Thứ Bảy, 21 tháng 1, 2017

AI NÂNG ĐỠ "QUAN LỘ" CỦA ÔNG NGUYỄN TẤN DŨNG, NẾU KHÔNG LÀ LÊ ĐỨC ANH ?

Đôi lời phi lộ của blog Phạm Viết Đào: 
Đọc bài trả lời phỏng vấn An Ninh Thế giới của ông Lê Mạnh Hà, con trai ông Lê Đức Anh dưới đây...về chuyện con đường quan lộ của ông không được cha mình tìm cách nâng đỡ...
Căn cứ vào những cấp bậc chức vụ mà ông Lê Mạnh Hà kê khai, chúng ta tin điều ông nói...
Có điều, có đúng ông Lê Đức Anh không nâng đỡ con cháu mình không ? Có đấy ! 
Người mà ông nâng đỡ, dìu dắt từ một huyện đội trưởng công an lên Thứ trưởng Bộ Công an, nhảy tót lên Phó Thủ tướng, Ủy viên Thường vụ Bộ Chính trị phụ trách khối kinh tế và sau này nắm chiếc ghế Thủ tướng...
Ông Nguyễn Tấn Dũng nếu không có sự dìu dắt của ông Lê Dức Anh làm sao " thăng thiên" được như vậy ?
Đọc tiểu sử ông Nguyễn Tấn Dũng sẽ thấy rõ những dấu vết nâng đỡ của ông Lê Đức Anh; Ông Lê Đức Anh nhiều lần lên tiếng ủng hộ ông Nguyễn Tấn Dũng ?
Có nhiều ý kiến trên mạng cho rằng: Ông Nguyễn Tấn Dũng là con ông Nguyễn Chí Thanh, ông Võ Văn Kiệt...
Về ông Nguyễn Chí Thanh giai đoạn 1945-1950 hoạt động ở chiến trường Trị Thiên-Huế do vậy khó tin có giây mơ rễ má gì với mẹ của ông Nguyễn Tấn Dũng. Hơn nữa, ông Nguyễn Chí Thanh người nhỏ bé, cò nguồn tin nói ông Nguyễn Chí Thanh là con ông Cả Khiêm ( Nguyễn Sinh Khiêm) anh trai cụ Hồ xác tín hơn...
Vào những năm 80 tôi có về Bảo tàng Kim Liên Nam Đàn sưu tầm tài liệu về cuộc đời của ông Hồ Chí Minh, một cán bộ bảo tàng này nói với tôi: Ông Cả Khiêm có con ở Huế... Ở Nam Đàn ông Cả Khiêm và bà Thanh đều sống độc thân...
Một dữ liệu theo người viết xác tín chuyện ông Nguyễn Chí Thanh, tên cúng cơm là Nguyễn Vịnh, là con ông Cả Khiêm; đó là tại Đại hội Đảng lần thứ 2 ở Việt Bắc 1951, khi đọc tên danh sách các ủy viên TW khóa này, thấy xướng tên Nguyễn Chí Thanh...Nguyễn Vịnh quay sang hỏi người bên cạnh: Nguyễn Chí Thanh là ai vậy ? Chi tiết này cho thấy tên Nguyễn Chí Thanh là tên đích thân ông Hồ đặt cho Nguyễn Vịnh...Một cuốn sách đã xuất bản viết vệ chuyện này !
Trở lại mối liên hệ giữa ông Nguyễn Tấn Dũng với ông Võ Văn Kiệt và ông Lê Đức Anh; Có ý kiến cho rằng: Ông Nguyễn Tấn Dũng có dáng đi hình chữ bát giống ông Võ Văn Kiệt...
Người viết bài này tin rằng; Nhìn vào khuôn mặt thấy mặt ông Nguyễn Tấn Dũng có vẻ hao hao với ông Lê Đức Anh nhiều hơn; Nhất là khuôn mặt của NguyễnThanh Nghị thấy y chang bản sao " ông nội" Lê Đức Anh...
Mọi người còn nhớ, sự kiện Cụ Rùa Hoàn Kiếm thăng trước ngày khai mạc Đại hội Đảng lần thứ XII ? Điều này ứng với ông Nguyễn Tấn Dũng thực chất thuộc dòng tộc họ Lê...
Cụ Rùa thăng điềm báo khí số nhà Lê đã mãn...ông Nguyễn ( Lê ) Tấn Dũng phải rời chính trường !
Có câu sấm không rõ của ai: Nguyễn đi rồi Nguyễn lại về; Nhà Nguyễn mất nước thì nhà Lê trị vì...
Trong thời gian đi " tu nghiệp" ở chung với 2 "bạn tu", một người quê ở Đông Hội, Đông Anh và một người có họ hàng với gia tộc Hồ Đắc Điềm...
Ông bạn có giây mơ rễ má với gia tộc Hồ Đắc Di, Hồ Đắc Điềm cung cấp 1 thông tin rất đáng chú ý; Ông Hồ Chí Minh là chắt ngoại của ông Hoàng Cao Khải; Có thông tin này là do ông Hồ Đắc Điềm là con rể ông Hoàng Cao Khải cho biết: Cụ Hoàng Xuân Đường, ông ngoại của ông Hồ Chí Minh là con riêng của Tri phủ Khoái Châu Hưng Yên Hoàng Cao Khải...
Sau khi sinh Hoàng Xuân Đường, ông Hoàng Cao Khải chuyển người thiếp này về Nghệ An và lập chi họ Hoàng ở Nam Đàn...
Trước nhà thờ của họ Hoàng ở Kim Liên có đôi câu đối rất nổi tiếng:
Hoàng Vân chính khí truyền thiên cổ
Chung Cự hùng thanh chấn ức niên...
Hoàng Vân ( Khoái Châu-Hưng Yên) khí thiêng truyền từ xưa lại; Núi Chung cự tiếng hùng còn vọng ức vạn năm sau...
Kết quả hình ảnh cho lê đức anh

Kết quả hình ảnh cho lê đức anh

Kết quả hình ảnh cho lê đức anh

Kết quả hình ảnh cho nguyễn thanh nghị

Năm 2016, báo chí dồn sự chú ý vào Bộ Công thương, khi mà vụ án Trịnh Xuân Thanh và chuyện bổ nhiệm con trai của cựu Bộ trưởng Vũ Huy Hoàng khiến dư luận xã hội phẫn nộ.

Đó là lý do trong số báo Xuân này, Chuyên đề An ninh thế giới Giữa tháng – Cuối tháng thực hiện cuộc trò chuyện với ông Lê Mạnh Hà, Phó Chủ nhiệm Văn phòng Chính phủ và cũng là con trai của Đại tướng - nguyên Chủ tịch nước Lê Đức Anh về đề tài “con ông cháu cha” mà chính ông cũng là người trong cuộc theo một cách nào đó. Đây là cuộc trò chuyện thẳng thắn hiếm có từ một quan chức cấp cao dành cho báo chí...

Tôi có lúc “đơn độc” trong đấu tranh...

- Nhà báo Tô Lan Hương:Tôi đã đọc thêm về tiểu sử của anh trên Wikipedia trong lúc ngồi chờ anh đến. Wikipedia viết thế này: Đến năm 1997, khi anh 40 tuổi, anh mới chỉ là chuyên viên trong Bộ Kế hoạch và Đầu tư. Mà năm 1997, ba anh - Chủ tịch nước Lê Đức Anh mới nghỉ hưu. Thật bất ngờ và thật thú vị...

