắng…..
Tin này được tung ra bất ngờ và thiên hạ hiểu
ngay ký giả Trịnh Hòa… 郑和… muốn nói điều gì,
quả nhiên có viết, có lách. Độc giả tinh ý đọc đảo ngược tin sẽ thấy toàn diện
cuộc chiến, và phơi bày trạng thái thụ động của quân đội Trung Quốc, như trước
đây quân đội Trung Quốc thường ca bài “ra quân ít thắng lớn”, nay đã bất lợi
rồi, phải nói “ra quân lớn thắng nhỏ”. Nếu Việt Nam có dũng lược, toàn lực quân
dân và đảng CS cùng một lòng thì Trung Quốc không có cơ hội để nạt nộ, la lối
lớn tiếng, dùng vũ lực để xâm chiếm đất nước Việt Nam...
Sau thảm bại này, Trung Quốc vẫn muốn chiếm
cho bằng được lãnh thổ Việt Nam, vì vậy họ đột ngột thay đổi chiến thuật, phát
động cuộc tấn công mới, đặt các phân đội trinh sát thường xuyên tiếp cận tình
hình, và bỏ trống các vị trí đã chiếm đóng, đưa phòng thủ ra ngoài căn cứ, tạm
thời cách 100 mét, từ đó khai thác địa điểm đóng quân của pháo binh Việt Nam.
Các lực lượng quân sự Trung Quốc tấn công tùy theo báo cáo của phân đội trinh
sát, chuyển sang chiến thuật biển người và bão lửa.
Đại đội 31 của Việt Nam rơi vào vòng bao vây
trước. Tiểu đoàn 3 của Trung Quốc gia tăng tốc độ chiến đấu tại điểm núi 168.
Đại đôi 31 phải đương đầu với hai mũi tiến công pháo kích nhả bão lửa
trên đầu và bên dưới là tiểu đoàn 3 Trung Quốc. Cả hai lực lượng liên tục quấy
rối với nhau, chiến cuộc căng thẳng trong đêm 2/12. Pháo binh và bộ binh tiểu
đoàn 3 Trung Quốc tung ra 14 đợt tấn công nhằm chiếm các điểm chốt, và giao
thông hào, nhưng chỉ tiêu diệt được 4 binh sĩ của Việt Nam. Những binh sĩ quyết
tử Việt Nam di chuyển đến vị trí điểm núi 154, tung đạn lửa đàn áp lại Tiểu
đoàn 3, làm tử thương 21 binh sĩ Trung Quốc. Cùng lúc một tiểu đội của Việt
Nam, ẩn mình trên điểm núi 166 dùng lựu đạn ném cầu vồng vào vị trí của Tiểu
đoàn 3. Nhưng cuối cùng Đại đội 31 Việt Nam bị Tiểu đoàn 3 Trung Quốc đẩy lui
khỏi núi, để lại 2 xác binh sĩ.
Thực ra Đại đội 31 đã bị đánh cắp mã danh
trước thời điểm tấn công, binh sĩ Việt Nam chạm phải phòng thủ của núi 168, và
pháo binh Sư đoàn 199 đẩy lùi quân Việt Nam. Trong lúc cuộc đụng độ chưa phân
rõ thắng thua, Đại đội 31 của Việt Nam lấy quyết định phân chia biên giới tại
đồi núi 167 với quân Tiểu đoàn 3 của Trung Quốc, dùng tấn công làm chiến thuật,
vì nếu họ cố thủ tại chỗ chắc chắn họ sẽ thất bại. Cả hai bên đều nỗ lực giành
chiến thắng, cả hai đều nằm trong thế sống còn.
Mặc dù Đại đội 31 là một đơn vị nhỏ nhưng
chiến đấu theo bản lĩnh của cấp Sư đoàn, đôi khi họ có những chiến thuật thăm
dò quân tình để ra tay tấn công trước. Binh sĩ có một nội lực quân kỷ mạnh mẽ,
ngoài chiến trường họ là những người trung phong. Đây là một đơn vị đồn trú
kiên định tự vệ biến giới Lão Sơn Việt Nam, họ là những con người sống chết để
bảo vệ Tổ quốc. Họ chiến đấu không vì lòng trung thành với chính thể đảng trị
CS Việt Nam nhưng họ sẵn sàng hy sinh tính mạng khi đất nước cần.
Trong lúc trận chiến đương ở thế giằng co, cả
hai bên đều thận trọng nằm trong thế phòng ngự. Quân đội Trung Quốc tiếp tục
tăng cường mặt trận. Nhưng rồi không hiểu lý do nào cấp chỉ huy lực lượng quân
sự của Việt Nam quyết định bỏ rơi các đơn vị Việt Nam đang chiến đấu ra ngoài
chiến trường Lão Sơn. Tình báo Hoa Nam đã cài người xâm nhập vào hàng ngũ lãnh
đạo quân đội Việt Nam và họ theo lệnh của Trung Quốc bí mật bán lãnh thổ Việt
Nam.
Đây là lần đầu tiên kẻ thắng ngồi vào ghế của
kẻ chiến bại, theo đúng kế hoạch Trung Quốc thâu tóm Lão Sơn. Kể từ thời điểm này, tất cả binh sĩ Việt Nam, dù còn
sống hay tử vong, đã từng tham chiến tại biên giới Lão Sơn không được
ghi tên tuổi vinh danh do lệnh của cấp lãnh đạo CS Việt Nam. Tất cả bia mộ ghi
dấu tích cuộc chiến này đều bị đục bỏ. Họ đã bán đứng lãnh thổ biên giới của tổ
tiến và đứng trên đầu dân tộc này!
Huỳnh Tâm
[1] F313, QK2 (Sư đoàn 313, Quân Khu 2).
[2] Đoàn Thị Điểm.
(GIẶC ĐÃ ÙA VÀO NHÀ VIỆT NAM – KỲ 6