Thứ Tư, 16 tháng 11, 2016

Trump và cuộc triệt thoái vĩ đại khỏi vai trò lãnh đạo thế giới của Mỹ

“Làm nước Mỹ vĩ đại trở lại” là khẩu hiệu Trump dùng trong cuộc tranh cử vừa qua. Thế thì tại sao lại có thể nói Trump đang khởi động cuộc triệt thoái vĩ đại khỏi vai trò lãnh đạo thế giới?

http://imgs.vietnamnet.vn/Images/2016/11/14/14/20161114134934-01-3bea9.jpg
Donal Trump
Nước Mỹ đã từng vĩ đại, ở chỗ nó trở thành nguồn cảm hứng cho các nước trên thế giới về chính các cuộc vận động và phong trào đấu tranh ngay tại nước Mỹ cho tự do ngôn luận, dân chủ, quyền của người lao động, bình đẳng màu da, bình đẳng giới và kiểm soát quyền lực bằng tam quyền phân lập.

Không chỉ thế, Mỹ đã tốn tiền của để vực dậy kinh tế các nước châu Âu sau thế chiến thứ hai, và lãnh đạo thương thuyết các thể chế thương mại và chuyển giao công nghệ nhằm mở rộng cho toàn cầu hóa. Tất nhiên là Mỹ được hưởng lợi và mọi nước cũng được hưởng lợi. Trung Quốc, với dân số và tài nguyên lớn đã đặc biệt hưởng lợi, thoát thai từ một nước tự làm mình nghèo đói nhanh chóng thành một nước có nền kinh tế phát triển, và rất tiếc đang trở thành một nước đe dọa hòa bình ở khu vực châu Á.

Tuy thế, Mỹ đã không thể lập lại ở Trung Đông và Nam Á cách làm đã đạt thành quả về dân chủ và phát triển cho châu Âu. Có lẽ nền văn minh, gồm tôn giáo và văn hóa ở đó hoàn toàn khác nền văn minh Thiên chúa giáo ở châu Âu. Afghanistan, Iraq, Libya, Syria chỉ có chiến tranh và chết chóc dù Mỹ đã tiêu phí có thể hơn 6 ngàn tỷ chỉ đối với chiến tranh Afghanistan và Iraq. Dù thể chế Mỹ có tốt đẹp, Mỹ không thể thành công khi áp đặt một chính thể kiểu Mỹ lên các nước này. Dân chúng Mỹ thấy rõ nên muốn rút lui. Không chỉ Trump mà Obama đã nhận thấy điều này, nhưng Obama hành xử trong tinh thần trách nhiệm. Không biết Trump sẽ hành xử như thế nào.

Ở Trung Quốc, không phải là thất bại nhưng Mỹ đã sản sinh ra mối đe đọa cho chính mình, không chỉ về kinh tế mà còn về chính trị và quân sự. Mở cửa quá nhanh và tạo cơ hội cho TQ, nhằm chống Liên Xô, đã nhanh chóng hút việc làm sang TQ và làm tan hoang các vùng có công nghiệp lỗi thời. Có lúc, ửng cử viên tổng thống độc lập Ross Perot, khi cạnh tranh với Bush và Clinton, chủ trương chống lại toàn cầu hóa và NAFTA, đã tuyên bố là hiệp định NAFTA (được thông qua sau đó năm 1994) sẽ là một cú hút vĩ đại (giant sucking sound) việc làm từ Mỹ sang Mexico. Thật ra, cú hút vĩ đại xảy ra khi Mỹ mở cửa cho TQ vào năm 2004. Perot vì là ứng viên độc lập nên dù thu hút nhiều phiếu chưa từng thấy cũng chỉ đạt được gần 20% phiếu phổ thông. Phải đợi đến Trump, trở thành ứng cử viên chính thức của Đảng Cộng hòa mới có thể thắng cử, với cùng chủ trương.

Trump sẽ thể hiện chính sách như thế nào?

1. Về kinh tế, Trump tuyên bố sẽ đem lại việc làm trong các vùng mà công nghiệp chế biến đã bị lao động rẻ tiền ở TQ, và các nước thứ ba khác, và đặc biệt là công nghệ mới đào thải.

Đây là chủ trương chính làm Trump thắng cử (mà tôi đã phân tích trong bài trước).

Để đạt được mục đích trên, Trump chủ trương xây tường ngăn cản người Nam Mỹ vào Mỹ; đòi thương lượng lại, tức là, xé bỏ hiệp ước thương mại Bắc Mỹ (NAFTA). Làm thế Trump tự xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Mỹ.

Ở khu vực Thái Bình Dương, TPP là thể chế mới mà Obama muốn thiết lập để tạo đối trọng với TQ, mở rộng thêm cửa thị trường với thuế nhập thấp cho các nước sẵn sàng hợp tác với Mỹ, tức là tạo ưu thế cạnh tranh cho các nước đồng minh, ngăn chặn TQ.

Trump xóa TPP, xóa NAFTA cũng là tự mình rút về cố thủ, để rộng thế giới cho TQ. TQ chắc là rất “hồ hởi”, mặc dù không nói ra. TQ đang cố gắng xây dựng thể chế riêng nhằm thay thế Mỹ, với đề án Hiệp định Đối tác Kinh tế Toàn diện Khu vực (Regional Comprehensive Economic Partnership) mà TQ là trụ cột, không có Mỹ. Đề án này nhằm bỏ thuế nhập khẩu ở khu vực Thái Bình Dương, thực chất là nhằm xâm nhập thị trường các nước châu Á Thái Bình Dương vì các nước này không có khả năng cạnh tranh về giá với hàng hóa TQ. Hiệp định này có thể được thông qua trong vài tháng tới. Cùng với việc thiết lập Ngân hàng Hạ tầng, TQ có khả năng mua chuộc bằng tiền để đầu tư trực tiếp của TQ xâm nhập các nước mượn tiền (với điều kiện mượn tiền của TQ thì doanh nghiệp TQ được ưu tiên đấu thầu).

