Thứ Ba, 17 tháng 1, 2017

Vì sao bản đồ luôn lấy hướng bắc làm chuẩn?

Caroline Williams

  • 8 giờ trước
La Tierra desde el espacioBản quyền hình ảnhNASA
Hãy tưởng tượng là bạn từ trên vũ trụ nhìn xuống Trái Đất. Đâu là đỉnh của hành tinh này?
Nếu bạn nói là Bắc Cực, thì có lẽ bạn không phải là người duy nhất. Nhưng nếu suy xét thật chính xác, thì bạn trả lời chưa đúng.
Sự thật là tuy hầu hết mọi người đều tưởng tượng rằng thế giới này nằm ở vị trí Bắc Cực ở phía trên, nhưng chẳng có lý do khoa học xác đáng nào cho thấy phía bắc là mái nhà của thế giới cả.
Vì sao phía bắc lại được coi là ở phía trên? Đây là kết quả của sự kết hợp giữa lịch sử, vật lý học thiên thể và tâm lý học. Và nó dẫn tới một kết luận quan trọng: hoá ra cách chúng ta quyết định vẽ bản đồ thế giới đã tạo ra những hậu quả về cách chúng ta cảm nhận thế giới.

Khả năng định hướng

Việc hiểu được là mình đang đứng ở đâu trên thế giới là một kỹ năng sinh tồn căn bản. Đó là lý do khiến chúng ta, giống như hầu hết các giống loài khác, có những vùng não bộ đặc biệt có khả năng nhận biết, định hướng bản đồ về những thứ xung quanh.
Con người là loại động vật đặc biệt, có khả năng giao tiếp với nhau về khả năng nhận biết thế giới. Có lẽ ngoài con người thì chỉ có loài ong là có khả năng này.
Con người đã có lịch sử dài lâu với việc vẽ bản đồ - những bản đồ đầu tiên được phát hiện ra là những nét khắc lên vách hang động hồi 14 ngàn năm trước.
Trong các nền văn hoá khác nhau, con người đã vẽ bản đồ lên bàn đá, lên lá cói, lên giấy và nay là trên những màn hình máy tính.
Với lịch sử vẽ bản đồ dài lâu như vậy, có lẽ ta sẽ thấy ngạc nhiên khi biết rằng chỉ mới vài trăm năm nay hướng bắc mới được thường xuyên chọn làm hướng phía trên của bản đồ.
Thật ra thì trong hầu hết lịch sử con người, hướng bắc hầu như chưa bao giờ được xuất hiện ở trên, theo Jerry Brotton, sử gia chuyên về bản đồ tại Đại học Queen Mary Univeristy, London và là tác giả cuốn A History of the World in Twelve Maps (Lịch sử Thế giới qua 12 Bản đồ), nói.
"Hướng bắc hiếm khi được đưa lên trên bởi một thực tế giản dị là hướng bắc chính là nơi bóng tối xuất hiện," ông nói. "Hướng tây cũng rất khó được chọn để làm hướng phía trên bản đồ, bởi hướng tây là hướng mặt trời đi mất."
Mapa KagnidoBản quyền hình ảnhWIKIPEDIA
Image captionBản đồ Kangnido, một bản đồ Triều Tiên chịu ảnh hưởng của Trung Quốc từ 1402

Vì sao Trung Quốc chọn hướng Bắc?

Điều khá gây ngạc nhiên là các bản đồ đầu tiên của Trung Quốc có vẻ như lại không theo khuynh hướng này.
Nhưng, như Brotton nói, ngay cả vào lúc Trung Quốc đã có la bàn thì đó cũng không phải là lý do khiến hướng bắc được để ở trên.
Các la bàn thời đầu của Trung Quốc thực ra được thiết kế để trỏ về hướng nam, là hướng được ưa hơn so với hướng bắc tối tăm.
Nhưng trong các bản đồ Trung Quốc, các vị hoàng đế sống ở miền bắc đất nước và luôn được đặt ở phía trên của bản đồ, còn những kẻ bầy tôi thì từ phía dưới ngước nhìn lên.
"Trong văn hoá Trung Hoa, Hoàng Đế nhìn về hướng Nam bởi đó là nơi gió thổi đến, là hướng lành. Hướng Bắc thì không thật tốt bởi mọi thần dân đều phải thần phục Hoàng Đế, cho nên tất cả đều phải ngước nhìn lên Hoàng Đế," Brotton nói.

Đông, Tây hay Nam, hướng nào mới là quan trọng nhất?

Do mỗi nền văn hoá lại có một cách nhận thức rất khác nhau về người hay vật mà con người cần ngước nhìn lên, có lẽ không phải là điều gì gây ngạc nhiên khi ta thấy không có mấy sự nhất quán trong việc lựa chọn hướng nào là hướng ở phía trên trong những tấm bản đồ sơ khai ban đầu.
Trong thời Ai Cập cổ đại, phần đỉnh của thế giới là hướng Đông, nơi mặt trời mọc.
Các bản đồ Hồi giáo thời đầu đặt hướng Nam lên trên, bởi hầu hết các nền văn hoá Hồi giáo thời đầu đều nằm về phía bắc của thánh địa Mecca, cho nên người ta liên tưởng tới việc nhìn lên hướng Nam, như trong tấm bản đồ dưới đây:
Muhammad Al Idrissi's map Tabula Rogeriana from 1154, upside down with north at the topBản quyền hình ảnhWIKIPEDIA
Image captionBản đồ Tabula Rogeriana của Muhammad Al Idrissi từ 1154, trong hình này là đã được lộn ngược lại để hướng bắc ở phía trên
Các bản đồ Thiên chúa giáo trong cùng kỷ nguyên này (được gọi là Mappa Mundi) thì đặt hướng đông ở trên, hướng về Vườn Địa đàng và đặt Jerusalem vào chính giữa.
The Hereford Mappa Mundi from 1300Bản quyền hình ảnhWIKIPEDIA
Image captionBản đồ Hereford Mappa Mundi từ 1300
Vậy từ khi nào mọi người cùng thống nhất chọn hướng Bắc làm phía trên của bản đồ? Có vẻ như đó là ý tưởng từ các nhà thám hiểm châu Âu như Christopher Columbus và Ferdinand Magellan, những người xác định phương hướng dựa vào sao Bắc Đẩu.
Nhưng Brotton nói rằng những nhà thám hiểm tiên phong này không hề nghĩ về Trái Đất theo cách đó.
"Khi Colombus mô tả thế giới là khi ông ấy dựa vào cách hiểu hướng Đông là phía trên," ông nói. "Colombus nói ông ấy đi về phía thiên đàng, cho nên về mặt tâm lý nhận thức là ông ấy dựa vào một tấm bản đồ thời Trung Cổ, mappa mundi."
Chúng ta nên nhớ rằng, Brotton nói thêm, thời đó, "không ai biết họ đang làm gì và họ đang đi về đâu."

