Đăng bởi: phamvietdaonv | 09.05.2010...
MẤY LÂU NAY NHIỀU CÂY VIẾT TRONG ĐÓ CÓ CẢ TT NGUYỄN XUÂN PHÚC DÙNG THUẬT NGỮ "BẮN CHỈ THIÊN"...
ĐƯA LẠI MỘT BÀI VIẾT CỦA P.V.Đ ĐƯA LÊN BLOG NĂM 2010 TRƯỚC THÊM ĐẠI HỘI XI
Phạm Viết Đào
Báo Quân đội nhân dân ra ngày Chủ nhật 4/4/2010 vừa cho đăng bài chính luận “Làm thất bại chiến lược diễn biến hòa bình: Phòng chống “tự diễn biến” từ bên trong và bên trên” của Tiến sĩ Lê Văn Bảo; bài báo có nhiều quan điểm, lập luận khá chi là đanh, mặc dù viết chung chung. Liệu đây có là một phát súng chỉ thiên nhằm cảnh báo của báo Quân đội với các thế lực thù địch và cả đối với những ai thuộc thành phần “bên trong” và “bên trên” đang chơi canh bạc tự diễn biến hòa bình không?
Để rộng đường dư luận, Blog Phamvietdaonv xin có đôi lời tham góp nhằm: diễn nghĩa nôm na, làm sáng tỏ thêm những quan điểm đánh giá, cùng với những giải pháp của Lê Tiến sĩ và với báo Quân đội nhân dân, nơi đã đăng bài chính luận quan trọng kể trên…
Đọc bài của Tiến sĩ Lê Văn Bảo điều làm cho người đọc băn khoăn: Hình như tác giả đặt thù trong đáng lo hơn giặc ngoài; do đó, bài chính luận này đăng ở báo công an thì có vẻ hợp hơn bởi: công an mới là lực lượng chịu một phần trách nhiệm về trật tự an ninh nội địa.
Báo Quân đội nhân dân là báo giành cho lực lượng vũ trang, mà lực lượng vũ trang thì nhiệm vụ chủ yếu là phải đối phó với giặc ngoại xâm. Chính quyền nào, lực lượng nào khi buộc lòng dùng đến lực lượng quân đội để dẹp loạn, đối phó với các xung đột nội bộ thì có nghĩa súng đã bị chính trị hóa, đã được phục vụ cho các lợi ích phe cánh…
Thôi, chuyện lệch, lộn sân là chuyện phụ, chuyện quan trọng là ở vấn đề: Ông Tiến sĩ họ Lê này cảnh báo với đất nước, dân tộc về các nguy cơ đe dọa sự an ninh quốc gia, sự toàn vẹn của lành thổ hay những vấn đề thuộc về các xung đột về các quan hệ chính trị nội bộ ở những điểm nào…
Thử nhận diện các thế lực gây nên “tự diễn biến” tự bên trong và từ bên trên theo Lê Tiến sĩ
Nhận diện 1:
Chúng tôi nhất trí với Tiến sĩ Lê Văn Bảo (TSLVB) có 2 loại thế lực đang chống phá cách mạng nước ta: “Chủ nghĩa đế quốc và các thế lực thù địch đã đang đẩy mạnh nhiều hoạt động thâm độc, nhằm thúc đẩy “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” gây chia rẽ, mất đoàn kết từ bên trong nội bộ Đảng và Nhà nước ta…” (TSLVB).
Chúng tôi xin cụ thể, làm rõ và bổ sung thêm ý kiến này của TSLVB. Chủ nghĩa đế quốc là thế lực chống phá cách mạng nước ta thì rõ rồi, ai cũng đều nhận ra cả; còn những thế lực thù địch tuy không phải là đế quốc, thế nhưng đôi khi lại còn nguy hiểm không kém hơn cả bọn đế quốc nhưng không phải ai cũng nhận ra. Đáng tiếc trong bài Lê Tiến sĩ lại không chỉ ra. Bởi vì hiện tại một số cán bộ nằm trong bộ máy Đảng và Nhà nước như trong bài của Lê Tiến sĩ đã chỉ ra: vẫn còn mập mờ về lập trường địch-ta trong quan hệ với một số nước, xin lấy quan hệ với Trung Quốc làm ví dụ.