Đối sách với tình hình trên, Trump chủ trương xây tường cố thủ không chỉ với TQ mà còn với đồng minh của chính mình như Mexico. Phải nói thế này, nếu chỉ tăng thuế nhập khẩu để trừng phạt TQ thì TQ cũng có thể trừng phạt lại bằng tăng thuế nhập. Hai bên cùng thiệt, nhưng TQ sẽ không thiệt nhiều như Trump tưởng. Hiện nay, xuất khẩu của TQ vào Mỹ chỉ bằng 3.8% GDP của TQ, giảm từ cao điểm 8% năm 2006. Nếu kể thêm cả Hồng Kông thì cũng chỉ gần gấp đôi. Nói chung là ảnh hưởng của cuộc chiến tranh thương mại đối với TQ sẽ không phải là thật lớn, trừ trường hợp các đồng minh của Mỹ cùng hiệp lực với Mỹ. Thế nhưng Trump lại chủ trương xây tường, cô lập để tự vệ!

Một giải pháp có lẽ là duy nhất để trợ giúp những người thất nghiệp vì không thể cạnh tranh về lương trong công nghệ cổ điển và trên hết là để đối phó với công nghệ mới dựa vào tự động hóa với trí tuệ thông minh, không cần nhiều lao động ít tri thức là thiết lập mức thu nhập tối thiếu (minimum income) cho mọi công dân do ngân sách nhà nước tài trợ. Điều này đã được thực hiện ở các nước giàu từ dầu lửa ở Trung Đông như Qatar, Kuwait và Bahrain. Chính sách này cũng đang được thử nghiệm với ba ngàn người thất nghiệp ở Phần Lan và những người không có nguồn thu nhập ở Đan Mạch. Đáng tiếc là đề án thu nhập tối thiếu phi điều kiện đã không được chấp nhận ở Thụy Sĩ trong cuộc trưng cầu dân ý vào tháng 6 năm 2016. Và với tình hình chính trị hiện nay ở Mỹ, đề án này chỉ là ảo tưởng.

Tuy nhiên đề nghị giảm thuế của Trump không phải là giải pháp; nó chủ yếu giúp cho người giàu và sẽ sinh ra nhiều hậu quả kinh tế không tốt khác. Giảm thuế doanh nghiệp từ 35% xuống 15% sẽ tăng thu nhập của dân có đầu tư chứng khoán lên 20%. Thuế thu nhập cá nhân chỉ còn 3 suất: 10%, 20% và 25%. Chỉ những người có thu nhập dưới khoảng 29 ngàn đôla một năm mới không bị trả thuế. Người có thu nhập trên 400 ngàn một năm trở lên được giảm từ 39,6% xuống 25%. Theo tính toán của Tax Policy Center, thuế Liên bang thu được sẽ giảm 9,5 ngàn tỷ trong 10 năm, tức là mỗi năm giảm 950 tỷ (trung bình 4,0% GDP). Số tiền này tất nhiên chui vào tay người giàu là chính. Người có thu nhập thấp cho đến trung bình thu nhập sau thuế tăng khoảng 1-5%, người có thu nhập cao (275 ngàn USD trở lên) có thu nhập sau thuế tăng 17,5% - 19%. Thiếu hụt ngân sách Mỹ sẽ tăng. Và như thế không hiểu Trump lấy tiền đâu để đầu tư vào hạ tầng cơ sở và tăng cường lực lượng quân sự? Người không có việc tất nhiên không bị trả thuế, có giảm thuế suất cũng không có giá trị với họ.

2. Về quân sự, Trump cũng chủ trương rút lui về tự vệ, để các quốc gia khác tự bảo vệ chính mình.

Trump chủ trương sẽ “xem xét việc rút khỏi các liên minh quốc tế về bảo vệ an ninh”, bởi vì nó “lỗi thời” và “tốn kém”. Trump nói về Liên minh Bắc Đại Tây Dương (NATO), cơ sở bảo vệ hòa bình ở châu Âu sau Thế chiến thứ Hai “là nó được thiết lập lúc chúng ta là một nước giàu hơn. Bây giờ chúng ta đâu còn giàu. Chúng ta mượn tiền... kể cả mượn của TQ”. Khi bị hỏi có chủ trương giảm ảnh hưởng đối với NATO, Trump trả lời là không muốn thế, nhưng muốn tiêu tiền ít hơn và nước khác tiêu nhiều hơn.

Lãnh đạo Ai Cập, Syria, Iraq, và Yemen đều vui mừng về cuộc thắng cử của Trump. Họ sẽ được thoải mái dùng bạo lực cai trị. Cái gọi là Mùa Xuân Ả Rập sẽ biến khỏi mặt đất. Và có lẽ Trump sẽ cùng với Putin đi thoả ước chỉ nhằm chống ISIS, tức là bảo vệ sự tồn tại của Al-Assad ở Syria.

Vấn đề an ninh ở Biển Đông là ưu tư của người Việt thì thế nào?

Có thể nói rằng ngay cả chính sách chuyển trục của Obama cũng bị các nước ở châu Á có tranh chấp với TQ nghi ngờ về hiệu quả, bởi vì không biết Mỹ sẽ có thể làm gì với các hành động khiêu khích vi phạm luật Biển của TQ.

Duterte, Tổng thống Phi, thấy rõ điều này, nên cũng chuyển trục, ít nhất là thấy cần thương thảo với TQ. Nếu chỉ thương thảo trên cơ sở phán quyết của Tòa án Quốc tế, thì rõ rằng Duterte đã làm một hành động khôn ngoan. Hành động này cũng không khác gì điều mà Việt Nam chủ trương hiện nay.

Khó có thể thấy Trump có thể làm gì hơn chiến lược mà Obama đã theo đuổi, nhất là khi Trump chưa đưa ra được một chủ trương về chiến lược đối phó với TQ.