- Phó Chủ nhiệm Văn phòng Chính phủ Lê Mạnh Hà: Thật ra Wikipedia có tí nhầm lẫn. Năm 1992, tôi đã là thiếu tá quân đội và ra quân, về giảng dạy ở Trường  Hàng không Việt Nam. Năm 1996, tôi sang làm chuyên viên ở Bộ Kế hoạch và Đầu tư. Năm 2001 tôi về TP HCM làm Phó Giám đốc Sở Kế hoạch và Đầu tư, từ đó mới chính thức “làm quan”.

Người dân cần danh sách “con ông cháu cha”
Phó Chủ nhiệm Văn phòng Chính phủ Lê Mạnh Hà
- Tôi nghe nhiều lời đồn, là lúc còn nắm quyền, và kể cả sau khi nghỉ hưu, trở thành cố vấn của Trung ương Đảng, Chủ tịch nước Lê Đức Anh đã giúp đỡ, cất nhắc cho rất nhiều người lên những vị trí cao trong bộ máy. Nếu lời đồn đó đúng, tại sao con trai của ông đến lúc ngoài 40 tuổi, có bằng tiến sỹ viễn thông, vẫn chỉ là một chuyên viên bình thường cấp Bộ?

- Tôi không dám tham dự vào công việc của ba mình và cũng không có thông tin chính thức nên không nhận xét về công tác cán bộ mà ông tham gia. Với cá nhân tôi, tôi tin chắc chẳng có sự nâng đỡ nào dành cho tôi từ phía ông. Như việc tôi được đi học, ví dụ như đi đào tạo tiến sỹ ở nước ngoài cũng có thể là chính sách ưu tiên cho con cán bộ lãnh đạo cao cấp. Cũng trong hoàn cảnh đó có thể người khác không được chọn, nhưng chúng tôi, những “con ông cháu cha”, thì được, đó cũng có thể tính là ưu ái.

- Ba anh có bao giờ đề nghị nâng đỡ anh trong sự nghiệp, và ngược lại, anh có bao giờ mở lời nhờ ông nâng đỡ mình?

- Chưa từng có!

- Vì sao?

- Không cầu danh, không cầu lợi. Đó là điểm tôi cho rằng ba con tôi rất giống nhau. Quan trọng là phải làm thật tốt, làm tốt nhất trên từng vị trí công tác. Khi làm tốt sẽ được nhìn nhận, được đặt ở vị trí cao hơn một cách thuyết phục và công bằng. Đối với mọi người trong gia đình tôi, chuyện lên đến chức này, chức kia không quan trọng.

- Thực lòng là không quan trọng sao? Tôi không tin một người đàn ông mà lại không có tham vọng quyền lực.

- Cô có thích đàn ông có quyền lực không?

- Dĩ nhiên là có!

- Dĩ nhiên tôi cũng thích quyền lực. Đó là lẽ đương nhiên, đó là bản năng tự nhiên của con người. Đến một con vật cũng luôn mong muốn trở thành con đầu đàn nữa là...

- Thế thì thật mâu thuẫn khi anh không tận dụng lợi thế từ gia đình và người cha quyền lực của mình…

- Mâu thuẫn gì đâu? Tôi chỉ đơn giản là muốn thành công bằng chính năng lực của mình. Trong tự nhiên, con sư tử luôn phải giành lấy vị trí đầu đàn bằng chính sức mạnh của mình. Thêm nữa, tôi không thể dùng thủ đoạn, thứ mà người ta dùng ngày càng nhiều hơn để đạt được vị trí nào đó. Hơn nữa, tôi cũng có định nghĩa khác về quyền lực. Mình thực sự có quyền lực khi là người làm tốt nhất, người giỏi nhất trong lĩnh vực của mình.

- Có nhiều người bất ngờ không khi biết anh không có nhiều quyền chức so với vị trí mà đáng lẽ anh có được khi là con trai Chủ tịch nước?

- Rất nhiều người ngạc nhiên. Cũng có rất nhiều nhà báo đã hỏi tôi như chị khi mà họ so sánh tôi với một số con cháu lãnh đạo.

- Dân gian mình có cụm từ 4C (con cháu các cụ), và càng ngày tôi càng nhận ra rằng người ta  nói về cụm từ đó với nhiều định kiến và ác cảm hơn trước. Anh có bao giờ phải chịu những ánh nhìn ác cảm đó?

- Tôi đã quen với việc đó từ bé đến giờ. Không đâu xa, mới đây tôi nghe một đồng nghiệp của chị nói: “Tại ông Hà là con của ông Lê Đức Anh nên mới dám phát ngôn như thế”.

- Và…?

- Tôi rất giận và nói: “Tôi là tôi, là Lê Mạnh Hà, tôi nói và làm với tư cách của riêng mình. Tôi không sợ không phải vì là con ông nào”.

- Một người rất rõ về anh đã nhận xét về anh như thế này: “Lê Mạnh Hà là người không bao giờ biết sợ ai”...

- Nhiều người luôn nghĩ rằng, tôi không sợ ai, vì tôi cậy mình là con ông Lê Đức Anh. Chứ nếu không có ông Lê Đức Anh ở sau lưng, họ nghĩ tôi đã không dám thế. Nhưng tôi nghĩ, mình làm sai thì mình mới phải sợ. Chứ mình đúng thì mình cứ ngẩng cao đầu thôi, sao phải sợ hãi ai? Tôi tin tự thân mình, tôi đủ bản lĩnh để không phải sợ ai.

- Đó là lý do anh nổi tiếng với những phát ngôn và hành động thẳng thắn, kiên quyết, nổi tiếng với việc chống lại một số quyết định của cấp trên?

- Ngày xưa, lúc còn là Giám đốc Sở Bưu chính - Viễn thông (sau này là Sở Thông tin và Truyền thông) ở TP HCM, tôi là người đầu tiên lên tiếng và cũng là người phản đối quyết liệt cách thực hiện đề án tin học hóa cơ quan hành chính nhà nước (đề án112), đề án do Văn phòng Chính phủ, nơi tôi làm việc bây giờ, chủ trì triển khai. Tôi phản đối vì thấy nó sai, dựa theo khả năng phân tích, đánh giá của mình, nhưng có những người nghĩ tôi dám lên tiếng chỉ vì tôi là hậu duệ của ai đó.

Giám đốc Sở Thông tin và Truyền thông Lê Mạnh Hà từng làm cho Bộ nhức đầu một thời gian dài. Tôi đã phát hiện và yêu cầu xử phạt đối vài Đài VTC của Bộ khi Đài này phát trên 30 kênh truyền hình không có giấy phép, cấm phát hành trên địa bàn thành phố một trò chơi trực tuyến bạo lực của một doanh nghiệp của Bộ. Chúng tôi từng xử phạt những tờ báo Trung ương vì đưa tin vi phạm luật báo chí. Sau này, quy định thay đổi, Sở Thông tin và Truyền thông các tỉnh không còn được phạt các báo Trung ương nữa.

Nhưng tôi nghĩ thế này: Xe của Trung ương đi ở địa phương mà sai luật, công an địa phương không phạt thì ai phạt? Chúng tôi là đơn vị đầu tiên và rất kiên quyết phạt thẳng tay những trường hợp báo chí in bản đồ Việt Nam không có Trường Sa, Hoàng Sa. Lúc đó nhiều cơ quan báo chí phản đối ghê lắm và bộ cũng chưa đồng thuận cao. Nhờ mạnh tay như vậy mà giờ đây việc in bản đồ Việt Nam có Hoàng Sa, Trường Sa là việc đương nhiên, hầu như không đơn vị nào vi phạm.