Quy chuẩn đầu tiên

Bản đồ thế giới của Mercator, có từ 1569, gần như chắc chắn là thời điểm xác định việc chọn hướng Bắc làm hướng chuẩn để vẽ bản đồ.
Bản đồ của ông nổi tiếng là tấm bản đồ đầu tiên tính đến đường cong của Trái Đất, cho nên các thuỷ thủ có thể đi vượt biển tới những nơi xa xôi mà không bị ra khỏi bản đồ.
Tuy nhiên, một lần nữa Brotton nói rằng hướng Bắc cũng không đóng vai trò gì nhiều trong chuyện này.
"Mercator ước tính hai cực của Trái Đất là ở điểm vô hạn. Ông nói rằng việc mô tả của ông không thành vấn đề, bởi chúng ta không quan tâm tới việc ra khơi đi đến tận những chỗ đó. Hướng Bắc nằm ở trên, nhưng không ai bận tâm về Bắc Cực bởi chúng ta sẽ chẳng tới đó."
Ngay cả như vậy thì ông lẽ ra cũng có thể vẽ bản đồ theo hướng ngược lại. Có lẽ ông chọn cách lấy hướng Bắc làm chuẩn chỉ đơn thuần là bởi người châu Âu khi đó chủ yếu thám hiểm ở phần phía bắc bán cầu, nơi nhiều đất đông dân hơn nhiều so với phần phía nam.
Mapa MercatorBản quyền hình ảnhWIKIPEDIA
Image captionBản đồ thế giới Mercator 1569
Bất kể lý do là gì, việc chọn hướng Bắc làm hướng ở trên là một ý tưởng có vẻ bế tắc.
Ta hãy xem tấm ảnh chụp hồi 1973 của Nasa, rất nổi tiếng dưới đây. Bức ảnh được chụp với hướng nam nằm ở trên, bởi nhà du hành vũ trụ vào lúc chụp tấm hình thì đang bị xoay vòng vòng. Nasa quyết định lật ngược nó lại để mọi người đỡ nhầm lẫn, bối rối.
This image of Earth was photographed this way round, but flipped before publicationBản quyền hình ảnhNASA
Image captionẢnh do Nasa chụp hồi 1973
Khi bạn từ vũ trụ nhìn vào Trái Đất thì ý tưởng chọn hướng cụ thể nào đó làm hướng ở trên thậm chí lại còn ngớ ngẩn hơn nữa.
Sự thật là đúng như chúng ta đều đã được học ở trường, Trái Đất nằm ở vị trí xác định so với các hành tinh khác trong hệ Mặt Trời. Và sự thật nữa là tấm hình dưới đây cũng có thể được lật ngược lại, hoặc đảo hướng để Mặt Trời nằm ở phía trên, hoặc ở phía dưới, tuỳ vào vị trí của bạn trong vũ trụ, nơi bạn nhìn vào hệ mặt trời.
Sistema SolarBản quyền hình ảnhNASA
Image captionVị trí các hành tinh trong hệ Mặt trời
Và nếu so sánh với phần còn lại của Dải Ngân hà, thì toàn bộ hệ mặt trời của chúng ta lại nghiêng thêm 63 độ nữa.
Trong lúc các nhà thiên văn học thấy rằng các vì sao và các hành tinh luôn đứng trong những trật tự nào đó so với các vì sao, hành tinh láng giềng, thì Daniel Mortlock, một nhà vật lý thiên văn tại Đại học Imperial College London, nói rằng điều này chỉ đúng trong một quy mô nhỏ xíu nếu đem so sánh với cả vũ trụ rộng lớn.
"Trong phạm vi các nhà thiên văn học chúng tôi có thể nói được, thì thực sự là không hề có thứ 'trên' hay 'dưới' trong vũ trụ," ông nói.
Cho nên lời đáp cho câu hỏi Trái Đất có hướng nào là phía trên sẽ rất đơn giản: chẳng có hướng nào là ở trên cả, và chẳng có lý do xác đáng nào từ những phức tạp mang tính lịch sử để lại để cho rằng hướng Bắc chính là đỉnh của thế giới.

Thói quen định hướng và thói quen trong nếp nghĩ

Liệu nay đã phải là lúc để chúng ta nêu ra quan điểm khác về hành tinh của chúng ta so với những gì ta đã coi là quen thuộc?
Có lẽ vậy, bởi những bằng chứng về tâm lý học cho thấy thói quen coi hướng Bắc là phía trên mà ta đã quen chấp nhận có thể đang làm hỏng cách chúng ta suy nghĩ về việc coi cái gì là giá trị trên thế giới.
Foto del planetaBản quyền hình ảnhNASA
Image captionHình ảnh Trái Đất khi nhìn từ vũ trụ
Một cách suy nghĩ mang đầy tính thành kiến là hầu hết mọi người đều cho rằng Bắc có nghĩa là 'lên' còn Nam có nghĩa là 'xuống'.
Brian Meier, nhà tâm lý học tại Đại học Gettyberg College ở Pennsylvania, cũng phát hiện ra rằng mọi người thường đón nhận một cách vô thức các từ ngữ có tính tích cực dễ dàng hơn là những từ ngữ tiêu cực.
Cho nên ông đặt câu hỏi về việc liệu hai thứ này, 'Bắc tương đương với lên' và 'tốt tương đương với lên', có ảnh hưởng tới giá trị mà con người mặc định thừa nhận ở những khu vực khác nhau trong cùng một bản đồ hay không.
Một điều khá rõ nhận thấy là khi được cho xem tấm bản đồ về một thành phố giả định và được hỏi họ muốn sống ở đâu, thì đa phần những người được hỏi sẽ chọn một khu vực ở phía bắc thành phố.
Và khi một nhóm người khác được hỏi nơi những con người giả định với những địa vị xã hội khác nhau sống ở đâu, thì họ sẽ chỉ trên bản đồ rằng những người giàu có nhất sống ở phía bắc còn những người nghèo nhất sống ở phía nam thành phố.
Cũng không phải là có gì quá mức khi nghĩ rằng con người ta thường ít quan tâm tới những gì xảy ra tại các quốc gia hay các khu vực nằm 'dưới' họ trên bản đồ hoặc trên thế giới.
Tin tốt là các thử nghiệm của Meier về mối quan hệ giữa 'Bắc' và 'tốt' đã bị bác bỏ bởi một thứ đơn giản - lộn ngược bản đồ lại. Cho nên có lẽ thế giới sẽ trở nên công bằng hơn nếu chúng ta nhìn bản đồ theo cách khác.
Các bản đồ có hướng Nam ở trên có khá nhiều trên mạng. Đó cũng là điều mà Mortlock mạnh mẽ hưởng ứng.
"Là một người Úc, tôi nghĩ rằng điều này cần phải được thực hiện thường xuyên hơn," ông nói. Hẳn là điều này sẽ khiến thế giới trông mới mẻ, một lần nữa trông như vẫn chưa được khám phá.
Bài tiếng Anh đã đăng trên BBC Future.