Điều này cho thấy chỉ khi nào TQ có cái nhìn dài lâu vì hòa bình, thì khu vực châu Á Thái Bình Dương mới có thể có ổn định.

Các nước nhỏ như Việt Nam, không thể cho phép mình đánh cuộc với chiến lược bất nhất của nước lớn, cần theo đuổi chính sách độc lập, thương thảo và hợp tác với mọi nước, đồng thời tăng cường khả năng phòng thủ, sẵn sàng bảo vệ lợi ích của mình ở Biển Đông.
Vũ Quang Việt 
(Diễn Đàn)

Thứ Ba, 15 tháng 11, 2016

Ông Trump được bầu làm Tổng thống Hoa Kỳ: Phải chăng là THIÊN Ý; Đường Thái tông biết Võ Tắc Thiên sẽ cướp ngôi nhưng không diệt trừ vì không muốn cưỡng THIÊN Ý...

...Một vài điềm báo trước khi bỏ phiếu dường như đã nói rõ kết cục của cuộc bầu cử. Ở bang Florida, bà Hillary phát biểu chỉ được 7 phút đã bị cơn mưa lớn làm cho gián đoạn. Mấy phút sau, bà Hillary chỉ có thể tiến hành vận động qua điện thoại, hy vọng cử tri trẻ tuổi ủng hộ bà.
Ngoài ra, bà Janet Reno, nữ bộ trưởng tư pháp đầu tiên trong thời của Tổng thống Bill Clinton đã từng nói: “Trump sẽ mãi mãi sẽ không làm được Tổng thống trong những năm còn sống của tôi”. Kết quả, ngày 7/11, bà Reno đã qua đời vì bệnh tật, hưởng thọ 78 tuổi.
Chú khỉ Geda ở Trung Quốc, gấu bắc cực của Nga, một con cá ở Ấn Độ đều dự đoán Trump thắng cử...

Thiên ý rõ ràng đằng sau cuộc bầu cử Tổng thống Mỹ



Ông Donald Trump, một ứng cử viên đầy tai tiếng cùng hình tượng không mấy tốt đẹp trong mắt dân chúng, lại vươn lên ngôi vị Tổng thống. Điều này đã khiến không ít chính khách, chuyên gia, giới truyền thông bất ngờ. Chuyện gì đã xảy ra?