Trung Quốc là một nước xã hội chủ nghĩa đặt dưới quyền lãnh đạo của Đảng Cộng sản, có nhiều điểm tương đồng [với chúng ta] về thể chế kinh tế – chính trị – văn hóa mà như ông Hồ Cẩm Đào đã có lần nhắn nhủ với Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng. Trung Quốc và Việt Nam là hai quốc gia có: “Lý tưởng tương thông, văn hóa tương đồng, vận mệnh tương quan… nên cần hợp tác toàn diện”. Các nhà lãnh đạo Trung Quốc cũng là người đúc kết và luôn giương biểu ngữ 16 chữ vàng trong quan hệ với Việt Nam. Thế nhưng trong thực tế, Trung Quốc lại đang tiến hành hàng loạt các hành vi có hệ thống và có tính toán nhằm mục đích đe dọa tới an ninh lãnh thổ Việt Nam. Bên cạnh việc dùng quân đội, dùng vũ lực, Trung Quốc còn có nhiều hành động đơn phương nhằm tác động gây chuyển hóa, thậm chí còn tìm cách phá hoại môi trường sống của Việt Nam và các nước láng giếng khác. Chẳng hạn như xây nhiều đâp thủy điện chặn nguồn sông Mêkông đã làm cho 60 triệu dân của 4 quốc gia hạ nguồn bị điêu đứng trong đó có Việt Nam…
2/ Nhận diện 2:
Chúng tôi nhất trí với nhận định của TSLQB: “ Chúng sử dụng tổng hợp các biện pháp cả vũ trang và phi vũ trang; kết hợp “nội công, ngoại kích”, trong đánh ra, ngoài đánh vào, xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng, tiến tới xóa bỏ chế độ xã hội chủ nghĩa, chuyển hóa Việt Nam theo con đường tư bản…” (TSLVB).
Chúng tôi bổ sung thêm: bên cạnh thế lực đế quốc không chỉ có âm mưu tìm cách xóa bỏ sự lãnh đạo của Đảng, tiến tới xóa bỏ chế độ xã hội chủ nghĩa tươi đẹp của chúng ta như tác giả nêu còn có thế lực khác như Trung Quốc. Trung Quốc đang âm mưu tác động và gây chuyển hóa, biến Đảng Cộng sản Việt Nam thành một phiên bản của Đảng Cộng sản Trung Quốc; tìm cách đưa nhiều người thân Trung Quốc, chịu sự chi phối của Trung Quốc vào trong bộ máy Đảng và Nhà nước [Việt Nam] nhằm thực hiện âm mưu: đồng hóa về chính trị, kinh tế, tổ chức, thể chế để trước hết biến Việt Nam trước tiên thành một nước chư hầu, tiến tới bị lệ thuộc hẳn về kinh tế, văn hóa, an ninh, quốc phòng. Có nhận định như thế thì mới khách quan và công tâm.
Đây là một nguy cơ tự diễn biến có thật mà TSLVB đã chỉ ra là có cơ sở thực tiễn và biện chứng nhưng chưa dẫn chứng một cách toàn diện. Không biết ý kiến bổ sung này có trúng ý của TSLVB không ?
3/ Nhận diện 3:
“Đặc biệt trong thời điểm hiện nay, khi Đảng ta đang tiến hành các bước chuẩn bị cho Đại hội XI thì các thủ đoạn thúc đẩy “tự diễn biến” càng được chúng thực hiện ráo riết hơn…” (TSLVB).
Việc thực hiện ráo riết của các thế lực đế quốc và thù địch với Việt Nam khi Đảng Cộng sản Việt Nam đang chuẩn bị đại hội thì quá rõ và thường theo các hình thức: Mua chuộc, gây sức ép về kinh tế, chính trị, vũ trang; cài, cắm những người mà chúng có thể xỏ mũi được để phục vụ cho các lợi ích của chúng.