Khi tôi còn là Phó chủ tịch TP HCM, vào năm 2013, tôi phát hiện ra chuyện lãnh đạo ở 4 doanh nghiệp công ích của thành phố nhận lương rất cao, có giám đốc nhận mức lương 2,6 tỷ đồng một năm - một mức lương vô cùng phi lý, báo chí gọi là vụ lương khủng. Những doanh nghiệp này còn tạo ra chênh lệch bất bình đẳng trong thu nhập của doanh nghiệp và còn ký hợp đồng lao động sai quy định. Khi tôi phát hiện ra, tôi đã đề nghị ngay lập tức xử lý sai phạm này.

Với sai phạm rõ ràng và dưới áp lực của dư luận, 8 lãnh đạo của 4 doanh nghiệp công ích này đã bị xử lý kỷ luật một cách nghiêm khắc nhất. Tuy nhiên, trong quá trình này đã có những cuộc họp rất căng thẳng của lãnh đạo thành phố. Tôi đã phải tự mình soạn thảo các báo cáo phục vụ cho các cuộc họp này. Lần này, tuy rằng không hẳn là đơn độc nhưng tôi ở trong hoàn cảnh rất khó khăn. Có người nói, nếu là người khác thì “xong” rồi.

Vụ việc rất lớn, được dư luận quan tâm và hoan nghênh nhưng không có ai được khen thưởng. Và một thời gian sau, vì lý do này lý do khác, những người cùng tôi trực tiếp làm vụ này đều chuyển công tác.

Còn có trường hợp, tất cả lãnh đạo ủy ban nhân dân thành phố đứng một bên, tôi đứng một bên. Đó là việc xử lý rác thải ở thành phố Hồ Chí Minh. Tôi không đồng ý đóng cửa khu xử lý rác do doanh nghiệp nhà nước đầu tư để dồn rác về cho bãi rác Đa Phước. Làm như vậy là tạo độc quyền trong xử lý rác, gây lãng phí khi đóng cửa khu xử lý rác mới đầu tư gần 1.000 tỷ đồng và phải trả tiền xử lý rác cao hơn. Giờ thì chị thấy đó, bãi rác Đa Phước đang trở thành nỗi đau đầu vô cùng lớn của thành phố.

- Thế đấy có phải lý do anh rời TP HCM ra Hà Nội nhận công tác mới ở Văn phòng Chính phủ?

- Hoàn toàn không. Tôi ra Hà Nội là do được phân công và cũng là nguyện vọng cá nhân…

- Dù có lúc không đồng thuận với những lãnh đạo cấp trên, anh có nghĩ việc mình là con trai của Đại tướng Lê Đức Anh đã giúp anh được yên vị?

- Chắc là chuyện tôi là con ai cũng là một yếu tố mà không thể không tính đến. Việc đó rất bình thường và cũng là lẽ tự nhiên. Nhưng quan trọng nhất là tôi không làm sai thì không có lý do gì để “luân chuyển”. Thực sự tôi cho rằng chưa hề có ý định nào như vậy.

- Có trình độ, có bằng cấp và một gia thế đáng nể. Hình như tính cách là lý do duy nhất khiến đường quan lộ của anh vô cùng chậm chạp?

- Tôi không cho là chậm. Nhưng nhiều người nghĩ như chị là rất chậm. Nếu có như vậy thì tính cách của tôi là một phần của lý do. Và tôi nghĩ, “con ông cháu cha” là lợi thế nhưng đôi khi chính yếu tố này cũng là cản trở với tôi. Nếu có nhóm lợi ích thì với tính cách đó, tôi sẽ là chướng ngại vật đối với họ. Mà xử lý tôi thì rất khó. Nên tốt nhất là không cất nhắc.

- Thế còn bây giờ, khi anh ra Hà Nội, gần Trung ương hơn, có nhiều việc khiến anh phải đấu tranh như thời làm Phó Chủ tịch TP HCM?

- Khi thấy đúng, tôi vẫn luôn bảo vệ quan điểm của mình và rất nhiều trường hợp được cấp trên chấp thuận.

- Nghĩa là kể cả khi gần “mặt trời” hơn, anh vẫn giữ tính cách “không sợ ai” của mình?

- Đúng, tôi vẫn thế! Thế nhưng dùng từ “không sợ ai” có tác động mạnh nhưng không chuẩn và làm người ta khó chịu.

- Vậy anh có còn rơi vào tình trạng “một mình một phe” ở Văn phòng Chính phủ giống như hồi còn làm ở TP HCM không?

- Từ trước đến nay, thông thường thì tôi có đồng minh là cấp dưới nhiều hơn là cấp trên (cười).

- Với tính cách như thế, anh có trở nên giàu có nhờ làm quan chức?

- Tôi nghĩ mình không nghèo!

- “Không nghèo” theo định nghĩa của anh là...

- Một phần là do gia đình tôi tạo lập, tích lũy, và một phần khác là từ… phong bì, phong bì một cách “chính đáng” nhé! Tôi chưa thấy ai nói về thu nhập của mình từ phong bì, thế nhưng đó là thực tế. Ở thành phố Hồ Chí Minh thì ít phong bì lắm.  Nhưng ra ngoài này thì khác, tôi đi họp ở nơi này nơi kia, người ta đưa phong bì, tôi vừa buồn cười, vừa xấu hổ. Xấu hổ nhưng rất khó từ chối, vì ở Việt Nam, đó là một thứ “văn hoá”, đã là thứ không thể thiếu trong hoạt động thường ngày.

Khi bộ trưởng và bí thư là “vua” một cõi...

- Năm 2016 là một năm mà báo chí ngập tràn thông tin về câu chuyện “gia đình trị” trong hệ thống chính quyền. Từ trường hợp Vũ Quang Hải - con trai cựu Bộ trưởng Vũ Huy Hoàng được bổ nhiệm “bất thường”, đến chuyện cả nhà Bí thư Hà Giang Triệu Tài Vinh làm quan. Chưa bao giờ, cụm từ “con cháu các cụ” được dư luận nhắc đến với nhiều phẫn nộ như thế, chưa bao giờ người ta nhìn những quan chức xuất thân từ những gia đình danh giá với nhiều ác cảm như thế…

- Tôi hiểu lý do vì sao họ phẫn nộ. Và thực ra, chính bản thân tôi, dù ở vai trò là cán bộ nhà nước hay người dân, mỗi ngày khi đọc những thông tin do báo chí cung cấp về một trường hợp nào đó được cất nhắc bất thường, tôi cũng thấy băn khoăn, bức xúc. Tôi nghĩ những bức xúc, phẫn nộ đó là điều chúng ta có thể hiểu được. 

Dĩ nhiên, chẳng phải đến năm 2016, thì chuyện gia đình trị, chuyện con ông cháu cha mới trở nên nhức nhối. Khi tôi làm việc ở TP HCM, tôi cũng đã chứng kiến có trường hợp mà con của vị lãnh đạo này, vị lãnh đạo kia được bổ nhiệm rất nhanh, nếu không muốn nói là bất thường. Không chỉ ở Hà Giang, không chỉ ở TP HCM, mà ở tỉnh nào, địa phương nào cũng xảy ra chuyện đó. Và ai cũng nhìn thấy, ai cũng biết, ai cũng hiểu, chỉ không dám nói ra.