Trung Quốc, thien thuong, Donald Trump, Bài chọn lọc,
Ông Donald Trump đắc cử Tổng thống Mỹ có phải chỉ là ngẫu nhiên? (Ảnh: Internet)
Theo lời của không ít các kênh truyền thông trong và ngoài nước, trên con đường đắc cử của ông Trump đã xuất hiện không ít tình huống hiếm có. Ví như chi phí dùng cho việc tranh cử ít hơn bà Clinton rất nhiều; đã nói rất nhiều lời chống lại nguyên tắc chính trị; không nhận được sự hoan nghênh của giai tầng cao cấp và giới truyền thông chủ lưu nước Mỹ, không được đảng phái hiện nay chào đón, thậm chí rất ít “nguyên lão” đảng phái hiện nay đứng ra ủng hộ. Từ khi bắt đầu tham gia tranh cử cho đến trước ngày tổng tuyển cử đều nhận được phản ứng không mấy tốt đẹp của đại đa số dân ý…
Tuy nhiên, ông Donald Trump trong tình huống như vậy, cuối cùng lại có thể trở thành Tổng thống Mỹ, dường như trong cõi huyền diệu đã có một bàn tay lớn đang kiểm soát tất cả. Và điều này đối với ông Donald Trump mà nói, nếu không phải là kỳ tích thì quả thực không biết phải giải thích thế nào!
Ông Donald Trump tiến vào Nhà Trắng, có thể nói đây không phải chỉ là dân ý, mà là hiển lộ rõ ràng của Thiên ý
Cuộc điều tra dân ý cho thấy, những người ủng hộ ông Trump đại đa số đều là những người da trắng thuộc giai tầng lao công tầng thấp trong đảng Cộng Hòa, những người này mạnh mẽ phản đối các loại hiệp định tự do kinh tế thương mại và gia tăng luật dự thảo di dân, đặc biệt là phản đối để cho những gia đình di dân phi pháp có được quyền cư trú. Nhiều người Mỹ đang phải đứng trước rất nhiều vấn đề xã hội ở Mỹ, cũng là lòng người đã đổi khác, họ bỏ phiếu cho ông Trump đi đến cục diện thắng lợi là điều cực kỳ quan trọng.
Tuy nhiên nếu như chỉ có dân ý ủng hộ ông Trump, thì vẫn không đủ để có được kết quả như vậy. Thử hỏi, nếu như không có sự sắp đặt của ông trời, thì ông Donald Trump làm sao có thể ngay trong tình huống nhiều tai tiếng bất lợi như vậy, trên chặng đường đã đánh bại 16 ứng cử vên của đảng Cộng Hòa giành được chính đảng, sau đó chiến thắng bà Hillary trước sự bất ngờ của mọi người?
Một vài điềm báo trước khi bỏ phiếu dường như đã nói rõ kết cục của cuộc bầu cử. Ở bang Florida, bà Hillary phát biểu chỉ được 7 phút đã bị cơn mưa lớn làm cho gián đoạn. Mấy phút sau, bà Hillary chỉ có thể tiến hành vận động qua điện thoại, hy vọng cử tri trẻ tuổi ủng hộ bà.
Ngoài ra, bà Janet Reno, nữ bộ trưởng tư pháp đầu tiên trong thời của Tổng thống Bill Clinton đã từng nói: “Trump sẽ mãi mãi sẽ không làm được Tổng thống trong những năm còn sống của tôi”. Kết quả, ngày 7/11, bà Reno đã qua đời vì bệnh tật, hưởng thọ 78 tuổi.
Chú khỉ Geda ở Trung Quốc, gấu bắc cực của Nga, một con cá ở Ấn Độ đều dự đoán Trump thắng cử, giống như con bạch tuộc của Đức đã dự đoán thắng lợi World Cup ngày trước, đây không chỉ vỏn vẹn là cung cấp đề tài nói chuyện sau bữa cơm trà cho mọi người thôi đâu, cần phải biết rằng, sự câu thông với giới tự nhiên của các loài động vật còn vượt xa hơn cả con người rất nhiều.
Như vậy, điều gì đã khiến cho ông Donald Trump có được sự ưu ái của Thiên thượng? Rất nhiều người tin vào Thần Phật đều cảm thấy buồn bực: Một Donald Trump bỡn cợt với đời, ăn nói thô tục, cách làm cực đoan, nhiều lần phá sản và ly hôn, còn liên quan đến lừa đảo và trốn thuế, hoàn toàn không phù hợp để Thượng đế tuyển chọn.
Có lẽ, điều chúng ta nhìn thấy chỉ là một vài điều vốn không hoàn mỹ của ông Trump, ông ấy có lẽ còn một mặt khác mà chúng ta không biết được, ví như ông coi trọng tình thân, giàu lòng yêu thương và trắc ẩn, vui vẻ giúp đỡ những người đang trong hoàn cảnh khó khăn, những phẩm chất đặc biệt như vậy có lẽ đã giúp ông hoàn thành sứ mệnh mà Thiên thượng giao phó cho mình.
Đài truyền hình Tân Đường Nhân tiếng Trung trước đó đã có buổi phỏng vấn đối với ông Shawn Steel, cựu chủ tịch đảng Cộng hoà bang California, và là Ủy viên Ủy ban Toàn quốc đảng Cộng hòa thuộc phe cánh ông Donald Trump và ông Gary Locke, cựu đại sứ Trung Quốc ở Hoa Kỳ, người ủng hộ bà Clinton, cũng đã cho thấy câu trả lời.
Trong buổi phỏng vấn, cả hai bên đều đã chỉ rõ ràng về vấn đề Pháp Luân Công vốn được xem là vấn đề nhạy cảm nhất trong mối quan hệ Trung – Mỹ, trong đó bao gồm cả vấn đề mổ cướp nội tạng các học viên Pháp Luân Công. Trong đó có hỏi nếu như bà Hillary hoặc ông Trump đắc cử, bà ấy hoặc ông ấy sẽ giải quyết vấn đề này như thế nào?
Ông Gary Locke trả lời: “Hillary sẽ tiếp tục khởi xướng và thúc đẩy nhân quyền, bao gồm tự do và khoan dung tôn giáo lớn hơn ở bên trong Trung Quốc”. Đảng Dân Chủ đã nắm quyền 8 năm rồi, lẽ nào đối diện với tội ác diệt chủng xưa nay chưa từng có trong lịch sử như vậy, sao không phải là lập tức ngăn chặn, mà vẫn là “tiếp tục khởi xướng và thúc đẩy”?
Trong lúc được hỏi về “Những văn kiện mà Vương Lập Quân mang theo phải chăng có liên quan với tội ác mổ cướp nội tạng?”, ông Gary Locke nói rằng: “Có lẽ tôi không thể nói, tôi sẽ không xác nhận văn kiện này có hay không”.
Bà Hillarry nếu như đắc cử, thì làm sao có thể giương cao giá trị phổ quát mà các đời Tổng thống Mỹ trước đó đã khởi xướng?
Còn ông Shawn Steel lại trả lời: “Tôi không thể nói với mọi người rằng Trump nhất định sẽ làm những gì, nhưng tôi có thể chắc chắn với mọi người rằng, trong nhóm của ông ấy có những người hiểu rất rõ những thông tin này.
Chúng tôi biết chuyện Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) mổ cướp nội tạng đã diễn ra mấy chục năm nay rồi, đây chẳng qua chỉ là thủ đoạn cũ rích của ĐCSTQ, rất tàn ác. Đối với một đoàn thể tín ngưỡng ôn hòa, lại mượn cớ này kia để gia tăng bức hại, đây là tội ác chưa từng xuất hiện trong xã hội nhân loại. Tôi mong rằng, đây là việc đầu tiên mà ông Donald Trump sẽ phải làm khi tiếp kiến người lãnh đạo Trung Quốc, nếu như ông (lãnh đạo Trung Quốc) phản đối tự do tôn giáo, chúng tôi sẽ không hợp tác với ông nữa.
Tôi không thể đoán trước, nhưng đây là điều cần phải làm. Một chính phủ tham gia tội ác mổ cướp nội tạng và giết hại người vô tội, đây đúng là chuyện đáng ghê tởm và bất bình. Những người ủng hộ ông Obama và bà Clinton vốn không quan tâm, nhưng làm sao có thể không quan tâm được? Không phải bạn cũng là con người hay sao. Một khi chúng tôi nắm quyền, chúng tôi nhất định phải đề cập đến đề tài thảo luận này, và để cho càng nhiều người hơn nữa biết được điều này tệ hại như thế nào”.
Hai câu trả lời như vậy, những người có đức tin vào Thần Phật sẽ chọn ai đây? Trong lòng quả thật đã quá rõ ràng, và hẳn đây chính là nguyên nhân mà Thượng đế đã giúp đỡ ông Donald Trump. Sau khi ông Trump lên nắm quyền, liệu có cô phụ sứ mệnh mà Thiên thượng đã giao phó cho ông hay không, chúng ta hãy cùng chờ đợi xem.
Tác giả: Dương Ninh
Theo epochtimes.com


Vì sao Đường Thái Tông sớm biết Võ Tắc Thiên sẽ đoạt ngôi vị nhưng vẫn không diệt trừ?

Qua lời tiên đoán của Lý Thuần Phong, vua Đường Thái Tông đã sớm biết về sau Võ Tắc Thiên sẽ đoạt ngôi, giết hại con cháu nhà Đường. Nhưng vị hoàng đế này lại vẫn để yên, không diệt trừ mối họa. Tuy nhiên, mọi việc đều có nguyên do sâu xa.