Tám tỷ phú có tài sản bằng 3,6 tỷ dân nghèo cộng lại

  • 2 giờ trước
Oxfam công bố tám nhân vật giàu nhất thế giới có tài sản bằng 3,6 tỷ người nghèo nhất thế giới.
Báo cáo về khoảng cách giàu nghèo của Oxfam tung ra vào dịp Diễn đàn Kinh tế Thế giới được tổ chức ở Davos.
Tổ chức từ thiện này nói số liệu cho thấy khoảng cách giàu nghèo “lớn hơn nhiều so với lo ngại”.
Nhưng kết luận của Oxfam gặp phải nhiều chỉ trích từ giới chuyên gia và cả các tổ chức độc lập, với nhiều ý kiến cho rằng Oxfam nên tập trung vào an sinh cho người nghèo hơn là quá chú ý tới giới giàu có.
BBC giới thiệu 8 gương mặt giàu nhất thế giới này.

Sự thật về cuộc gặp Mao Trạch Đông – Stalin


Print Friendly
Biên dịch:  Nguyễn  Hải Hoành
Mao Trạch Đông cả đời chỉ ra nước ngoài có hai lần. Lần thứ nhất là tháng 12/1949 đi Liên Xô gặp Stalin ký “Hiệp ước Hữu hảo đồng minh hỗ trợ Trung Quốc-Liên Xô”. Lần ấy Mao Trạch Đông ở Liên Xô 59 ngày. Lần thứ hai là hạ tuần tháng 10/1957 đi Liên Xô dự Hội nghị các đảng Cộng sản toàn thế giới và cùng Khrushchev duyệt cuộc diễu hành tại Quảng trường Đỏ nhân ngày lễ kỷ niệm 40 năm Cách mạng Tháng Mười.
  1. Trả lại sự thật cho lịch sử
Năm 2007, Đài Truyền hình trung ương Trung Quốc (TQ) và các đài địa phương từng mấy lần đưa tin về cuộc đời của nhà ngoại giao lão thành Vương Gia Tường [Đại sứ TQ đầu tiên tại Liên Xô], trong bản tin có nhấn mạnh: tháng 12/1949 Mao Trạch Đông sau khi đến Liên Xô bị Stalin đối xử lạnh nhạt nên ông muốn về nước sớm; sau khi Mao Trạch Đông tiếp các nhà báo và công bố bài “Trả lời nhà báo”, Stalin mới gặp Mao bàn các vấn đề quan trọng.
Sự thật lịch sử không phải như thế. Sau khi Mao Trạch Đông và đoàn tùy tùng đến Moskva (16/12/1949), ngay ngày hôm đó Stalin đã hội kiến Mao Trạch Đông tại điện Kremlin. Ông bắt tay Mao và chân thành nói: “Hoan nghênh đồng chí đến thăm Liên Xô. Tôi không ngờ đồng chí lại trẻ và khỏe mạnh thế này. Đồng chí thật giỏi, có cống hiến rất lớn cho cách mạng TQ và nhân dân TQ, đích thực là người con tốt của nhân dân TQ! Chúc các đồng chí giành được thắng lợi vĩ đại, chúc nhà nước của các đồng chí tiến lên không ngừng!”
Sau đó Stalin nói: “Đồng chí đến đây không dễ dàng, chúng ta có thể thoải mái trò chuyện với nhau. Đồng chí có ý kiến và nguyện vọng gì không ?”
Mao Trạch Đông đáp: “Lần này chúng tôi đến trước hết để chúc thọ đồng chí, sau đó là để thăm đất nước vĩ đại của các đồng chí…”
Ngày 21/12/1949, Mao Trạch Đông dự lễ chúc thọ Stalin 70 tuổi.
Ngày 24, Stalin và Mao Trạch Đông hội đàm lần thứ nhất. Cuộc hội đàm kéo dài 5 tiếng đồng hồ.
Ngày 25, Stalin gọi điện thoại đến biệt thự Mao Trạch Đông ở, trước tiên hỏi thăm điều kiện ăn ở của Mao Trạch Đông, sau đó ngỏ ý muốn đến thăm Mao, nhưng cán bộ bảo vệ và y tế không cho ông đi đâu cả, vì thế ông rất lấy làm tiếc! Mao Trạch Đông cảm ơn và khuyên Stalin không cần đến thăm. Cuộc trao đổi điện thoại này do người phiên dịch của Mao Trạch Đông là Tôn Duy Thế phiên dịch.
Ngày 26, Stalin và Mao Trạch Đông hội đàm lần thứ hai, cũng kéo dài 5 giờ.
Trong hai lần hội đàm, Mao Trạch Đông dùng nhiều sự thực lịch sử chứng minh Đảng Cộng sản TQ có sức mạnh giải phóng toàn TQ [lúc bấy giờ một số vùng ở miền Nam TQ và Tây Tạng vẫn còn chưa được giải phóng khỏi ách chiếm đóng của Quốc Dân Đảng], có năng lực quản lý nước TQ mới. Sau khi hoàn thành cuộc cách mạng dân chủ mới, TQ sẽ tiến hành cách mạng XHCN. Trong quá trình đó nếu gặp những chỗ chưa hiểu, sẽ mời ông anh cả Liên Xô giúp đỡ chúng tôi. Nhưng quyền tự chủ là thứ không thể từ bỏ. Chúng tôi có chủ quyền không thể nghi ngờ đối với bất cứ mảnh đất nào của TQ.
Nội dung hội đàm cũng đề cập vấn đề quá trình quanh co lắt léo của ĐCSTQ trong việc lãnh đạo cách mạng ở TQ và mối quan hệ giữa cách mạng TQ với Quốc tế cộng sản [vì Quốc tế Cộng sản từng có thời ủng hộ những người chống Mao trong ĐCSTQ]. Stalin nói: “Rốt cuộc các đồng chí đã giành được thắng lợi, mà người chiến thắng thì không bị xét xử. Mọi cái thuộc về người chiến thắng thì đều đúng cả.”
Trong hội đàm, Stalin từng tỏ ý lo ngại về năng lực lãnh đạo của ĐCSTQ và từng đề nghị nên chăng tạm thời để TQ và Liên Xô cùng quản lý vùng Đông Bắc TQ [nơi có nhiều cơ sở công nghiệp nặng do Nhật để lại].
Qua hội đàm, Stalin rất khâm phục tài cán của Mao Trạch Đông và hiểu thêm về ĐCSTQ. Tình hữu nghị và lòng tin giữa hai bên được tăng cường một bước. Trong hội đàm, Stalin trước tiên ngỏ ý “Nên dùng một hiệp ước để củng cố mối quan hệ giữa hai nước.”