Điều này, chúng ta dễ dàng nhận biết: mỗi lần Đảng Cộng sản Việt Nam có các hội nghị, các đại hội bàn về nhân sự, quyết các vấn đề nhân sự thì thường thấy một số nước đã cử một số yếu nhân của họ kiếm cớ sang thăm thậm chí còn ăn dầm nằm dề. Vậy đây [chẳng phải] là hành động để thực hiện âm mưu tác động gây tự diễn biến là gì? Do đó các đại biểu dự các hội nghị, những đồng chí nắm trọng trách của Đảng cần cảnh giác không bị các nhân tố này làm phân tâm, gây nên nạn dịch “tự diễn biến”…
Nhận diện 4:
“Thực tế đã cho thấy “tự diễn biến” trước hết và chủ yếu là về tư tưởng chính trị. Khi tư tưởng có vấn đề thì trong hoạt động dễ nảy sinh tiêu cực; nếu lĩnh vực tư tưởng chính trị bất ổn thì các lĩnh vực khác như: Kinh tế, văn hóa, giáo dục, thậm chí cả quốc phòng – an ninh khó có khả năng và điều kiện phát triển lành mạnh. Một khi tư tưởng chính trị chệch hướng, thì sẽ làm cho bộ máy Đảng và Nhà nước bị chia rẽ và nguy cơ tự sụp đổ của thể chế chính trị là điều khó tránh khỏi…” (TSLVB).
Riêng nhận định này của TSLVB thì chúng tôi không nhất trí vì nó trái với quy luật của phép duy vật biện chứng. Công lao to lớn của Các Mác và Ăngghen là phát triển chủ nghĩa duy vật đến đỉnh cao, vì đã giải quyết một cách khoa học vấn đề sự hình thành và phát triển của ý thức xã hội và xây dựng quan điểm của chủ nghĩa duy vật lịch sử. Các ông đã chứng minh rằng, đời sống tinh thần của xã hội hình thành và phát triển trên cơ sở của đời sống vật chất, không thể tìm nguồn gốc của tư tưởng, tâm lý xã hội trong đầu óc của con người, mà phải tìm trong hiện thực vật chất. Ph.Ăng ghen viết: “Sự phát triển về mặt chính trị, pháp luật, triết học, tôn giáo, văn học, nghệ thuật v.v. đều dựa vào sự phát triển kinh tế. Nhưng tất cả chúng cũng có ảnh hưởng lẫn nhau và ảnh hưởng đến cơ sở kinh tế”…
Do đó, những ý kiến mà TSLVB nêu lên phải đặt ngược lại mới không phạm húy, mới không trái với phép duy vật biện chứng. Phép duy vật biện chứng cho rằng: “Tồn tại xã hội quyết định sự hình thành và phát triển của ý thức xã hội; tồn tại xã hội có trước, ý thức xã hội có sau, tồn tại xã hội như thế nào thì ý thức xã hội như thế ấy”. Sự chệch hướng về văn hóa, kinh tế, giáo dục, thậm chí cả quốc phòng (không nhận ra ai là thù, ai là bạn dẫn tới mất cảnh giác?) sẽ dẫn tới sự chệch hướng về tư tưởng-chính trị; khi chính trị-tư tưởng mà bị chệch hướng nữa thì thể chế sụp đổ, an ninh bị phá vỡ dẫn tới nguy cơ không chỉ mất thể chế chính trị mà còn mất nước…
Theo người viết bài này: mất chủ quyền lãnh thổ mới là nguy cơ số 1 hiện nay cần phải lo trước tiên vì phải lo cái tồn tại trước. Còn thể chế chính trị, ý thức hệ này nếu không đứng vững mà bị thể chế chính trị khác đào thải thì hoàn toàn phù hợp với phép duy vật biện chứng và phép duy vật lịch sử mà Marx, Ănghen và Lênin đã đề ra. Lênin đã từng phát biểu một câu đại ý: Nếu một thể chính trị nào đó cho dù là tốt đi nữa nhưng cứ tồn tại quá mức cần thiết thì thậm chí gieo đại họa cho cả dân tộc…
Khi giai cấp tư sản đã lên vũ đài chính trị rồi thì một quốc gia nào đó tuyên bố rằng: Dân nước tôi thích thể chế vua quan hơn, phù hợp hơn thì sớm muộn cũng bị phá vỡ nếu không tìm cách cải cách dưới hình thức cải lương hay bạo lực theo hình thức khởi nghĩa, tạo phản…
Nhận diện 5:
“Trong những năm qua, tùy từng đối tượng và phạm vi tác động mà chủ nghĩa đế quốc và các thế lực thù địch sử dụng thủ đoạn, nội dung, hình thức và phương pháp thúc đẩy “tự diễn biến”, “tự chuyển hoá” khác nhau, nhưng chúng luôn đặt trọng tâm thúc đẩy “tự diễn biến”, “tự chuyển hoá” vào cơ quan lãnh đạo cao nhất của Đảng và Nhà nước, Quốc hội, Chính phủ. Bởi đó là nơi hoạch định ra đường hướng, chủ trương, chính sách của đất nước. Khi đường hướng không chuẩn thì sự chệch hướng của đất nước là khó tránh khỏi. Khi đường lối, chủ trương không vì cuộc sống, lợi ích của nhân dân thì niềm tin của quần chúng đối với Đảng, với Nhà nước, với chế độ sẽ bị xói mòn…” (TSLVB).