Đường Thái Tông, thuận theo thiên mệnh, thiên ý, lý thế dân,
Hoàng đế Đường Thái Tông là người tôn kính Thần Phật, thông hiểu đạo trời, thuận theo Thiên mệnh.
Hoàng đế Đường Thái Tông Lý Thế Dân cần kiệm, chính trực, yêu thương trăm dân, tôn kính Thần Phật. Lòng nhân từ và đức hạnh của Đường Thái Tông trải dài khắp bốn biển, uy lực khắp tám phương, ông cũng vô cùng hiểu đạo trời, thuận theo Thiên mệnh.
Sử sách từng ghi chép lại đoạn hội thoại giữa Đường Thái Tông và Lý Thuần Phong như sau:
Vào ngày 19 tháng 5 năm thứ Bảy thời kỳ Trinh Quán của Đường Thái Tông, Thái Tông hỏi Lý Thuần Phong rằng: “Thiên hạ của Trẫm giờ có thể nói là khá ổn định rồi. Khanh thông hiểu Kinh Dịch, toán quái, khanh có biết ai sẽ là người làm mất giang sơn của Trẫm, và sau triều đại của Trẫm, ai là người sẽ đăng cơ, triều đại mới nào sẽ bắt đầu. Khanh hãy nói rõ ràng cho Trẫm biết”.
Lý Thuần Phong trả lời: “Muốn biết trước tương lai, phải minh tỏ được quá khứ. Người tài đức cầm quyền thì nước ắt sẽ còn, người không tài đức cầm quyền thì tự nhiên bại hoại. Đây cũng là đạo lý muôn đời không thay đổi”.
Đường Thái Tông lại hỏi: “Điều Trẫm muốn hỏi không phải là ý này. Trẫm là muốn khanh dùng hiểu biết về thuật số của mình, suy tính xem triều đại của ta kéo dài được bao nhiêu năm, rồi ai là người làm loạn nước ta, ai là người làm mất nước ta, và kể rõ việc của từng thời đại. Điều mà Trẫm muốn biết chính là những việc ấy”.
Lý Thuần Phong thật thà nói: “Đây là Thiên cơ, thần không dám tiết lộ”.
Đường Thái Tông nói: “Khanh không nói, Trẫm cũng không miễn cưỡng. Hãy cùng Trẫm đi vào trong cấm cung!”.
Lý Thuần Phong đi theo sau Đường Thái Tông lên lầu cao. Ở trên phòng cao ấy, Đường Thái Tông lại nói: “Nơi này, trên không đụng Trời, dưới không chạm Đất, khanh có thể vì Trẫm mà nói ra được rồi!”.
Lý Thuần Phong cung kính nói: “Người làm loạn triều ta, ở ngay bên cạnh Bệ hạ. Bệ hạ không biết, 30 năm sau, người đó sẽ giết chết hầu hết con cháu nhà Đường”.
Đường Thái Tông hỏi: “Người này là văn quan hay võ tướng? Khanh hãy nói rõ cho Trẫm biết, Trẫm lập tức giết chết người này để trừ họa cho đất nước”.
Thuần Phong đáp: “Đây là Thiên ý, sức người có thể làm gì được? Người này hiện giờ đã ngoài 20 tuổi, nếu giờ giết chết đi, Trời tất sẽ giáng họa nước ta, con cháu nhà Đường càng nguy hiểm”.
Đường Thái Tông nói: “Thiên ý nếu đã định rồi, vậy thì khanh hãy thử nói sơ qua về người này xem”.
Lý Thuần Phong nói: “Người này chỉ có cây thương không rời thân, 2 mắt mọc trên Trời”.
(Lời này là tả về tên của Võ Tắc Thiên. Võ Tắc Thiên có họ là Võ (“武”). Từ Võ (“武”) này do chữ “chỉ có”(“止”) ghép với “cây thương (” 戈”), tên là Chiếu (“曌”) tức là “2 mắt “(目目”) mọc ở trên Trời (” 空”). Về sau này, sự tình thực tế xảy ra hoàn toàn đúng với lời tiên đoán này).
Như vậy rõ ràng với sự tài trí của mình, Đường Thái Tông có thể đã đoán biết danh tính của người gây họa cho vương triều của ông về sau này, nhưng tại sao Võ Chiếu kia vẫn tồn tại?
Thực tế, mệnh trời là không thể trái, Lý Thuần Phong mặc dù đã sớm đoán được sự việc này nhưng tiến trình lịch sử là đã có sự an bài, không thể thay đổi được, chỉ có thể thuận theo. Còn nghịch thiên mà làm thì chỉ có gia tăng giết chóc, tăng thêm tội nghiệp, hà tất phải làm khổ thêm muôn dân trăm họ? Bản thân Đường Thái Tông cũng là người minh tỏ điều này nên ông không truy cứu việc này tiếp nữa.
Đạo lý rằng từ thuở xa xưa đến nay, mặt trời mọc mặt trời lặn đều đúng giờ đã định, thủy triều lên thủy triều xuống đều là có trật tự. Trong sâu thẳm đều là có Thiên ý. Thiên ý không vì ý chí của con người mà thay đổi. Nhỏ đến mức như “sinh lão bệnh tử” của sinh vật, lớn đến mức như quy luật của sự phát triển văn minh nhân loại, không có gì là không nằm trong sự khống chế của Thiên ý.
Thiên ý không thể trái, người làm trái Thiên ý thì tất sẽ bị trời trừng phạt. Trong lịch sử nhân loại đã có rất nhiều câu chuyện điển hình về việc này.
Bắc Chu Vũ Đế đã ra lệnh cấm hẳn Phật giáo và cũng muốn cấm tiệt Đạo giáo. Cuối cùng ông bị mắc bệnh hiểm nghèo, khắp cả người thối rữa mà chết vào năm 36 tuổi.
Đường Vũ Tông cũng có ác cảm với Phật giáo, luôn tìm cách đàn áp, hủy hoại rất nhiều chùa miếu. Về sau, Đường Vũ Tông bởi vì mê mẩn thuật trường sinh bất tử, nên dùng tiên đan quá liều lượng, trúng độc mà chết vào năm 33 tuổi.
Hậu Chu Thế Tông cũng phá hủy tượng Phật, đem tượng Phật bằng đồng đúc thành tiền. Cuối cùng Hậu Chu Thế Tông cũng chết vào năm mới 39 tuổi, triều đại Hậu Chu cũng diệt vong từ đây.
Trong lịch sử cũng có rất nhiều gương những vị Hoàng đế thuận theo Thiên ý mà hành nên có thể dẫn dắt muôn dân đi về hướng thực sự “thái bình thịnh thế”.
Vậy mới nói Thiên ý là không thể làm trái, thuận theo Thiên ý tất sẽ hưng thịnh, nghịch Thiên ý ắt sẽ suy vong.