Hai bên đồng ý rằng việc soạn thảo và ký kết hiệp ước cùng các hiệp định liên quan tới hợp tác kinh tế kỹ thuật, thương mại, thanh toán…  nên giao cho một phái đoàn chuyên môn của mỗi nước tiến hành giải quyết cụ thể.
Trong thời gian chờ đợi phái đoàn Chính phủ TQ do Thủ tướng Chu Ân Lai đến Liên Xô, Mao Trạch Đông đã đi thăm Leningrad và một số nhà máy.
Sau ngày Mao Trạch Đông đến Liên Xô, các Ủy viên Bộ Chính trị ĐCSLX Molotov, Mikoyan, Bộ trưởng Ngoại giao Vesinski đã nhiều lần tới thăm Mao Trạch Đông.
Trong nửa tháng đầu, Chủ tịch Mao chủ yếu hội đàm nội bộ với Stalin, thời gian còn lại bận giải quyết các công việc trong nước, không công bố tin về các hoạt động của mình. Điều đó đã gây ra lắm tin đồn phỏng đoán nhảm nhí trong giới truyền thông phương Tây. Họ đưa tin “Mao Trạch Đông bị Stalin giam lỏng rồi!”, “Mất tích rồi!” v.v… Trước tình hình đó, Chủ tịch Mao tiếp thu đề nghị của Đại sứ TQ Vương Gia Tường, ngày 2/1/1950 tiến hành trả lời các câu hỏi của nhà báo.
Trong trả lời nhà báo, Mao Trạch Đông nói: “Thời gian tôi ở lại Liên Xô có phần phụ thuộc vào nhu cầu thời gian dùng để giải quyết các vấn đề có liên quan tới lợi ích của nước TQ mới. Trong đó có vấn đề ký Hiệp ước Hữu hảo đồng minh hỗ trợ Trung Quốc-Liên Xô và hiệp định thương mại, hiệp định viện trợ kinh tế kỹ thuật và hiệp định vay vốn v.v…”.
Sau khi bài “Trả lời nhà báo” được công bố, các lời đồn đại của phương Tây đã tự nhiên biến mất. Tức giận trước sự việc báo chí tư sản phương Tây đơm đặt tin tức về chuyến thăm Liên Xô của mình, Mao Trạch Đông nói: “Logic của bọn đế quốc và tất cả các bọn phản động là gây rối, thất bại, rồi lại gây rối, lại thất bại, cuối cùng đi đến chỗ diệt vong”.
Những sự thật kể trên cho thấy, trước khi Mao Trạch Đông trả lời giới nhà báo, người đứng đầu hai nước đã quyết định sẽ tiến hành những công việc quan trọng như ký Hiệp ước Hữu hảo đồng minh hỗ trợ Trung-Xô, chứ không phải như một số người TQ cho tới nay vẫn nói xằng là “Sau khi công bố bài Trả lời giới nhà báo, Stalin mới gặp Mao Trạch Đông bàn vấn đề ký Hiệp ước, còn trước đó Stalin phớt lờ Mao Trạch Đông”.
Cũng do cuộc đàm phán giữa hai bên ngày càng đi sâu vào các vấn đề có tính thực chất nên Mao Trạch Đông tràn đầy niềm tin vào sự hợp tác Trung-Xô. Ông chưa bao giờ tỏ ra nản chí hoặc có ý muốn về nước sớm.
2. Ký hiệp ước Hữu hảo Đồng minh hỗ trợ Trung – Xô
Ngày 20/1/1950, phái đoàn Chính phủ TQ gồm hơn 20 người do Thủ tướng Chu Ân Lai dẫn đầu đến Moskva.
Ngày 22, Stalin tiếp Mao Trạch Đông cùng phái đoàn TQ do Chu Ân Lai đứng đầu. Stalin tuyên bố: “Hôm nay nhà lãnh đạo hai nước chúng ta chính thức hội đàm”. Mao Trạch Đông nói: “Đồng chí Stalin từng nói phải chăng vấn đề quan hệ TQ-Liên Xô nên được cố định bằng hình thức hiệp ước. Chúng tôi cũng cho rằng dùng hình thức hiệp ước để cố định mối quan hệ giữa hai nước TQ-Liên Xô là một việc tốt. Nội dung hiệp ước nên bao gồm sự hợp tác chính trị, kinh tế, quân sự, văn hóa, ngoại giao v.v…”
Stalin nói: “Tôi đồng ý bàn vấn đề hiệp ước, ngoài ra còn các vấn đề về con đường sắt Trường Xuân, cảng Lữ Đại [Lữ Thuận và Đại Liên], vấn đề thương mại, vay vốn, vấn đề hợp tác hàng không dân dụng cũng phải bàn bạc”.
Stalin và Mao Trạch Đông nhất trí đồng ý để hai bên lập các tổ chuyên đề trực tiếp bàn với nhau từng vấn đề.
Về “Hiệp ước đồng minh”, phía Liên Xô đồng ý đàm phán trên cơ sở bản dự thảo hiệp ước do phía TQ đưa ra.
Trong thời gian đàm phán, Mao Trạch Đông và Chu Ân Lai có hôm phải thức đến 3 giờ sáng để nghiên cứu các điều khoản trong Hiệp ước và các hiệp định kèm theo.
Nước CHND Trung Hoa sau khi thành lập đã tuyên bố không thừa nhận tất cả các hiệp định quốc tế do nước TQ cũ ký với các nước ngoài. Nhưng vấn đề độc lập của Ngoại Mông Cổ là một ngoại lệ [mời tham khảo: Stalin và đàm phán Xô-Trung về việc Mông Cổ độc lập]. Nhân dân TQ tôn trọng kết quả cuộc bỏ phiếu tự quyết năm 1945 của nhân dân Mông Cổ nhất trí đồng ý độc lập. Thủ tục cuộc bỏ phiếu tự quyết đó do Chính phủ Quốc dân [do Tưởng Giới Thạch đứng đầu] thực hiện, nước CHND Trung Hoa thừa nhận cuộc bỏ phiếu này. Liên Xô tỏ ý ủng hộ lập trường đó của TQ.
Qua hơn nửa tháng đàm phán, hai phía TQ và Liên Xô đạt được sự đồng thuận về các điều khoản của “Hiệp ước đồng minh” và các hiệp định đính kèm. Đã đến lúc ký các thỏa thuận đó.
Tối ngày 14/2/1950, Stalin và Mao Trạch Đông dự lễ ký “Hiệp ước Hữu hảo đồng minh hỗ trợ Trung Quốc-Liên Xô” [tiếng Nga dịch là Hiệp ước hữu nghị, liên minh và tương trợ Liên Xô-TQ]. Đồng thời còn ký các hiệp định về vấn đề đường sắt Trường Xuân và cảng Lữ Đại, vấn đề vay vốn…
Ngày 15, Stalin và các nhà lãnh đạo Liên Xô dự buổi chiêu đãi long trọng do Sứ quán TQ mời.