- Thật ra, chuyện một gia đình có ông, có cha, con cháu đều có quyền lực chính trị không phải chỉ là câu chuyện của riêng Việt Nam. Ở Mỹ, gia đình hai cha con nhà Bush đều làm Tổng thống. Ở  Ấn Độ có dòng họ Nerhu - Gandhi, ở Hàn Quốc có cha con Tổng thống Park Chung Hee - Park Guen Hee… Nhưng không phải ở đất nước nào trong những quốc gia đó, chuyện một người có xuất thân 4C cũng gây ra sự phẫn nộ như ở đất nước ta. Anh có hiểu tại sao?

- Khi mà hệ thống chính trị và hệ thống bầu cử của một quốc gia đảm bảo cho việc lựa chọn những vị trí quan trọng trong chính quyền được thực hiện trên nguyên tắc dân chủ, đề cao năng lực và đạo đức, thì việc một người có xuất thân trong gia đình có truyền thống làm chính trị trở thành tổng thống hay thủ tướng là rất bình thường. Chuyện của họ sẽ được lịch sử ghi nhận, báo chí khai thác với góc độ truyền thống gia đình chứ không thể biến thành nỗi nghi ngờ hay cơn phẫn nộ của nhân dân.

- Vừa rồi, khi theo dõi báo chí, tôi biết, ở bên kia bán cầu, Tổng thống Mỹ mới đắc cử Donald Trump đã bị cản trở trong việc bổ nhiệm con mình vào bộ máy của ông ta, vì một điều luật Liên bang được quy định rất chặt chẽ, nhằm tránh nạn “gia đình trị”. Anh có nghĩ Việt Nam mình có thể học theo cách làm đó, ra một điều luật, để ngăn cản các quan chức đương quyền bổ nhiệm người thân như tình trạng diễn ra từ Trung ương đến địa phương hiện nay?

- Thật ra chúng ta có cấm đấy nhưng chưa chi tiết, chưa cụ thể và thiếu gì cách để lách. Bí thư của một tỉnh là người cao nhất của tỉnh đó nhưng có phải là người trực tiếp bổ nhiệm con mình đâu nếu như người con đó làm lãnh đạo một sở thuộc ủy ban nhân dân tỉnh.

- Như anh, khi anh nhìn con của ông bộ trưởng này, con của ông bí thư kia, trẻ như thế, tài cán cũng chưa phải là đặc biệt, nhưng đã được cất nhắc ở vị trí này, vị trí kia. Anh cũng là con ông cháu cha, anh cũng có trình độ, có bằng cấp, nhưng 40 tuổi vẫn là chuyên viên, gần 50 tuổi mới là giám đốc sở, vậy anh có thấy bất công cho bản thân mình?

- Thực lòng, tôi không ganh tị cho bản thân mình. Vì tôi biết có nhiều người còn hơn tôi, nhưng họ vẫn chỉ là kỹ sư, là giáo viên bình thường. Thế nhưng người dân rất cần biết những cán bộ trẻ đó có thực sự xứng đáng không, có đúng là hạt giống đỏ không...

- Anh là con trai Đại tướng Lê Đức Anh, đang giữ cương vị Phó Chủ nhiệm Văn phòng Chính phủ. Con trai nguyên Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng một người là Bí thư tỉnh Kiên Giang, một người là Trưởng ban Thanh niên trường học Trung ương Đoàn; Ông Trần Tuấn Anh - Bộ trưởng Bộ Công thương đương nhiệm là con trai nguyên Chủ tịch nước Trần Đức Lương; ông Nguyễn Xuân Anh - Bí thư Đà Nẵng là con trai của nguyên Chủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra Trung ương Nguyễn Văn Chi; con trai của cựu Bộ trưởng Vũ Huy Hoàng là Vũ Quang Hải thì đã trở thành tâm điểm của dư luận năm vừa rồi… Có rất nhiều cán bộ lãnh đạo của Việt Nam có xuất thân từ những gia đình có truyền thống chính trị mà tôi không thể kể hết ra đây. Và anh nghĩ ai trong số họ, đi lên bằng năng lực của mình, ai trong số họ, đi lên bằng con đường không chính danh, bằng sự nâng đỡ của gia đình?

- Tôi nghĩ chúng ta nên có và phải có một danh sách đầy đủ, từ trung ương đến cấp tỉnh, cấp huyện những cán bộ có xuất thân như thế, những cán bộ được gọi là con ông cháu cha. Và không ai khác, chính báo chí phải làm nhiệm vụ đó hiệu quả nhất. Khi có một danh sách đầy đủ, chi tiết, chúng ta mới có thể cùng nhau kiểm tra, cùng nhau công tâm đánh giá ai là người xứng đáng với vị trí họ đảm nhiệm, ai là người không.

- Nếu ngày danh sách đó được báo chí công bố, liệu anh có thể cùng tôi một lần nữa trò chuyện kỹ hơn về câu chuyện này?

- Tôi cho rằng phải có danh sách đó, không có chữ “nếu” ở đây. Tôi rất vui lòng được tiếp tục trao đổi về vấn đề ngày một cách thẳng thắn và sẽ không né tránh bất cứ  câu hỏi nào của chị!

- Cảm ơn anh về cuộc trò chuyện thẳng thắng này!

 Tô Lan Hương



(An Ninh Thế Giới)

Nguyễn Thông - Bộ Quốc Phòng rất vớ vẩn!

Kết quả hình ảnh cho sân golf tân sơn nhất

Hôm 20.1, vừa mới nghe một đơn vị xây dựng của quân đội (tưởng của ai, hóa ra của bên quốc phòng) báo cáo 3 phương án mở rộng, cải tạo sân bay Tân Sơn Nhất để nâng công suất gấp đôi hiện tại, sau khi có sự thảo luận cho phải phép, ông Phó thủ tướng Trịnh Đình Dũng liền chốt ngay, nhất trí chọn phương án 3. 

Một vấn đề lớn quốc kế dân sinh như thế, đáng lý phải lấy ý kiến các nhà khoa học, các chuyên gia thì lại phụ thuộc vào một cá nhân. Ông Dũng dù có thiên tài chăng nữa cũng không thể tự ý thế được. Ở xứ ta, khá nhiều "thiên tài" đã tự ý mình đặt dân đặt nước vào sự đã rồi, gây ra bao nhiêu tai họa, há chẳng rút ra được tí kinh nghiệm xương máu nào ư?

Điều đáng nói, cái phương án mà ông Dũng phó chọn đã "thành công" trong việc né sân golf, không đụng đến phe nhà binh. Giời ạ, ông bà nào cũng sợ sân golf thì Tân Sơn Nhất dù có cải tạo sửa chữa mấy đi chăng nữa cũng vẫn chỉ là tấm áo vá chằng đụp, tốn tiền mà chả nên cơm cháo gì.

Quân đội (thực ra thì chỉ có đám tướng lĩnh nào đó câu kết với kẻ nắm quyền, chứ không phải toàn quân) không có lý gì để khư khư giữ cái sân golf, dù họ đã hàng trăm lần bao biện. Hãy tử tế, đàng hoàng, đặt quyền lợi của dân lên trên hết, đừng cố chấp nữa. Thời nay chiến tranh hiện đại, bảo rằng một cái sân golf giữa đô thị để làm đất dự trữ cho quốc phòng chỉ là thứ lý sự cùn, lý luận giẻ rách.