Theo Daikynguyenvn

Cả đất nước phải nín lặng trước bài thơ "Xin đổi kiếp này" của Nguyễn Bích Ngân, lớp 8 trường THCS Nguyễn Đình Chiểu-Hà Nội


HỎI ÔNG CHỦ TỊCH TỈNH NHÀ
Mình hỏi ông Chủ tịch
Nếu "hoả tốc nỏ về"
Thì ông có chỉ thị

Cho Hồng Lịnh rứa tê?

Răng mấy ngày dư luận
Dậy sóng mạnh thế mà
Chủ tịch nỏ được biết
Hay coi thường, bỏ qua?

Giờ Bộ dục xấu hổ
Khi Bộ trưởng tàm phào
Cái "công văn" vớt vát
Ông loàng quàng rứa sao?

Và tui cũng hỏi thật
Đã có lần mô chưa
Chủ tịch về Hồng Lịnh
Gặp các cô bẩm, thưa?

Và ông Hổ Bãi Vọt
Đã có làn mô chưa
Dẫn "tiếp tân - cô giáo"
Vô gặp quan tỉnh chưa???

P/s:
Mình là người Hà Tịnh
Nên dùng từ địa phương
Hỏi han cán bộ tỉnh
Trân trọng tình đồng hương!

Hồi ký Lê Phú Khải – Bản đầy đủ (kỳ 37)