Ngày 16, Stalin mở đại tiệc tại điện Kremlin tiễn Mao Trạch Đông, Chu Ân Lai về nước.
Ngày 4/3/1950, Mao Trạch Đông và những người cùng đi về tới Bắc Kinh, kết thúc thắng lợi chuyến thăm Liên Xô lần thứ nhất.
Chuyến thăm Liên Xô kể trên đã thu được thành công lớn.
Điều thứ nhất của “Hiệp ước đồng minh” quy định: “Khi một trong hai bên ký Hiệp ước này bị xâm lược, bên kia phải toàn lực viện trợ”. Điều đó đã giúp TQ đang ở trong vòng vây của đế quốc Mỹ giành được sự bảo đảm an ninh.
Các hiệp định kinh tế, thương mại và vay vốn tạo điều kiện giúp TQ phục hồi nền kinh tế quốc dân của mình. TQ nhận được khoản vay đầu tiên trị giá 300 triệu dollar Mỹ với lãi suất chỉ có 1%, thời gian trả nợ là 10 năm. Trong ba năm, Liên Xô sẽ giúp TQ xây dựng mới và cải tạo 50 nhà máy.
Ngoài ra còn có hiệp định viện trợ quân sự. Trong đó có quy định trong năm 1950 Liên Xô giúp TQ xây dựng 6 trường hàng không, trong một năm đào tạo được 1.000 phi công lái máy bay phản lực tuyển từ học sinh trung học, nhằm giúp TQ xây dựng đội ngũ không quân đầu tiên.
Sau đó, hiệp định “ngày 4 tháng 6” năm 1950 quy định phía Liên Xô sẽ bán cho TQ mấy chục tàu chiến kiểu mới nhằm giúp TQ xây dựng lực lượng hải quân hiện đại, tạo điều kiện giải phóng Đài Loan.
Mao Trạch Đông rất coi trọng “Hiệp ước hữu hảo đồng minh Trung-Xô” , coi đó là một văn bản có tính lịch sử quan trọng. Vì thế ông đã chỉ định cán bộ chuyên trách dùng bút lông chép lại toàn văn Hiệp ước này và đưa vào hồ sơ lưu trữ quốc gia.
3. Vài chuyện nói thêm
Lâu nay tại TQ có dư luận cho rằng Stalin và Quốc tế Cộng sản luôn can thiệp vào cuộc cách mạng của TQ, và dường như họ chưa đưa ra một ý kiến nào có lợi cho TQ.
Tình hình thực tế là ĐCSTQ được thành lập dưới sự giúp đỡ của Lenin và Quốc tế Cộng sản. ĐCSTQ là một chi bộ của Quốc tế Cộng sản, một bộ phận của phong trào cộng sản quốc tế. Trước khi Trung ương ĐCSTQ tiến vào khu Xô viết Giang Tây, kinh phí hoạt động của Đảng đều do Liên Xô cung cấp. Năm 1937, Quốc tế Cộng sản còn cung cấp cho ĐCSTQ một khoản kinh phí lớn.
Trong mấy chục năm liền, Quốc tế Cộng sản và Liên Xô đã đào tạo cho TQ mấy nghìn cán bộ chính trị, quân sự, khoa học kỹ thuật.
Có dư luận nói đầu năm 1949 khi quân đội của ĐCSTQ đánh chiếm bờ Bắc sông Trường Giang, Stalin còn không cho tấn công sang bờ phía Nam, để TQ ở vào tình trạng Nam Bắc phân tranh [tức chính quyền Quốc Dân Đảng vẫn tồn tại ở phần đất phía Nam Trường Giang].
Thực tế là lúc ấy Stalin xét thấy Quân Giải phóng TQ còn chưa có máy bay tàu chiến, nếu vượt qua con sông lớn hiểm yếu này sẽ có thể bị thiệt hại nặng, cho nên ông kiến nghị ĐCSTQ tạm thời đàm phán hòa bình với Quốc Dân Đảng, tranh thủ thời gian củng cố hậu phương vừa mới giải phóng, đồng thời chuẩn bị tốt công tác vượt sông lớn.
Sau khi Quân Giải Phóng chiếm Nam Kinh, Stalin lập tức kiến nghị ĐCSTQ nhanh chóng thành lập quốc gia mới nhằm ngăn ngừa khả năng Liên Hợp Quốc thi hành chính sách ủy trị đối với vùng chưa giải phóng. ĐCSTQ đã tiếp thu kiến nghị đó, ngày 1/10/1949 thành lập nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa. Ngày 2/10, Liên Xô là nước đầu tiên công nhận nhà nước mới này.
Năm 1952, TQ chuẩn bị tiến sang giai đoạn cách mạng XHCN, khi nghiên cứu chính sách đối với giai cấp tư sản dân tộc trong nước, ĐCSTQ có xin ý kiến Stalin. ĐCS Liên Xô và Stalin cho rằng: khác với giai cấp tư sản Nga, giai cấp tư sản TQ có cơ sở kinh tế yếu kém, về chính trị cũng không phản động như giai cấp tư sản Nga; vì thế đã kiến nghị ĐCSTQ trong giai đoạn cách mạng XHCN nên thi hành chính sách cải tạo hòa bình đối với giai cấp tư sản TQ. ĐCSTQ đã tiếp nhận kiến nghị đó.
Lịch sử chứng minh các kiến nghị kể trên của Stalin nêu ra với ĐCSTQ đều đúng đắn.
Nhân đây xin nói thêm, trong thời kỳ Cách mạng Tháng Mười Nga, ĐCS Liên Xô đã thi hành chính sách cực đoan đối với các nhà tư bản và địa chủ phú nông Nga: tước đoạt về kinh tế, tiêu diệt về thể xác, và đày con em họ sang Siberia.
Nguồn: 毛泽东同斯大林会见的真情实况   姜明礼   2008年3月3日
Tài liệu tham khảo:
– Nhật ký Uông Đông Hưng [cán bộ bảo vệ Mao Trạch Đông];
– Lịch sử ĐCSTQ;
– Lịch sử ĐCS Bôn-sê-vích Nga (bản 1959);
– Hồi ký của Fedorenko cán bộ phiên dịch người Nga do Stalin cử giúp TQ trong thời gian Mao Trạch Đông thăm Liên Xô [sau là Thứ trưởng Bộ Ngoại giao LX].
- See more at: http://nghiencuuquocte.org/2017/01/17/su-ve-cuoc-gap-mao-trach-dong-stalin/#sthash.mf7F9NUm.dpuf - See more at: http://nghiencuuquocte.org/2017/01/17/su-ve-cuoc-gap-mao-trach-dong-stalin/#sthash.mf7F9NUm.dpuf