Lập luận này là dựa trên cơ sở sau đây: nếu để mất nước, mất chủ quyền lãnh thổ, để chế độ bị sụp đổ thì thuộc trách nhiệm của Đảng, Nhà nước và Chính phủ vì đó mới là nơi đang nắm quyền sinh quyến sát, nằm tiến, nắm quân đội, cảnh sát, nhà tù, vũ khí…
Các thế lực đế quốc và thù địch có tấn công, tác động là tác động vào các yếu nhân nằm ở “bên trong” và bộ máy “bên trên” thì mới có hiệu quả, mới có hiệu lực chứ tác động vào dân đen thì được tích sự gì ? Như vậy vấn đề cần phải lo, “con đê” cần phải gia cố, phòng vệ để không bị âm mưu làm cho tự diễn biến của kẻ thù làm cho suy sụp đó chính là “ cơ quan lãnh đạo cao nhất của Đảng và Nhà nước, Quốc hội, Chính phủ…”. Cần làm rõ luận điểm này để tránh cái tình cảnh “Quýt làm cam chịu…”.
Lực lượng vũ trang nếu cần để ý, cảnh giác thì phải để ý các cơ quan này; nếu thấy có vị nào đang có dấu hiệu bị tự diễn biến không? Nếu có nhất quyết phải đòm.
Nhận diện 6:
“Trên thực tế, trong nội bộ các tổ chức đảng, cơ quan Nhà nước hiện nay có một bộ phận cán bộ, đảng viên suy thoái về tư tưởng, chính trị, phai nhạt lý tưởng cách mạng, thiếu niềm tin vào sự lãnh đạo của Đảng, vào con đường đi lên và công cuộc xây dựng chủ nghĩa xã hội. Có một số cán bộ, đảng viên trước đây đã từng giữ cương vị, trọng trách trong các cơ quan đảng, chính quyền, nay có những ý kiến lệch lạc, nhìn nhận, phê phán lịch sử thiếu khách quan, toàn diện; đòi đa nguyên, đa đảng theo mô hình dân chủ phương Tây; cổ xúy cho những mô hình xa rời thực tiễn Việt Nam v.v.” (TSLVB).
Nhận ra trong bộ máy Đảng và Nhà nước có cán bộ đương chức, đương quyền, tức là bên trong và bên trên mà suy thoái về tư tưởng, chính trị thì mới đáng lo. Điều đáng tiếc ở đây là: Lê Tiến sĩ lại đánh đồng với các cán bộ đảng viên một thời giữ trọng trách nay đã nghỉ hưu có ý kiến lệch lạc là chưa chuẩn xác. Nếu các đồng chí này có ý kiến nào đó lệch lạc thì tác động của nó chẳng qua là những lời nói, trong tay họ có cái gì đâu mà có thể gây nên cái sự tự diễn biến cho xã hội. Cái đáng lo đó là chính là các đồng chí đương quyền to chức trọng; bởi họ mới có khả năng làm chệch đường hướng phát triển của đất nước, họ mới có khả năng vay tiền đầu tư xây dựng những công trình không có hiệu quả, chính họ mới có khả năng ký quyết định cho thuê rừng, thuê đất, chính họ mới có khả năng vơ vét công quỹ…
Điều đáng lo ngại hiện nay đó là các đảng viên nắm trọng trách cao, miệng họ hô hào thật to: chống diễn biến hòa bình nhưng lại móc ngoặc , ký tá những dự án gây thất thoát, thiệt hại, ảnh hưởng tới an ninh quốc phòng. Điều này đáng lẽ báo Quân đội nhân dân phải xoáy vào, Lưu Tiến sĩ khi cho in bài trên báo này cần phải tô đậm thực tiễn này.
