Cảm nhận chung là DTBCCT và DTBCXDĐ được soạn thảo tương đối ngắn gọn hơn, bao quát tương đối đầy đủ các vấn đề kinh tế - xã hội Việt Nam hiện nay. Tuy nhiên, nội dung và phong cách viết, giữ nguyên bài bản cũ: viết kín cạnh, không rõ nghĩa và không được lượng hóa đầy đủ. Điều quan trọng là không thấy có những yếu tố đổi mới tư duy và thiếu những tiêu chí cụ thể để thật sự đột phá để có thể phát huy sức mạnh toàn dân tộc.
1. Về tính không rõ nghĩa:
• Cả 2 văn bản dùng khá nhiều từ không rõ nghĩa như: “một số”, “nhiều”, “cơ bản”, “chưa thực sự”, … Cụm từ “một số” và “nhiều” đều là chỉ con số từ 2 trở lên, mà không rõ nghĩa là nhiều hay là ít, từ “nhiều” chỉ có ý nghĩa khi nói rõ “nhiều so với cái gì”, còn nếu không “so với cái gì cả” thì từ nhiều là không rõ nghĩa, ngoài việc khảng định không phải là “một, mà là từ 2 trở lên”. Các cụm từ “cơ bản”, “chưa thực sự” cũng như vậy, nếu không kèm theo số liệu để hiểu thế nào là cơ bản, thế nào “chưa thực sự” thì đó chỉ là những cụm từ không rõ nghĩa, hiểu thế nào cũng được.
Cụ thể: trong Dự thảo báo cáo tổng kết công tác xây dựng Đảng và thi hành Điều lệ Đảng nhiệm kỳ Đại hội XII, cụm từ “một số” được sử dụng 107 lần, từ “nhiều” được sử dụng 68 lần, “cơ bản” được sử dụng 27 lần, cụm từ “chưa thực sự” được sử dụng 6 lần. Trong Dự thảo báo cáo Chính trị của Ban Chấp hành Trung ương Đảng khóa XII tại Đại hội Đại biểu toàn quốc lần thứ XIII của Đảng, cụm từ “một số” được sử dụng 54 lần, “nhiều” được sử dụng 77 lần, “cơ bản” được sử dụng 19 lần, “chưa thực sự” được sử dụng 6 lần