WikiLeaks: Hillary Clinton đồng ý "bán" Đài Loan cho Trung Quốc với giá 1140 tỷ USD nếu trúng cử Tổng thống ; Trung Quốc đả kích Trump dữ dội về hồ sơ Đài Loan; Washington Post: Tổng thống đắc cử Trump là "món quà tuyệt nhất" Mỹ dành cho Trung Quốc

WikiLeaks: Hillary Clinton đồng ý cho Trung Quốc thôn tính Đài Loan để xóa 1140 tỷ (USA) tiền nợ do Obama đã vay mượn


Tổ chức WikiLeaks công bố một email cá nhân của bà Hillary, nội dung email đề cập: “Để cho Trung Quốc chiếm Đài Loan bù lại Trung Quốc xóa bỏ món nợ 1140 tỷ Đô la (USD) của Mỹ”. Thông tin này đã khiến nhiều người Đài Loan sửng sốt!

Bà Hillary Clinton (Ảnh: Gage Skidmore/ Flickr)

Tranh cử Tổng thống Mỹ năm 2016 có thể nói là lần tranh cử khó dự đoán nhất trong lịch sử. Cuộc chiến tranh luận trong vấn đề Đài Loan giữa ông Trump và bà Hillary cũng đặc biệt đáng quan tâm, chuyện bà Hillary bị thua cũng là một cú sốc đối với nhiều người Đài Loan. Tuy nhiên một email cá nhân do WikiLeaks mới công bố đã làm nhiều người Đài Loan thay đổi quan điểm.

Tờ Ettoday đưa tin, WikiLeaks đã không khai thư cá nhân của bà Hillary năm 2011, trong thư đề cập để cứu vãn nền kinh tế Mỹ, Jake Sullivan (Cố vấn cấp cao về chính sách ngoại giao của phe bà Clinton) đã tán đồng quan điểm của Paul Kane trong bài viết “Để cứu kinh tế của chúng ta, hãy quên đi Đài Loan!” (To Save Our Economy, Ditch Taiwan), nội dung bài viết kiến nghị Chính phủ Obama hãy để Trung Quốc thôn tín Đài Loan đổi lại Trung Quốc hủy món nợ 1140 tỷ USD của Mỹ. Khi đó bà Hillary đã trả lời: “Tôi đã đọc xong bài viết này và cho rằng cách làm này rất thông minh, chúng ta hãy thảo luận thôi” (I saw it and thought it was so clever. Let’s discuss).

Ngày 10/11/2011, Thời báo New York từng đăng bài viết “Để cứu kinh tế của chúng ta, hãy quên đi Đài Loan!”. Tác giả bài viết là Paul Kane, cựu nghiên cứu viên về vấn đề an ninh quốc tế Học viện Kennedy Đại học Harvard.

Theo công bố của WikiLeaks, ngày 11/11/2011, trong email cá nhân, bà Hillary đã đề cập để cứu vãn nền kinh tế Mỹ, cố vấn Jacob Jeremiah Sullivan đã chuyển bài viết này cho bà Hillary, tiêu đề email mà Sullivan gửi cho Hillary là “Bài viết thú vị”.

Nội dung email nhắc đến mối đe dọa hàng đầu đối với an ninh quốc gia Mỹ chính là món nợ của Mỹ. Để giải quyết nguy cơ này, Tổng thống Obama đưa ra nhiều biện pháp lựa chọn. Trong một cuộc họp kín với lãnh đạo Trung Quốc từng thảo luận vấn đề Mỹ chấm dứt hỗ trợ quân sự cho Đài Loan, hủy bỏ Hiệp ước quốc phòng Mỹ – Đài Loan trước năm 2015, đổi lại việc Trung Quốc bỏ khoản nợ 1140 tỷ USD của Mỹ.

Đài Loan được xem là người bạn quan trọng tại châu Á của Mỹ, rất nhiều người Đài Loan ủng hộ bà Hillary. Vì thế nhiều người Đài Loan biết thông tin này đã vô cùng thất vọng, nhiều người kết luận bà Hillary thiếu chữ tín, vì thế thất bại của bà không có gì phải nói. Cư dân mạng Đài Loan bình luận: “Thảo nào thái độ của Mỹ đối với Đài Loan cứ đong đưa”, “Nếu không vì vấn đề chúng ta mua vũ khí quân trang của Mỹ thì chúng ta đã bị bán đứng rồi”, “Fan của Hillary còn gì để nói nữa không?”…

Theo thông tin, có nhiều nguyên nhân làm bà Hillary thất bại, chẳng hạn như vụ bê bối của email cũng như vấn đề quỹ Clinton làm cử tri Mỹ thay đổi thái độ vì cho rằng bà Hillary Clinton là người hay nói dối.