Quốc hội nếu đúng là quốc hội của dân thì hãy quyết định lấy lại ngay cái sân golf đó phục vụ dân sinh, đừng để dân chê cười. Mắc cỡ lắm.

Nói thêm: Hôm 13.1, tôi ngồi trong phòng chờ ở ga trong nước sân bay Tân Sơn Nhất để ra Bắc. Căn đồng hồ, thấy chính xác cứ hơn 2 phút lại có một máy bay cất cánh, nếu tính cả máy bay hạ cánh có lẽ chỉ hơn 1 phút là có 1 chuyến lên hoặc xuống. Hồi trước, tôi nghe kể ở sân bay Kennedy bên Mỹ cứ 1 phút là có chuyến bay, trên bầu trời sân bay lúc nào cũng có máy bay, chỉ lắc đầu lè lưỡi, không dám tin đó là sự thực. Nay thì tận mắt chứng kiến trên đất mình. Điều đó chứng tỏ sự phát triển vượt bậc của ngành hàng không nước nhà, sự tiếp cận của dân chúng đối với loại phương tiện giao thông lâu nay chỉ dành riêng cho người giàu và quan chức. Nay chỉ vì quyền lợi ích kỷ của đám lợi ích (trong đó có giới chóp bu quân đội) mà ngăn cản những quyền lợi chính đáng của nhân dân, thì đó chính là tội ác.

Hãy trả sân golf về cho nhân dân.

Nguyễn Thông

(Blog Nguyễn Thông)

Nhà báo Dan Rather bình luận về buổi lễ nhậm chức của ông Donald Trump


Đôi lời: Bài viết của nhà báo huyền thoại Dan Rather về buổi lễ nhậm chức tổng thống của ông Donald Trump hôm nay, trong 12 tiếng qua, đã thu hút gần 300.000 like, với gần 150.000 lượt chia sẻ và hơn 20.000 lời bình luận.

Ông Dan Rather đưa ra cái nhìn thực trạng về mối đe dọa cho nền dân chủ Mỹ, cũng như nỗi lo lắng mà người dân Mỹ đang phải đối mặt, khi ông Trump lên nắm quyền. Ông Rather cũng không quên nhắc người dân Mỹ rằng, nhiệm vụ của tổng thống Mỹ là phục vụ dân Mỹ: “Tổng thống Trump hiện đang làm việc cho chúng ta – tất cả chúng ta. Và nếu ông ta quên điều đó, chúng ta có nhiệm vụ phải nhắc nhở ông ta“.
Trump giơ tay tuyên thệ nhậm chức. Nguồn: internet



Trump giơ tay tuyên thệ nhậm chức. Nguồn: internet

Và nó đã bắt đầu.

Trong gần 20 lễ nhậm chức tổng thống mà tôi có thể nhớ, chưa bao giờ có một buổi lễ nhậm chức mà tôi cảm thấy như hôm nay. Thậm chí không có buổi lễ nào gần giống như vậy. Không bàn tới chuyện số lượng đám đông tham dự ít, hoặc hàng chục nhà lập pháp tẩy chay, hay thậm chí các cuộc biểu tình phản đối dự kiến diễn ra vào ngày mai, khắp nơi trên cả nước. Đó là những vở kịch trên sân khấu. Điều thực sự chưa từng xảy ra trong tâm trí tôi, là sự lo sợ của hàng triệu người Mỹ, đa số những người dân trên đất nước chúng ta, nếu các cuộc thăm dò là đúng, mà họ đang đối mặt hôm nay, đã phải vật lộn trong nỗi đau âm ỉ của sự sợ hãi.

Tôi chưa bao giờ nhìn thấy đất nước tôi trong ngày tổng thống nhậm chức quá chia rẽ, quá lo lắng, quá sợ hãi, quá vậy mơ hồ về hướng đi tới [trong tương lai].

Tôi chưa bao giờ thấy một sự chuyển giao quyền lực quá chia rẽ với việc chọn lựa nội các quá ngổn ngang, bừa bãi bởi những câu hỏi nghiêm trọng về khả năng chuyên môn và đạo đức như thế.

Tôi chưa bao giờ nhìn thấy bóng ma của một kẻ thù bên ngoài, lẫn trong bóng tối ở các hoạt động của nền dân chủ của chúng ta.

Tôi chưa bao giờ thấy một tổng thống mới quá bận tâm để đối phó với sự thất thường dễ hiểu của những người bất đồng quan điểm và dường như không muốn đối mặt với đầy đủ trọng trách của công việc đầy quyền lực nhất thế giới.

Tôi chưa bao giờ thấy một sự phức tạp rối loạn về xung đột lợi ích như thế.

Mặc dù có cảnh phô trương về sự đoàn kết được trình diễn tại Capitol hôm nay, có một cảm giác nhức nhối mà chúng ta đang bước vào một chương mới trong câu chuyện tiến hóa của dân tộc, không hề giống câu chuyện nào đã từng được viết ra. Để chắc chắn, có hàng triệu người ủng hộ Donald Trump, là những người hào hứng với sự trỗi dậy của ứng cử viên của họ. Những cử tri khác bỏ phiếu cho Trump đã bày tỏ sự dè dặt, lắng nghe những lời lẽ đao to búa lớn so với đối thủ của ông ta trong cuộc bầu cử vừa qua, nhưng càng ngày càng có nhiều người đã thừa nhận rằng, họ không chắc người đàn ông mà họ giao cho chìa khóa để nhận chức tổng thống thuộc dạng người như thế nào. Phần còn lại của nước Mỹ – đa số cử tri – sẽ không – và thực sự không ngần ngại trong việc chia sẻ kết luận của mình về cá tính của Donald Trump và chuyện ông ta có phù hợp cho chức vụ tổng thống mà ông ta đang nắm giữ [hay không].

Một niềm hy vọng được nghe từ một số người phê bình Donald Trump rằng, thời điểm này có thể ông ta thay đổi. Có lẽ khi ông ta đứng đó vào một ngày buồn tẻ, xám xịt của tháng Giêng, đọc lời tuyên thệ long trọng mà Hiến pháp chúng ta bắt buộc, khi ông ta nhìn ra ngoài, thấy điều mà Charles Dickens từng được gọi là “Thành phố của những ý định tuyệt vời”, ông ta sẽ bằng cách nào đó nắm bắt được tầm quan trọng của những điều mà ông ta đã hứa hẹn. Có lẽ ông ta sẽ hiểu rằng, ông ta phải là tổng thống của tất cả nước Mỹ, qua hành động cũng như bằng lời nói. Có lẽ, nhưng đã có quá nhiều hành động [của ông ta] trong quá khứ, đang diễn ra trong hiện tại (nghĩa là Trump chỉ nói mà không thực hiện – ND).

Thường có nhiều ồn ào xung quanh các bài diễn văn nhậm chức. Và những bài diễn văn cũng thường bị lãng quên – với một số trường hợp ngoại lệ đáng chú ý. Tôi nghĩ rằng, [bài diễn văn] hôm nay sẽ được ghi nhớ, không phải vì những lời nói hoặc cách diễn đạt, mà người ta nhớ tới nó là vì [nhớ tới] người đã đọc nó và thời đại mà nó mở ra cho chúng ra ở phía trước.