Cần phải kiên quyết chống thói xấu: chửi ý thức hệ, lên án tư bản đế quốc hết lời nhưng của cải vốn liếng của người ta thì lại thương, lại vồ vập, lại tít mắt lại theo kiểu: người ghét của thương. Khả năng tự diễn biến này chỉ có thể xảy ra ở các đồng chí đảng viên có chức, có quyền, còn dân đen, đảng viên thường, những đồng chí đã nghỉ hưu thì muốn ghét chẳng ai sợ, muốn thương cũng chẳng ai cho.
Trong lúc chúng ta kêu gọi cảnh giác với âm mưu tự diễn biến thì lại đi vay, đi mượn, kéo những dự án đầu tư gây hậu họa cho nhân dân cả về môi trường và an ninh quốc gia. Tại sao Lê Tiến sĩ không đề cập đến khía cạnh này; tại sao báo Quân đội nhân dân không đăng những bài phóng sự điều tra về sự xâm lăng về văn hóa, kinh tế của các thế lực thù địch dưới các hình thức đầu tư cho vay để xây dựng những công trình không có hiệu quả mà chỉ nói chung chung…
Nhận diện 7:
“Mảnh đất màu mỡ nhất để chúng thực hiện “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” là tình trạng tiêu cực, tệ quan liêu, tham nhũng, lãng phí trong bộ máy Đảng, Nhà nước chưa được đẩy lùi, ngăn chặn; kỷ luật, kỷ cương trong Đảng, trong các cơ quan Nhà nước và trong xã hội còn nhiều mặt bị buông lỏng; công tác nghiên cứu lý luận chưa giải đáp có căn cứ khoa học, thuyết phục những vấn đề mà thực tiễn đặt ra; một bộ phận cán bộ, đảng viên, kể cả một số cán bộ chủ trì… thiếu kiên định, vững vàng, phẩm chất và năng lực hạn chế, thiếu tu dưỡng rèn luyện, chạy theo lợi ích cá nhân…” (TSLVB).
Ý kiến này của TSLVB là chính xác, và nếu ý kiến này là chính xác thì tác giả nhận định về những đồng chí đã nghỉ hưu, các quần chúng ngoài đảng, cán cán bộ đảng viên thường, các nhà văn nhà báo nếu có ý kiến nào đấy nếu TSLVB cho là lệch lạc thì không đáng sợ. Điều làm cho người đọc cảm thấy ngán khi đọc bài của TSLVB, sở dĩ nếu người viết không dẫn giải nôm na như trên thì khó lòng lĩnh hội được hết chính xác các ý tưởng sâu xa, lòng vòng của Lê Tiến sĩ.