Mộc Vệ (T/H)
Trí Thức VN

Hillary Clinton wanted to discuss ditching Taiwan: WikiLeaks

Hillary Clinton (By Associated Press)

Clinton showed interest in controversial 2011 editorial piece

By Matthew Strong, Taiwan News, Staff Writer

TAIPEI (Taiwan News) – According to an alleged e-mail by Hillary Clinton published by WikiLeaks, the former United States Secretary of State was willing to discuss a New York Times editorial calling on Washington to ditch Taiwan in return for China writing off debt.

Her adviser Jake Sullivan passed on the editorial to Clinton, and she replied, “I saw it and thought it was so clever. Let’s discuss,” according to WikiLeaks.

The editorial, titled “To Save Our Economy, Ditch Taiwan” appeared on the newspaper’s website on Nov.20, 2011 and was written by Paul Kane, a former international security fellow at the Harvard Kennedy School.

In the piece, the author says President Barack Obama “should enter into closed-door negotiations with Chinese leaders to write off the $1.14 trillion of American debt currently held by China in exchange for a deal to end American military assistance and arms sales to Taiwan and terminate the current United States-Taiwan defense arrangement by 2015.”

The proposal would benefit the U.S. in that it would cut its debt, improve its economy, and keep it out of a potential war with China over Taiwan, Kane wrote.

It is not clear from the WikiLeaks documents whether Clinton actually discussed the issue and to what conclusion she came.


Nguồn: Hillary Clinton wanted to discuss ditching Taiwan: WikiLeaks, By Matthew Strong, Taiwan News, Staff Writer


Trung Quốc đả kích Trump dữ dội về hồ sơ Đài Loan


mediaTổng thống tân cử Mỹ Donald Trump lại bị báo giới Trung Quốc 'điểm mặt'.REUTERS/Mike Segar
Bắc Kinh sẽ không nể nang gì”, “Ông Trump tự nã súng vào chân mình”. Chính quyền Bắc Kinh và báo chí chính thống hôm nay 16/01/2017, đã có những lời cảnh báo như trên nếu như ông Donald Trump, sau ngày nhậm chức vẫn tiếp tục có những lời lẽ khiêu khích về vấn đề Đài Loan, hai ngày sau khi bộ Ngoại Giao nước này cảnh báo là “không thể mặc cả” chính sách "một nước Trung Hoa".

AFP dẫn lời phát ngôn viên bộ Ngoại Giao Trung Quốc Hoa Xuân Oánh trong một buổi họp báo ngắn cho biết Bắc Kinh và người dân nước này cũng như cộng đồng quốc tế phản đối bất cứ ai có ý định vi phạm nguyên tắc “một nước Trung Hoa” hoặc  khai thác vấn đề này như một đòn bẩy thương mại. Bà cảnh báo “nếu như thế, người đó sẽ tự bắn vào chân của mình”.
Về phần mình, Trung Hoa Nhật Báo (China Daily), của chính phủ trong ấn bản tiếng Anh viết rằng: “Nếu như ông Trump kiên quyết sử dụng chiến thuật này một khi đã nhậm chức, một giai đoạn đáp trả dữ dội có thể gây thiệt hại sẽ là điều không thể tránh khỏi, bởi vì Bắc Kinh sẽ không có chọn lựa nào khác là không còn nể nang gì cả”.
Hoàn Cầu Thời Báo cũng hùa theo cho là Trung Quốc sẽ “có những biện pháp đáp trả mạnh” nếu như ông Trump “đảo lộn” nguyên tắc “một nước Trung Hoa”. Bài xã luận còn đi xa hơn khi viết rằng: “Hoa Lục sẽ có động lực thúc đẩy nhanh hơn nữa tiến trình hợp nhất với Đài Loan và chiến đấu không thương tiếc chống lại những ai đòi hỏi độc lập cho Đài Loan”.
Theo nhật báo này, sự ủng hộ của ông Trump dành cho Đài Loan là một thủ đoạn để đòi hỏi những lợi ích ngắn hạn của chính quyền mới. Do đó, “kết quả của chiến lược đáng khinh bỉ này là Đài Loan có thể sẽ là vật hy sinh”.
Reuters nhắc lại, Trung Quốc đã có phản ứng giận dữ như trên sau khi tờ Wall Street Journal hôm thứ Sáu 13/01/2017 đăng bài phỏng vấn tổng thống tân cử Mỹ, cho rằng chính sách “một nước Trung Hoa” mà Washington đang đeo đuổi, yêu cầu cắt đứt bang giao với Đài Loan, là “có thể mặc cả”. Thứ Bảy, bộ Ngoại Giao Trung Quốc, đã có phản ứng, khẳng định là “không”.

Washington Post: Tổng thống đắc cử Trump là "món quà tuyệt nhất" Mỹ dành cho Trung Quốc

Nam Nguyễn | 
Washington Post: Tổng thống đắc cử Trump là "món quà tuyệt nhất" Mỹ dành cho Trung Quốc
Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình tham dự buổi lễ tại Quốc hội Peru ngày 21/11/2016, trong khuôn khổ chuyến thăm chính thức của ông (Ảnh: AFP)

Chủ nghĩa bảo hộ mà ông Trump theo đuổi có thể mở đường cho Trung Quốc nâng cao vị thế trên thế giới.