  Báo chí

Lại nói về bữa nhậu với ông Sáu Phan tại Ban Kinh tế trung ương ở Hà Nội năm đó. Chúng tôi lai rai cho đến xế chiều. Trước khi chia tay, Sáu Phan bảo tôi: – Muốn nhờ Phú Khải một việc! Tôi nghe lạ tai quá nên vặn lại: – Ai đời một ủy viên BCT lại phải đi nhờ một công dân hại hai ngoài Đảng bao giờ? Nhưng Sáu Phan quả quyết: – Việc này phải nhờ Phú Khải mới xong!
Đại để là Sáu Phan nhờ tôi nói với Tổng Biên tập SGGP Vũ Tuất Việt xóa nợ cho nhà thơ Nguyễn Bá ở Cà Mau vì vay tiền của báo SGGP mở xưởng làm giấy rồi vỡ nợ, không trả được phải đi tù(!)
Sáu Phan nhấn mạnh, ông thân với Tuất Việt, nói với nó xóa nợ cho Nguyễn Bá. Ông còn nói: – Ai lại bỏ tù một nhà thơ bao giờ. Thả Nguyễn bá ra để nó đi làm ăn mới có tiền mà trả nợ chớ…
Tôi nghe Sáu Phan nói thấy rầu quá! Rõ ràng tư duy của ông là tư duy tình cảm, tư duy đức trị giữa lúc người ta thực thi Pháp trị (tất nhiên là chỉ thực thi Pháp trị với những người như Nguyễn Bá và với dân đen). Tuất Việt đâu phải là tòa án mà tha bổng cho Nguyễn Bá được. Với lại báo Sài Gòn Giải Phóng là báo quốc doanh, đâu phải báo tư nhân của riêng Tuất Việt mà Tuất Việt có thể xóa nợ để cứu Nguyễn Bá khỏi tù tội.
Chính cái tư duy đức trị bảo thủ này đã làm hại Sáu Phan. Khi ở Cần Thơ, Hậu Giang, Sáu Phan là một “anh Hai Nam Bộ” thứ thiệt, cởi mở, phóng khoáng, tư duy tân tiến. Ông nổi tiếng là một người giản dị, dễ gần. Ông có thể tì giấy lên đùi để ký vào một văn bản cho một cán bộ cấp dưới ngay trên hè phố để giải quyết một công việc gấp. Ấn tượng rất mạnh của tôi lần đầu tiên gặp Sáu Phan là, ông chủ tịch một tỉnh lớn nhất đồng bằng này đạp xe đạp vào một tận một ngõ hẻm để thăm tôi tại Cần Thơ. Ngay tại buổi gặp đầu tiên ấy, ông bàn với tôi là phát động một cuộc tuyên truyền trên báo chí cho một năm lấy tên là “Năm văn hóa xã hội” của Hậu Giang. Trong năm văn hóa xã hội đó, sẽ vận động các doanh nghiệp, đặc biệt là các doanh nghiệp kinh doanh xuất khẩu lương thực dành một phần tiền trong quĩ giao tiếp được nhà nước cho phép, chỉ vài phần trăm nhưng rất lớn để xây trường học, trạm xá, làm đường cho vùng sâu, vùng xe của Hậu Giang. Trong cuộc họp báo có mời cả các nhà báo và văn nghệ sĩ ở TP. HCM xuống để tuyên bố mở đầu năm VNXH. Đêm hôm trước, ông còn bàn riêng và hỏi tôi, để thực hiện tiết kiệm, mỗi người dự tiệc chỉ một lon bia thôi có được không? Tôi bảo: – Nên 3 lon, thằng nào không uống được thì thằng khác nó gánh, thế cho vui vẻ, không nên tiết kiệm quá, nhất là có anh em từ xa đến. Ông đồng ý ngay, còn khen tôi là “sâu sắc”!
Về việc đi tù của nhà thơ nổi tiếng của Miền Tây Nam Bộ một thời là Nguyễn Bá, vì vay tiền tỷ để mở xưởng kinh doanh làm giấy, nhưng báo nào năn nỉ xin mua chịu giấy, Nguyễn Bá cũng cho chịu nên vỡ nợ, phải đi tù. Chuyện ông nhà thơ mở xưởng làm giấy này ở Việt Nam chẳng khác nào chuyện ông nhà văn Banzăc ở bên Tây năm xưa, cũng mở xưởng in, kinh doanh được ít lâu là vỡ nợ, phải đi trốn nợ ở lầu 5 một căn nhà phố xép tại Paris. Sau này, chính quyền Paris có mua lại cả căn nhà có phòng Banzăc đã trốn nợ ở đó để làm bảo tang Banzăc! Còn ở nước ta thì hai ông Ủy viên BCT đều tìm cách can thiệp cho một nhà thơ nổi tiếng vì kinh doanh thua lỗ mà phải đi tù(!) Nhưng ông Sáu Kiệt thì khôn ngoan hơn ông Sáu Phan nhiều. Ông đã đến thăm tù nhân Nguyễn Bá với tư cách một công dân nhưng đang “mặc áo” thủ tướng, chỉ thăm thôi, không can thiệp gì cả. Vậy mà ít lâu sau, Nguyễn Bá được ra tù với nhiều lý do, trong đó lý do chủ yếu là “đã cải tạo” tốt!!!
Kể từ khi Sáu Phan ra Bắc làm quan to, tôi được nghe nhiều thông tin rằng, ông được các vị ở Hà Nội quí mến lắm vì tính tình giản dị, cần kiệm, chan hòa với mọi người, đặc biệt ông Tổng Bí thư Đỗ Mười rất tín nhiệm.
Từ khi biết tôi có quan hệ thân tình với Sáu Phan, cô Tuyết mỗi lần có dịp gặp đều thông tin cho tôi về Sáu Phan. Có lần cô nói, bác Đỗ Mười nhận xét: – Thằng Sáu Phan cho vào cối giã nó cũng không chết! Một lần khác cô lại nói, bác Đỗ Mười bào: – Kỳ này để thằng Sáu Phan làm TBT để khỏi mang tiếng là cứ cái chức TBT phải do thằng Bắc Kỳ nắm!!!
Tôi còn được nghe cố vấn Nguyễn Văn Linh luôn đi vận động cho Sáu Phan lên làm Thủ Tướng. Nghe được những chuyện như thế, tôi thấy lo. Được những ông đại bảo thủ, giáo điều, u mê, lú lẫn như thế mà khen thì chắc là Sáu Phan hỏng rồi(!). Đúng là “gần mực thì đen” như các cụ ta nói! Nhưng đó là suy luận theo logic, còn biến động của tư duy lại phức tạp. Engel từng nói, mọi sự vật đều biến động liên tục và vận động trong thời gian và không gian, trong các vận động đó, vận động của tư duy là phức tạp nhất.
Nếu ông Sáu Phan lên nắm các chức vụ chủ chốt trong Đảng như người ta dự đoán thì chưa biết là rủi hay may cho đất nước này, cho Đảng Cộng sản này. Tôi nói vậy vì trước Đại hội 8 tôi có ra Hà Nội. Mỗi năm tôi thường ra một lần như thường lệ. Trước khi về tôi có đến thăm Sáu Phan, tôi nói: – Ra Hà Nội lâu rồi, trước khi về đến thăm ông Sáu. Sáu Phan nói: – Tôi biết ông ra lâu rồi và toàn đến chơi các “thứ dữ”, giờ mới đến chơi tôi. Thì ra Sáu Phan đã biết tôi ra Hà Nội và đi những đâu. Tôi đành “thú nhận”: – Tôi vừa đến chơi Nguyễn Khắc Viện, Nguyễn Kiến Giang, Dương Thu Hương. Sáu Phan nói: – Thế là tốt. Mai mốt tôi làm việc (ý nói làm lớn hơn) phải nhờ ông làm cầu nối để tôi gặp các vị đó, đối thoại với anh chị em. Ông còn khoe: – Tôi là người bảo lãnh để anh Phan Đình Diệu tham gia Mặt trận Tổ quốc, trong khi các vị khác phản đối ầm ầm.
