Thời hiện đại, hầu như ai cũng phải đối mặt với áp lực kinh tế và làm việc không ngừng nghỉ. Nhưng trên thế giới vẫn tồn tại một quốc gia, người dân nơi đây chọn nghỉ hưu ở cái tuổi sung sức nhất, 30 tuổi, từ đó họ sẽ bắt đầu cuộc sống an nhàn, “dưỡng già” cho đến hết đời.
Người dân các khu vực địa phương của Lào chủ yếu sống dựa vào sản xuất nông nghiệp, dân số nông thôn địa phương chiếm tỷ lệ cao trong cả nước. Những gia đình ở đây làm việc cùng nhau, ban đêm không cần đóng cửa cài then, người dân chung sống và lao động trong hòa bình. Nếu hỏi người dân nơi đây về sự hài lòng với cuộc sống này không thì đa phần họ sẽ trả lời rằng, “chúng tôi rất hài lòng”. Mong muốn về cuộc sống vật chất rất ít, chỉ cần đói có cái ăn, lạnh có cái mặc là đủ.
Lào là một trong những quốc gia kém phát triển. Nhiều ngành công nghiệp và thực phẩm phụ thuộc vào việc nhập khẩu từ Trung Quốc và Thái Lan. Cho nên khi đến Lào, bạn sẽ phát hiện ra rằng hàng hóa phổ biến của Lào không hề rẻ, vì hầu hết là hàng nhập khẩu từ nước ngoài. Người dân địa phương của Lào không có khái niệm đầu tư, những người làm kinh doanh ở Lào đại đa số là thương gia Trung Quốc. Người dân Lào vẫn quen lối sống thoải mái vì Nhà nước không gây áp lực cho họ về nhà cửa và giáo dục trẻ em.