Trong thời gian qua, không nước nào bị Donald Trump công kích nhiều như Trung Quốc. Sau khi đắc cử, ông đã điện đàm với nhà lãnh đạo Đài Loan Thái Anh Văn và tiếp tục thể hiện thái độ cứng rắn với Bắc Kinh. Tuy nhiên, theo cây bút kỳ cựu Fareed Zakaria của tờ Washington Post, giới tinh hoa của Trung Quốc lại tỏ ra lạc quan về Trump hơn dư luận tưởng.
"Trump là một thương nhân, và những gì đao to búa lớn ông ấy nói chỉ là cách mào đầu câu chuyện", một học giả Trung Quốc giấu tên cho biết.
"Ông ấy thích các thương vụ làm ăn, và chúng tôi cũng là người giỏi làm ăn", người này nói.
Các quan chức Trung Quốc khẳng định, họ cũng có kho vũ khí kinh tế của riêng mình. Trung Quốc là một thị trường khổng lồ với hàng hóa Mỹ. Các nhà đầu tư Trung Quốc đã rót 46 tỷ USD vào kinh tế Mỹ trong năm ngoái.
Nhưng sự tự tin của Trung Quốc đến từ thực tế rằng, nước này đang ngày càng ít phụ thuộc vào thị trường nước ngoài để tăng trưởng. 10 năm trước, xuất khẩu chiếm đến 37% GDP của Trung Quốc. Hiện nay, con số này chỉ là 22% và tiếp tục xu hướng giảm.
Washington Post: Tổng thống đắc cử Trump là món quà tuyệt nhất Mỹ dành cho Trung Quốc - Ảnh 1.
Hình ảnh về lần đầu tiên tham dự Davos của Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình tháng 1/2017 chiếm trọn trang nhất tờ China Daily. (Ảnh: EPA)
Trung Quốc đã thay đổi
Zakaria đánh giá, các thương hiệu phương Tây đang trở nên yếu thế hơn, còn các công ty nội địa thống trị gần như gần như mọi khía cạnh của nền kinh tế khổng lồ và đang phát triển của Trung Quốc. Doanh nghiệp Trung Quốc không chỉ còn biết chạy theo bắt chước các công ty Mỹ nữa.
Các công ty công nghệ Trung Quốc đang không ngừng đổi mới, và giới trẻ nước này cho rằng các "phiên bản Trung Quốc" của Google, Amazon và Facebook tốt hơn, nhanh hơn và tinh vi hơn bản gốc. Trung Quốc đã trở thành một thế giới riêng biệt mà không cần quan tâm đến bên ngoài.
Tình hình trên là hệ quả của những chính sách quyết liệt từ phía chính phủ Trung Quốc. Jeffrey Immelt, CEO của General Electric từng nói hồi năm 2010 rằng Trung Quốc đang khép chặt cánh cửa với doanh nghiệp nước ngoài. Các ông lớn công nghệ của Mỹ đang chật vật ở Trung Quốc, vì những quy định chính thức lẫn không chính thức gây bất lợi cho họ.
Giai đoạn tiếp theo trong chiến lược của Bắc Kinh là tận dụng khoảng trống quyền lực Mỹ để lại trong lĩnh vực thương mại. Trong khi Trump hô hào chủ nghĩa bảo hộ và đe dọa đóng cửa biên phía nam với Mexico, chủ tịch Tập Cận Bình đã công du đến các nước Mỹ Latinh trong tháng 11/2016, chuyến đi thứ ba trong vòng 4 năm của ông.
Theo Bloomberg, ông Tập đã ký hơn 40 hiệp định và cam kết đầu tư hàng tỷ USD vào khu vực này.
Trọng tâm trong chiến lược của Trung Quốc 
Bắc Kinh tỏ ra rất quyết đoán trong việc tận dụng tuyên bố "Hiệp định Đối tác xuyên Thái Bình Dương (TPP) đã chết" của ông Trump - theo Zakaria.
Hiệp định giữa Mỹ và 11 nước quanh Thái Bình Dương này được Tổng thống Barack Obama khởi xướng, như một phần của các biện pháp tăng cường ảnh hưởng của Mỹ ở Châu Á.
Trong khi TPP có khả năng bị ông Trump "loại bỏ", Bắc Kinh đã chào mời các nước khác bằng hiệp định thương mại của riêng mình. Trong đó, vai trò chủ đạo của Trung Quốc càng được củng cố.
Washington Post: Tổng thống đắc cử Trump là món quà tuyệt nhất Mỹ dành cho Trung Quốc - Ảnh 2.
Hiệp định Đối tác Kinh tế Toàn diện Khu vực (RCEP) là thỏa thuận thương mại tự do được Trung Quốc khởi xướng, với sự tham gia của 10 nước ASEAN cùng Australia, Ấn Độ, Nhật Bản, Hàn Quốc và New Zealand (Ảnh: Yonhap)
Australia, một nước ủng hộ TPP mạnh mẽ cũng khẳng định họ sẽ ủng hộ giải pháp thay thế của Trung Quốc. Các chuyên gia cho rằng, các nước Châu Á khác sẽ sớm theo chân Canberra.
Tại hội nghị thượng đỉnh APEC ở Peru vào tháng 11 năm ngoái, thủ tưởng New Zealand khi đó, ông John Key phát biểu:
"TPP là biểu tượng cho sự lãnh đạo của Mỹ tại Châu Á. Chúng tôi thật sự mong muốn Mỹ hiện diện trong khu vực. Nhưng nếu Mỹ không xuất hiện, thì khoảng trống phải được lấp đầy, Và nó sẽ được Trung Quốc lấp đầy".
Tại Peru, ông Tập Cận Bình đã có một bài phát biểu đáng chú ý, mà nhiều người ví như diễn văn truyền thống của một tổng thống Mỹ khi ca ngợi thương mại và hội nhập, và hứa hẹn giúp các nước không đóng cửa với toàn cầu hóa.
Ông Tập đang trong chuyến thăm Thụy Sĩ cấp nhà nước từ 15-18/1, và trở thành chủ tịch Trung Quốc đầu tiên tham dự Diễn đàn kinh tế thế giới (WEF) ở Davos. BBC bình luận, ông có thể trở thành "ngôi sao" của sự kiện.
Đây cũng được xem là động thái củng cố thông điệp lãnh đạo thương mại toàn cầu của Trung Quốc.
Trong khi đó, tác giả Fareed Zakaria cho hay, giới lãnh đạo phương Tây đang từ bỏ vai trò truyền thống của mình.
Thủ tướng Đức Angela Merkel và thủ tướng Canada Justin Trudeau đã hủy bỏ kế hoạch phát biểu ở Davos vào phút chót. Tổng thống đắc cử Trump chưa nhậm chức, và vẫn chỉ trích toàn cầu hóa. Không một thành viên cấp cao nào trong nhóm của ông tham dự hội nghị.
Nếu mọi chuyện không có gì thay đổi, Zakaria tin rằng Bắc Kinh đã có thể kết luận việc Trump làm tổng thống Mỹ sẽ là "món quà tuyệt nhất" cho Trung Quốc trong thời gian tới.
theo Trí Thức Trẻ