Người đọc cần Lê Tiến sĩ và cả báo Quân đội nhân dân chỉ ra được kẻ nào đang ngồi ở cơ quan nào của Đảng, Chính phủ, Quốc hội có dấu hiệu quay quắt, đang bị tự diễn biến biến “người thành ma” thì tốt biết bao. Còn viết cho kêu, nhồi nhét đầy chữ nghĩa, quan điểm, lập trường nhưng lại không dẫn chứng cụ thể ra được thì khác gì một phát súng chỉ thiên; khi đã bắn chỉ thiên thì một phát đối thủ còn sợ, phát thứ 2 sẽ nhờn…
Hiện nay rất nhiều tờ báo, phóng viên ít khi người ta viết và đăng những bài chính luận rông dài mà viết cụ thể: ông Chủ tịch này đang bán rừng cho Trung Quốc đây, ông Chủ tịch kia đang mua dâm con trẻ đây, ông quan chức nọ đang lấy tiền công quỹ mua nhà cho bồ, ông quan chức kia đang cướp đất của dân… Có viết như thế thì người đọc hiểu được: thằng cha này đang tự diễn biến đây, đang đào mồ chôn chế độ, phá Đảng và dân tộc đây…
Do đó khi nghe Lê Tiến sĩ nêu giải pháp: “Yêu cầu cơ bản khi thực hiện phương châm này là, cùng với tích cực, chủ động giữ vững ổn định bên trong, phòng ngừa, ngăn chặn các tác động tiêu cực từ phía các thế lực thù địch, cần phải tích cực, chủ động tổ chức các cuộc phản công, tiến công bằng nhiều hình thức, qui mô, lực lượng, trên nhiều lĩnh vực nhằm làm giảm sức chống phá, tiến tới đánh bại chiến lược “Diễn biến hòa bình” của các thế lực thù địch, bảo vệ được mình…”
Bắn chỉ thiên như thế này thì hơi phí đạn; Lê Tiến sĩ nên tham gia với đội quân báo chí viết bài chống bọn tự diễn biến, thông qua các việc làm cụ thể có hại cho đất nước; báo Quân đội nhân dân sau khi cho đăng ý kiến trên cứ hàng tuần nên cho vài thằng “tự diễn biến” bên trong và bên trên lên mặt báo để bà con cùng chứng kiến tẩy chay và từ mặt chúng ra, không bầu cho chúng nữa. Còn hô và xui người khác chủ động phản công, tiến công chung chung thì có ích gì và ai mà chẳng làm được.
P.V.Đ.
LÀM THẤT BẠI CHIẾN LƯỢC ” DIỄN BIẾN HÒA BÌNH “:
TS LÊ VĂN BẢO: PHÒNG, CHỐNG ” TỰ DIỄN BIẾN ” TỪ BÊN TRONG VÀ TỪ BÊN TRÊN ?
Gay rồi, nếu cứ như lập luận của tác giả bài báo này thì: đã có dấu hiện về cái sự ” tự diễn biến hòa bình ” từ bên trong ” ( chắc là trong nội bộ Đảng ) và “từ bên trên” tức là ở các cơ quan đầu não…Thượng mà đã có dấu hiệu bất chính, thì hạ chắc sắp…
Thực hiện chiến lược “Diễn biến hòa bình” chống phá cách mạng nước ta, chủ nghĩa đế quốc và các thế lực thù địch đã và đang đẩy mạnh nhiều hoạt động thâm độc, nhằm thúc đẩy “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” gây chia rẽ, mất đoàn kết từ bên trong nội bộ Đảng và Nhà nước ta; khi thời cơ đến chúng sử dụng tổng hợp các biện pháp cả vũ trang và phi vũ trang; kết hợp “nội công, ngoại kích”, trong đánh ra, ngoài đánh vào, xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng, tiến tới xóa bỏ chế độ xã hội chủ nghĩa, chuyển hoá Việt Nam theo con đường tư bản. Đặc biệt trong thời điểm hiện nay, khi Đảng ta đang tiến hành các bước chuẩn bị cho Đại hội XI thì các thủ đoạn thúc đẩy “tự diễn biến” càng được chúng thực hiện ráo riết hơn.
“Tự diễn biến” là một trong những mục tiêu cơ bản và hết sức nguy hiểm, đã được chủ nghĩa đế quốc sử dụng từ nhiều thập kỷ trước để chống phá các nước xã hội chủ nghĩa. Bằng thủ đoạn chống phá tạo sự chuyển hóa từ bên trong và bên trên, chủ nghĩa đế quốc đã thành công trong việc xóa bỏ chế độ xã hội chủ nghĩa ở Liên Xô và một số nước Đông Âu.