Ông Trump đọc bài diễn văn và rất ít khi nhìn về phía cử tọa, dường như ông ta đang đọc một cách cẩn thận từ một máy nhắc (teleprompter). Những lời nói và giọng điệu của ông tức giận và thách thức. [Dường như] ông ta vẫn còn đang trong chiến dịch tranh cử, chẳng có hơi hám gì của tinh thần đoàn kết. Có rất ít hoặc không có sự đề cao – lời của Washington, Lincoln, Roosevelt, Kennedy, hoặc Reagan. Chúng ta nghe một cuộc biểu diễn các khẩu hiệu và một câu nói đùa, những lời hứa hẹn to lớn để “mang lại” một nước Mỹ – bất cứ điều gì thực sự có nghĩa đối với nhiều người nhìn vào lịch sử của chúng ta và thấy sự tiến bộ trong xã hội hiện tại của chúng ta.

Bài diễn văn bắt đầu với một thông điệp về truyền thống ở Washington, làm giàu trên lưng của các gia đình nghèo khổ trên cả nước. Đó là lời phát biểu kỳ quặc, hãy xem lý lịch của nhiều người trong nội các mà ông ta chọn. Tổng thống Trump vẽ ra một bức tranh đen tối về tình trang hiện nay trên đất nước chúng ta, bị vây quanh bởi các băng nhóm ma túy và bạo lực, bất kể những dữ liệu cho thấy [không phải như vậy]. Lời nói của ông ta bị thổi phồng lên với chủ nghĩa dân túy về kinh tế và chủ nghĩa dân tộc “nước Mỹ trên hết”. Tiếng vỗ tay đã thưa thớt, và tôi tưởng tượng nhiều tiếng khác đã bị tắt lịm, thậm chí còn cảm thấy phát bệnh, thay vì truyền cảm hứng từ những điều mà Tổng thống mới cần nói. Tổng thống Obama nhìn vào mà chẳng có chút cảm xúc gì. Người ta chỉ có thể tưởng tượng ông đang suy nghĩ gì.

Cần nhớ rằng một người không thể nào tiên đoán được khúc quanh của một nhiệm kỳ tổng thống. Đó là nơi mà mọi thứ được định hình bởi những chuyện vượt quá tầm kiểm soát của người chủ [Nhà Trắng]. Những thách thức đó, bất cứ nơi nào và dù kiểu nào, chúng cũng có thể phát sinh, bây giờ sẽ nằm trên bàn làm việc của Tổng thống Trump. Chúng ta chỉ có thể thấy điều gì sẽ xảy ra. Chúng ta hy vọng, vì an ninh và sự thiêng liêng của nền Cộng hòa của chúng ta, ông Trump sẽ đáp ứng những thách thức đó bằng sự thận trọng và khôn ngoan. Những lời nói hôm nay không phải để trấn an.

Nền dân chủ của chúng ta đòi hỏi sự tranh luận và bất đồng chính kiến – khốc liệt, liên tục, và không nao núng khi cần thiết. Tôi cảm nhận được rằng thủy triều đang lên cao trong đảng đối lập mà họ đang bỏ qua một bên sự thụ động để hành động. Chúng ta nhìn thấy một đảng Dân chủ táo bạo hơn mà tôi đã chứng kiến trong nhiều thời kỳ. Nó đang được thúc đẩy bởi sự nồng nhiệt, sôi sục từ dưới lên, chứ không phải từ trên xuống.

Đây là những dòng nước xoáy về con tàu của đất nước chúng ta. Bây giờ chúng ta có một thuyền trưởng mới và không có kinh nghiệm. Quyền lực của ông ta thì bao la, nhưng nó không được ban cho từ thần thánh trên cao. Ngạn ngữ có câu, nó có nguồn gốc từ sự đồng thuận của người dân. Điều đó có nghĩa là Tổng thống Trump hiện đang làm việc cho chúng ta – tất cả chúng ta. Và nếu ông ta quên điều đó, chúng ta có nhiệm vụ phải nhắc nhở ông ta.
 
Dan Rather

Người dịch: Ngọc Thu
 
(Ba Sàm)

Từ chiến binh Hoàng Sa thành tù cải tạo

  • 18 tháng 1 2014
Hình tư liệu báo chí Việt NamBản quyền hình ảnhINTERNET
Image captionÔng Ngô Thế Long nói đa số đồng đội của ông phải cải tạo lâu hơn ông
Cựu binh Hoàng Sa Ngô Thế Long, người từng là Trung úy hải quân trên khu trục hạm HQ-4 Trần Khánh Dư, nói đối với ông những ký ức về Hoàng Sa là "nỗi đau hơn là niềm kiêu hãnh".
Trả lời BBC ngày 18/1, ông Long cho biết năm 1975, hơn một năm sau khi trở về từ hải chiến Hoàng Sa, ông cùng nhiều đồng đội đã trở thành những người tù cải tạo dưới chế độ mới.
"Sau năm 75, tôi đã rời bến cảng Sài Gòn, ra tới Côn Sơn, nhưng lại quay về Việt Nam vì lý do gia đình," ông nói.
"Tôi đi cải tạo gần một năm... còn đại đa số là phải cải tạo lâu hơn".
Ngay cả khi được trả tự do, với lý lịch liên quan đến chế độ cũ, ông Long chỉ còn có thể đi làm nông, không thể đi học tiếp hay làm việc ở những ngành chuyên môn khác, ông cho biết.

'Xã hội bỏ quên'

Mặc dù nói bản thân "không có gì bất mãn" về việc bị đưa đi cải tạo, ông Long nói ông "rất buồn" vì cách nhìn nhận của xã hội trong nước lâu nay đối với ông và các đồng đội.
"Xã hội đã bỏ quên những người đồng đội đã hy sinh của tôi năm 1974. Có khi người ta còn xuyên tạc, nói chúng tôi không phải là những người chiến đấu vì chính nghĩa," ông nói.
"Tôi nghĩ rằng năm 1974, chúng tôi đã bảo vệ Hoàng Sa trước kẻ thù xâm lược, đó hoàn toàn là chính nghĩa".
Ông cho biết ông ít khi kể về việc tham chiến trong trận Hoàng Sa với ai, ngay cả vợ con mình.

"Nhân 40 năm hải chiến Hoàng Sa, mấy báo như Thanh Niên, Tuổi Trẻ mới hỏi thăm, chứ tôi cũng ít khi nói với ai".
"Nỗi đau trong lòng tôi lớn hơn niềm kiêu hãnh, chúng tôi đã không thể bảo vệ Tổ quốc mà 74 đồng đội của tôi còn bỏ mình trên biển cả".
"Thứ hai nữa là chúng tôi cũng không được xã hội nhắc tới, mà có khi nhiều bài báo cũng đã cố ý xuyên tạc, cứ nói lúc đó chúng tôi phục vụ cho ai đó."

'Chưa hết thương tiếc'

Ông nói hàng chục năm đã trôi qua nhưng ông vẫn thường xuyên theo dõi những tin tức về biển đảo và vẫn chưa hết thương tiếc những người đồng đội đã tử trận trong trận chiến năm 1974.
Ông cũng cho rằng những người lính của Hải quân Nhân dân Việt Nam tử trận trong trận chiến năm 1988 ở Trường Sa là "những anh hùng".
"Tất cả những chiến sỹ, dù ở bên này, bên kia chiến tuyến, ý thức hệ có khác nhau".
"Nhưng tôi nghĩ những người lính Việt Nam Cộng hòa, hay Quân đội Nhân dân đều là những anh hùng khi họ là những tử sỹ bỏ mình vì Tổ quốc".