Thực tế đã cho thấy “tự diễn biến” trước hết và chủ yếu là về tư tưởng chính trị. Khi tư tưởng có vấn đề thì trong hoạt động dễ nảy sinh tiêu cực; nếu lĩnh vực tư tưởng chính trị bất ổn thì các lĩnh vực khác như: Kinh tế, văn hóa, giáo dục, thậm chí cả quốc phòng – an ninh khó có khả năng và điều kiện phát triển lành mạnh. Một khi tư tưởng chính trị chệch hướng, thì sẽ làm cho bộ máy Đảng và Nhà nước bị chia rẽ và nguy cơ tự sụp đổ của thể chế chính trị là điều khó tránh khỏi.
Bài học từ sự tan rã của Liên Xô và các nước XHCN ở Đông Âu cho thấy, nếu không chủ động phòng ngừa từ trước, ngăn chặn từ xa thì cán bộ, đảng viên và quần chúng nhân dân sẽ bị tác động, bị phân hóa, tạo ra những hiệu ứng tiêu cực về mặt tư tưởng, tâm lý và hệ quả của việc chủ quan, mất cảnh giác với những thủ đoạn thúc đẩy “tự diễn biến” là không lường hết được. Trong những năm qua, tùy từng đối tượng và phạm vi tác động mà chủ nghĩa đế quốc và các thế lực thù địch sử dụng thủ đoạn, nội dung, hình thức và phương pháp thúc đẩy “tự diễn biến”, “tự chuyển hoá” khác nhau, nhưng chúng luôn đặt trọng tâm thúc đẩy “tự diễn biến”, “tự chuyển hoá” vào cơ quan lãnh đạo cao nhất của Đảng và Nhà nước, Quốc hội, Chính phủ. Bởi đó là nơi hoạch định ra đường hướng, chủ trương, chính sách của đất nước. Khi đường hướng không chuẩn thì sự chệch hướng của đất nước là khó tránh khỏi. Khi đường lối, chủ trương không vì cuộc sống, lợi ích của nhân dân thì niềm tin của quần chúng đối với Đảng, với Nhà nước, với chế độ sẽ bị xói mòn.
Trên thực tế, trong nội bộ các tổ chức đảng, cơ quan Nhà nước hiện nay có một bộ phận cán bộ, đảng viên suy thoái về tư tưởng, chính trị, phai nhạt lý tưởng cách mạng, thiếu niềm tin vào sự lãnh đạo của Đảng, vào con đường đi lên và công cuộc xây dựng chủ nghĩa xã hội. Có một số cán bộ, đảng viên trước đây đã từng giữ cương vị, trọng trách trong các cơ quan đảng, chính quyền, nay có những ý kiến lệch lạc, nhìn nhận, phê phán lịch sử thiếu khách quan, toàn diện; đòi đa nguyên, đa đảng theo mô hình dân chủ phương Tây; cổ súy cho những mô hình xa rời thực tiễn Việt Nam v.v… Những biểu hiện suy thoái về tư tưởng chính trị nêu trên, cùng với những yếu kém, bất cập trong công tác quản lý xã hội và phát triển kinh tế chậm được khắc phục dẫn tới tình trạng trong nội bộ Đảng xuất hiện những ý kiến khác nhau về một số vấn đề cơ bản liên quan đến đường lối, chủ trương, chính sách của Đảng và Nhà nước, ảnh hưởng tới sự thống nhất về tư tưởng và hành động trong cán bộ, đảng viên, công nhân, nông dân, trí thức, ảnh hưởng tới sự đồng thuận trong xã hội. Tình trạng trên nếu không được khắc phục kịp thời, triệt để sẽ tạo nên quá trình “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” cả về tư tưởng và hành động, tạo ra những nguy cơ rất khó lường.