Bạn có hiểu đúng về Nước mắm Phú Quốc?



(VTC News) - Nhắc đến huyện đảo Phú Quốc, tỉnh Kiên Giang người ta thường nghĩ ngay đến các địa danh du lịch với những cảnh quan kỳ vĩ hấp dẫn và một làng nghề truyền thống đã trở thành Thương hiệu của Phú Quốc, phải kể đến đó chính là các thương hiệu nước mắm Phú Quốc chính hiệu thơm ngon bậc nhất.

Những yếu tố làm nên chất lượng nước mắm thượng hạng mang địa danh Phú Quốc chính là dựa vào nguồn nguyên liệu cá tươi ngon cùng bí quyết chế biến truyền thống.
Bất cứ loại cá nào cũng có thể sử dụng để làm nước mắm, nhưng người sản xuất nước mắm Phú Quốc chỉ sử dụng cá cơm làm nguyên liệu. Vì chỉ duy nhất cá cơm mới tạo ra chất lượng nước mắm có độ đạm cao và hương vị thơm ngon. Cá cơm ít có ở các vùng biển trên thế giới. Ở nước ta cũng vậy không phải vùng biển nào cũng có cá cơm. Cá cơm có nhiều loại, nhưng loại tốt nhất để làm ra nước mắm ngon là loại cá Sọc Tiêu, Cơm Ðỏ và Cơm Than. Những loại này chỉ có ở vùng Vịnh Thái Lan, và quanh đảo ngọc Phú Quốc. Việc sử dụng nguồn lợi này để làm nước mắm ở Phú Quốc đã có lịch sử trên 200 năm.
16176608_1488703611140508_148399604_n
Ðiểm khác biệt của nước mắm Phú Quốc là cá cơm được trộn tươi trên tàu. Mùa đánh bắt chủ yếu trong năm là từ tháng 7 đến tháng 12. Khi lưới cá vừa được kéo cặp mạn, cá sẽ được vớt bằng vợt, loại bỏ tạp chất và được rửa bằng nước biển, sau đó trộn đảo ngay với muối với tỷ lệ 3 cá: 1 muối rồi đưa xuống hầm tàu. Cách trộn cá tươi như vậy giữ cho thịt cá không bị phân huỷ, nước mắm có hàm lượng đạm cao nhất, không có mùi hôi và giúp cho màu nước mắm tuyệt đẹp khi thành phẩm. Cá cơm Phú Quốc thường được ướp với muối Bà Rịa - Vũng Tàu, có hàm lượng tạp chất thấp. Muối cũng được lưu kho không ít hơn 3 tháng để các muối tạp gốc Can-xi và Ma-giê - vốn tạo ra vị chát trong nước mắm - lắng xuống dưới. Khi sử dụng để muối cá, phần muối lắng ở dưới sẽ bị bỏ đi. Cá cơm đã được ướp muối gọi là chượp. Khi tàu cá cập bến, chượp được đưa vào thùng gỗ để ủ theo phương pháp gài nén (đặt vỉ và xếp đá trên mặt đã rải một lớp muối). Quy trình ủ chượp tiêu chuẩn ở Phú Quốc là từ 9 -12 tháng, cá biệt tới 15 tháng. Sau thời gian này, nước mắm mới được rút: nước kéo rút đầu là nước mắm cốt có độ đạm trên 30 độ, tiếp đến là nước mắm long 1 có độ đạm trên 20 và long 2 với độ đạm thấp hơn... Sau khi đã kéo rút kiệt đạm trong chượp, các loại nước mắm mới được đấu trộn lại để có độ đạm chuẩn theo yêu cầu.
Bằng phương pháp kéo rút nước nhất - phơi - đổ lại vào thùng mắm cái, một số nhà sản xuất ở Phú Quốc đã cho ra nước mắm có độ đạm cao bằng cách chế biến tự nhiên.
Sự khác biệt chính yếu của nước mắm Phú Quốc là màu cánh gián, nâu đỏ đặc trưng, hoàn toàn tự nhiên chứ không bằng cách pha màu như những nơi khác. Màu cánh gián nâu đỏ này có được nhờ cách ướp tươi còn máu tươi trong thân cá và thời gian ủ trong thùng gỗ tới 12 tháng.
Chính vì những lợi thế về nguồn nguyên liệu bậc nhất kết hợp với phương pháp ủ chượp truyền thống. Nước mắm mang thương hiệu địa danh Phú Quốc đã được người tiêu dùng trong và ngoài nước tin dùng. Tuy nhiên, hiện tại có rất nhiều thương hiệu mang nguồn gốc Phú Quốc trên thị trường, làm cho người tiêu dùng luôn băn khoăn đâu là sản phẩm nước mắm Phú Quốc chính hiệu.
Hiểu được tâm lý người tiêu dùng đồng thời để bảo vệ những giá trị truyền thống của làng nghề làm nước mắm tại Phú Quốc, Cục sở hữu trí tuệ, Bộ Khoa học và Công nghệ đã cấp văn bằng quốc gia bảo hộ chỉ dẫn địa lý vào năm 2001 đối với nước mắm Phú Quốc. Tiếp theo đó ngày 08/10/2012 nước mắm Phú Quốc đã được Uỷ ban Châu Âu cấp văn bằng bảo hộ tên gọi xuất xứ địa lý, là sản phẩm đầu tiên của Việt Nam được bảo hộ trên thị trường của 28 quốc gia thuộc liên minh Châu Âu. 
Những sản phẩm mang chỉ dẫn địa lý Phú Quốc là những sản phẩm được sử dụng nguyên liệu cá cơm, thuộc họ cá trỏng, bao gồm các loại: Cá cơm than, Cơm Đỏ, Sọc tiêu, Phấn chì, được đánh bắt ở vùng biển Kiên Giang, Cà Mau thuộc Vịnh Thái Lan. Muối dùng để chế biến nước mắm Phú Quốc là muối biển, được sản xuất tại các vùng cung cấp muối thuộc tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu, Phan Thiết hoặc muối có chất lượng tương đương. Quá trình đánh bắt và muối cá trên tàu, ủ chượp, rút kéo, pha đấu và đóng chai nước mắm phải được thực hiện trong phạm vi địa lý của huyện Phú Quốc, tỉnh Kiên Giang. Thùng ủ chượp được làm bằng gỗ từ các loại cây: hộ phát, trai, bời lời, vên vên, quỷnh, mè điếc, sao.
Ủy ban nhân dân tỉnh Kiên Giang đã ban hành các chính sách nhằm quản lý và sử dụng chỉ dẫn địa lý Phú Quốc nhằm quản lý chất lượng nước mắm truyền thống, truy xuất nguồn gốc, nhãn hàng hóa sản phẩm mang chỉ dẫn địa lý Phú Quốc, như sau:
- Logo chung Phú Quốc: gồm ba màu chủ đạo gồm màu đỏ đậm, màu xanh biển và màu vàng nhạt.
1