Hiện nay, với kinh nghiệm thúc đẩy “tự diễn biến”, “tự chuyển hoá” làm sụp đổ các nước xã hội chủ nghĩa trên thế giới, các thế lực thù địch ráo riết thúc đẩy “tự diễn biến” đối với các nước xã hội chủ nghĩa còn lại, trong đó có Việt Nam. Đặc biệt, các thế lực thù địch coi việc Đảng Cộng sản Việt Nam chuẩn bị Đại hội XI là thời cơ để thực hiện nhiều thủ đoạn thâm độc, xảo quyệt và quyết liệt hơn về cường độ, nội dung, đối tượng, hình thức cũng như phương pháp. Mảnh đất màu mỡ nhất để chúng thực hiện “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” là tình trạng tiêu cực, tệ quan liêu, tham nhũng, lãng phí trong bộ máy Đảng, Nhà nước chưa được đẩy lùi, ngăn chặn; kỷ luật, kỷ cương trong Đảng, trong các cơ quan Nhà nước và trong xã hội còn nhiều mặt bị buông lỏng; công tác nghiên cứu lý luận chưa giải đáp có căn cứ khoa học, thuyết phục những vấn đề mà thực tiễn đặt ra; một bộ phận cán bộ, đảng viên, kể cả một số cán bộ chủ trì… thiếu kiên định, vững vàng, phẩm chất và năng lực hạn chế, thiếu tu dưỡng rèn luyện, chạy theo lợi ích cá nhân…
Để chống lại thủ đoạn thúc đẩy “tự diễn biến” của chủ nghĩa đế quốc và các thế lực thù địch cần giữ vững và tăng cường khả năng đề kháng trong nội bộ. Xây dựng các tổ chức vững mạnh, mọi thành viên trong tổ chức có khả năng đề kháng tốt chính là cơ sở để ngăn ngừa tác động từ bên ngoài. Mọi âm mưu, thủ đoạn thúc đẩy “tự diễn biến” của các thế lực thù địch sẽ bị vô hiệu hóa, nếu nội bộ đất nước, nội bộ Đảng, Nhà nước, hệ thống chính trị vững mạnh. Theo đó, đòi hỏi phải kết hợp chặt chẽ giữa “xây” và “chống”. Hệ thống chính trị, nhất là Đảng và Nhà nước, Quốc hội, Chính phủ phải được thường xuyên chăm lo xây dựng thực sự vững mạnh. Cuộc đấu tranh chống tệ quan liêu, tham nhũng, lãng phí phải được tăng cường, kiên quyết loại bỏ những con “sâu mọt” ra khỏi bộ máy cơ quan Đảng, Nhà nước, làm trong sạch các tổ chức đảng, bộ máy chính quyền; đẩy mạnh đấu tranh trên lĩnh vực tư tưởng văn hóa, lý luận, bảo vệ nền tảng tư tưởng của Đảng.
Tuy nhiên, việc tăng sức đề kháng, chủ động ngăn chặn, phòng ngừa nếu không kết hợp chặt chẽ với chủ động tiến công làm thất bại những mưu đồ đen tối, những thủ đoạn thâm độc, xảo quyệt của các thế lực thù địch thì hiệu quả đấu tranh sẽ không cao, kẻ thù sẽ có thời cơ và điều kiện để tổ chức chống phá quyết liệt hơn. Khi ấy, việc phòng ngừa, ngăn chặn có tích cực, chủ động đến đâu vẫn khó đánh bại. Kết hợp chặt chẽ giữa chủ động ngăn chặn, phòng ngừa từ xa với chủ động tiến công làm thất bại âm mưu và ý đồ chống phá của các thế lực thù địch từ trong “trứng nước”, từ nơi sinh phát là phương châm đúng đắn, thể hiện rõ tư tưởng cách mạng tiến công trong chỉ đạo cuộc đấu tranh phòng, chống “Diễn biến hòa bình” của Đảng ta. Yêu cầu cơ bản khi thực hiện phương châm này là, cùng với tích cực, chủ động giữ vững ổn định bên trong, phòng ngừa, ngăn chặn các tác động tiêu cực từ phía các thế lực thù địch, cần phải tích cực, chủ động tổ chức các cuộc phản công, tiến công bằng nhiều hình thức, qui mô, lực lượng, trên nhiều lĩnh vực nhằm làm giảm sức chống phá, tiến tới đánh bại chiến lược “Diễn biến hòa bình” của các thế lực thù địch, bảo vệ được mình.
Tiến sĩ Lê Văn Bảo
https://phamvietdaonv.wordpress.com/2010/05/09/v%E1%BB%81-phat-sung-ch%E1%BB%89-thien-c%E1%BB%A7a-bao-quan-d%E1%BB%99i-nhan-dan-tr%C6%B0%E1%BB%9Bc-th%E1%BB%81m-d%E1%BA%A1i-h%E1%BB%99i-xi/