 Ảnh minh họa

- Tem chỉ dẫn địa lý Phú Quốc: dùng để truy xuất nguồn gốc của chai nước mắm (PQ _ năm cấp tem_mã doanh nghiệp_mã thùng nước mắm).  Bên dưới là dòng chữ PHÚ QUỐC truyền thống trăm năm.
2

Ảnh minh họa 

Đặc biệt chỉ được ghi từ “Nước mắm Cốt” đối với sản phẩm nước mắm được kéo rút lần đầu tiên. Không được ghi từ “Nước mắm Cốt” đối với sản phẩm nước mắm không phải là nước mắm cốt (nước mắm long 1, long 2, long 3...)
Khi nhắc đến nước mắm Phú Quốc chính hiệu. Có chỉ dẫn địa lý Phú Quốc tuân thủ theo đúng qui định. Thì không thể không nhắc đến sản phẩm nước mắm Phú Quốc QUỐC VỊ. Sản phẩm gần gũi, gắn bó với người tiêu dùng ngay từ tên thương hiệu, Quốc Vị một hương vị truyền thống mang quốc hồn, quốc tuý của dân tộc Việt, được tạo thành từ bí quyết trăm năm của làng nghề truyền thống được sản xuất và đóng chai ngay tại huyện đảo Phú Quốc đem đến cho Người tiêu dùng một chất lượng nước mắm thượng hạng, thuần khiết, đúng chuẩn nhà thùng.
Trong dịp Xuân Đinh Dậu này, Quốc Vị kính tặng quý khách hàng hộp xuân cao cấp, với sự thiết kế chắc chắn & tinh tế giữa màu vàng tài lộc, hoà quyện cùng màu đỏ nâu đặc trưng của nước mắm Phú Quốc. Đây được xem như một món quà Xuân thiết thực và đầy ý nghĩa trong năm mới Đinh Dậu này.
Nước mắm Phú Quốc QUỐC VỊ – Hương vị ẩm thực Quốc Gia
3
4

 Hộp xuân gồm 2 chai 520ml. Giá 188,000 VNĐ/hộp

Nhã Phương

BÀ CHÂU THỊ NGA KHAI: CHI 47,5 TỶ VNĐ ĐỂ CHẠY DỰ ÁN VÀ ỨNG CỬ ĐẠI BIỂU QUỐC HỘI

Bà Châu Thị Thu Nga xài hàng trăm tỷ lừa đảo vào việc gì?

Bà Châu Thị Thu Nga khai đã chi khoảng 47,5 tỷ đồng để "chạy" dự án... Tuy nhiên, những người mà bà Nga khai đưa tiền đều không thừa nhận.
Theo truy tố của VKSND Tối cao, thành lập công ty Housing Group, bà Châu Thị Thu Nga (SN 1965, ở Hà Nội, nguyên ĐBQH khóa 13), là Chủ tịch HĐQT, Tổng giám đốc. Thực chất, công ty này 100% vốn của bà Nga. Các cá nhân khác chỉ được bà ta nhờ đứng tên cổ phần để được hoạt động theo hình thức công ty cổ phần, mọi hoạt động của công ty đều do bà Nga quyết định.
Mặc dù biết dự án B5 Cầu Diễn chưa được cấp có thẩm quyền phê duyệt và cấp phép xây dựng, chưa được phép huy động vốn, nhưng bà Nga đã sẵn sàng bỏ ra hơn 14 tỷ đồng chi cho quảng cáo dự án này và tổ chức các chương trình sự kiện.
Bà Châu Thị Thu Nga xài hàng trăm tỷ lừa đảo vào việc gì?
Bà Châu Thị Thu Nga
Để tạo lòng tin với khách hàng có nhu cầu mua căn hộ tại dự án B5 Cầu Diễn, bà Nga chỉ đạo đăng nội dung thông tin không đúng sự thật lên cổng thông tin điện tử của công ty.
Để khách hàng đến thực địa dự án thấy công ty Housing Group đã bắt đầu xây dựng công trình và sẽ tin tưởng góp vốn, bà Nga ủy quyền ký hợp đồng với công ty cổ phần Licogi 12 để công ty này thi công thí nghiệm và tổ chức cho khoan nhồi 59 cọc móng theo thiết kế dự án B5 Cầu Diễn điều chỉnh chưa được phê duyệt.
Đồng thời bà Nga thuê lập mô hình 6 tòa nhà chung cư nội dung quy hoạch điều chỉnh chưa được cấp có thẩm quyền cho phép gồm 2 tòa khoảng 33 tầng, 4 tòa 29 tầng, đặt ngay chính giữa sảnh tầng 1 trụ sở Housing Group.
Bà Nga còn chỉ đạo sàn giao dịch bất động sản thuộc công ty mình soạn thảo hợp đồng với tên gọi theo từng thời điểm là hợp đồng đặt cọc, hợp đồng góp vốn, thỏa thuận vay vốn, thỏa thuận góp vốn.
Nội dung chính của các hợp đồng thể hiện, Housing Group là chủ đầu tư dự án B5 Cầu Diễn huy động vốn của các nhà đầu tư cá nhân có nhu cầu mua căn hộ.
Công ty thu của nhà đầu tư cá nhân số tiền ban đầu bằng 30% giá trị chuyển nhượng của căn hộ đã chọn...
Quá trình ký hợp đồng và thu tiền, nếu khách hàng có yêu cầu xem giấy tờ, hồ sơ, bản vẽ quy hoạch thì giám đốc hoặc nhân viên sàn giao dịch bất động sản sẽ cho khách hàng xem hồ sơ về dự án và mô hình dự án đặt tại trụ sở công ty.
Tiền lừa đảo dùng để hợp tác làm phim
Với tất cả các thủ đoạn tinh vi nêu trên, trong thời gian từ 9/1/2009 đến ngày 30/7/2013, bà Nga và các phó giám đốc được bà ta ủy quyền đã ký 752 hợp đồng huy động vốn của 726 khách hàng, thu hơn 377 tỷ đồng và cam kết sẽ chuyển nhượng quyền sử dụng 752 căn hộ từ tầng 2 đến tầng 33 của các tòa nhà tại dự án B5 Cầu Diễn.
Số tiền thu được, bà Nga đã chi trả hơn 28 tỷ đồng cho 43 khách hàng rút vốn; còn lại hơn 348 tỷ đồng bà Nga sử dụng hết vào nhiều mục đích khác nhau.
Trong số đó, bà Nga chi 8,2 tỷ đồng hợp tác với hãng phim truyện VN sản xuất phim Trái tim kiêu hãnh; 430 triệu hợp tác với hãng phim Hội điện ảnh VN làm phim Ảo vọng; 260 triệu đồng cho công ty TNHH hãng phim Thời đại sản xuất clip hài "Khôn ngoan không lại với trời".
Ngoài ra bà Nga còn chi tiền để thực hiện một số hạng mục tại dự án B5 Cầu Diễn và chi hoa hồng môi giới; chi hơn 3,2 tỷ cho các hoạt động từ thiện và các dự án khác...
Đáng lưu ý, bà Nga khai đã chi khoảng 47,5 tỷ đồng để "chạy" dự án và để được ứng cử ĐBQH khóa 13. Tuy nhiên, những người mà bà Nga khai đưa tiền để giúp thực hiện các việc nêu trên đều không thừa nhận.
Đến nay, tất cả các khách hàng đều đề nghị được lấy lại số tiền đã nộp cho công ty Housing Group, nhưng công ty này và bà Nga không có khả năng chi trả.
T.Nhung