Sáu Phan đã nghĩ đến đối thoại với những người tôi vừa kể trên từ những năm đó thì không thể xem thường ông ta được (Sáu Phan còn sống đó). Trên chính trường, sự im lặng chờ đợi đôi khi cần thiết hơn là sự bộc lộ quan điểm rõ ràng mà sớm quá. Người Phương Tây có câu ngạn ngữ: “Ai nói đúng sớm quá là sai lầm” (Ceuy qui ont raison trop tot, on tort).
Khi ông Sáu Phan thất sủng, bị khai trừ ra khỏi Đảng vì lý do như thông báo của Đảng CSVN đến từng chi bộ, tôi là một trong những người đến thăm ông sớm nhất tại số nhà 14, đường Nguyễn Trãi, Cần Thơ. Ông rất cảm động và còn đưa tôi vào buồng, giới thiệu tôi với bà vợ đang bị bệnh nằm đó: – Đây là anh Khải ở báo Nhân Dân đến thăm tôi!
Sáu Phan ít nghe đài, đọc báo là chủ yếu nên cũng như nhiều người, vẫn đinh ninh tôi ở báo Nhân Dân. Và chính vì sự nhầm lẫn này đang gây cho tôi nhiều chuyện rất vớ vẩn(!) Một lần chín giờ đêm rồi, tôi còn được cơ quan mang đến cho một bao thư to, đề ngoài người gửi là Văn phòng Chính phủ, người nhận là Lê Phú Khải, địa chỉ báo Nhân Dân. Thấy đúng tên mình, tôi bóc thư ra xem thì nội dung đại ý Văn phòng CP đã nhận được đơn của nhà báo Lê Phú Khải, kiện ông Trương Tấn Sang đã bắt con ông đi nghĩa vụ quân sự không đúng luật v.v. Tôi biết ngay là người ta lộn tôi với ông Trần Quốc Khải ở báo Nhân Dân nên sáng hôm sau tôi phải phóng xe tới 40 Phạm Ngọc Thạch trao trả lại thư cho báo Nhân Dân. Đến dịp 30-4-1995, sắp kỷ niệm 20 năm ngày thống nhất đất nước, tôi được cử đi phỏng vấn Chủ tịch TP HCM Trương Tấn Sang. Cuộc phỏng vấn xong, ông Sang vỗ vai tôi bảo: – Thôi chuyện cũ kiện cáo nhau, bỏ qua nhé! Tôi ngạc nhiên quá và vụt nhớ ra là vụ kiện ông Sang của ông Trần Quốc Khải ở báo Nhân Dân mấy năm trước. Vậy là VPCP cũng gửi cả công văn thông báo vụ kiện cóa đó cho Chủ tịch TP. HCM Trương Tấn Sang. Tôi phải giải thích sự nhầm lẫn này cho ông Sang hay. Cả hai chúng tôi đều cười! Công bằng mà nói, ông Sang là một người tử tế. Nếu ông nhỏ nhen mà thù ghét tôi thì thiếu gì cách để ông “trị” tôi! Chưa hết, một lần tôi xuống một huyện xa của Sóc Trăng công tác, tối đêm rồi còn có người gõ cửa phòng, yêu cầu tôi hoàn trả lại số tiền tạm ứng nhận viết một cuốn tiểu thuyết cho huyện mà đã mấy năm không thấy tiểu thuyết ra đời! Tôi lại biết ngay là nhầm tôi với ông Trần Quốc Khải.
Còn nhiều chuyện rắc rối do ông Trần Quốc Khải, nổi tiếng là “hâm” trong làng báo VN này gây cho tôi.
Chuyến thăm Sáu Phan vừa bị “tai nạn” chính trị đó, tôi thấy ông tỏ ra không buồn rầu, bi quan gì cả, ông chỉ than phiền: – Tôi chẳng khai báo gì cả, nó vặn cả răng tôi đây này – Ông chỉ vào hàm răng của mình – Nhà thơ Viễn Phương và nhà văn Sơn Nam bị tù và giam cùng xà lim với tôi hai vị đó đều là bạn của Phú Khải, thử hỏi hai người đó xem tôi có khai không? Viễn Phương viết thư cho anh Mười (Đỗ Mười – LPK) minh oan cho tôi, thư của hắn còn đem ra phường công chứng chữ ký nữa, trước khi gửi đi Hà Nội.
Tôi suýt bật cười khi nghe Sáu Phan nói “đem ra phường công chứng chữ ký”. Ở cái thời buổi “kim tiền” này, người ta đi công chứng chữ ký của các đại ca, đại gia ai mà đi công chứng chữ ký của nhà thơ, vậy nhà thơ có giá thế sao?
Về Sài Gòn rồi, tôi nhân danh chuyên viên của cơ quan, làm giấy mời nhà thơ Viễn Phương đến số 7 Nguyễn Thị Minh Khai, nơi cơ quan tôi đóng để phỏng vấn nhà thơ về tình hình thơ ca miền Nam!!! Tôi phải “mở ngoặc” nói rõ về cái chức danh “chuyên viên” của tôi. Không hề có chức danh này ở cơ quan báo chí, chỉ có phòng viên, biên tập viên mà thôi. Nhưng vì lúc đó tôi đã 55-56 tuổi, có tên trên nhiều tờ báo của cả nước, là tác giả của hàng chục đầu sách, được mời đi giảng ở nhiều lớp bồi dưỡng nghiệp vụ báo chí, lớpp trung học, đại học báo chí mà ở cơ quan thì viết một cái tin ngắn củng phải trình cho cấp phó phòng, trưởng phòng duyệt theo qui chế. Kẻ ngồi duyệt được thiên hạ bình luận là trình độ “dân phòng”, nên nó chướng quá. Giám đốc cơ quan thường trú Đài Tiếng nói VN tại Tp HCM là Đào Quang Cường lúc đó liền sáng kiến ra chức danh “chuyên viên”. Ông tuyên bố với cơ quan tôi là chuyên viên, làm việc trực tiếp với giám đốc, khi nào giám đốc yêu cầu thì đến, không phải làm việc 8 tiếng ở cơ quan. Thế là tôi được ở nhà để “nghiên cứu”!!!
Phỏng vấn qua loa nhà thơ Viễn Phương, và sau đó không quên gửi ông cái nhuận bút ở mức cao nhất của qui định trả nhuận bút nhà nước ban hành, tôi mới hỏi nhà thơ rất đáng kính này: – Tôi nghe nói cái thư anh minh oan cho anh Sáu Phan gửi cho ông Đỗ Mười, anh còn cẩn thận đi công chứng chữ ký Viễn Phương phải không? Viễn Phương trừng mắt qua cặp kính trắng nói gọn lỏn: – Có chứ! Có chứ!!!
Sở dĩ những người như tôi, còn dám “… nán lại cái phút giây cực lực, để sống thêm ít phút nhọc nhằn trên cõi đời ôn trọc này…” (Sêchxphia) là vì còn những người “ngây thơ” như nhà thơ Viễn Phương. Chắc chắn ông Viễn Phương mà đi buôn bán, kinh doanh thì lại vỡ nợ, vô tù hoặc phải đi trốn nợ như ông Nguyễn bá và ông Banzăc mà thôi!
Từ khi Sáu Phan “về vườn” ở Cần Thơ, tôi thường hay lui tới chơi với ông. Vì thế có lần ông bảo tôi: – Ở cái tỉnh Cần Thơ này, nhiều cán bộ bảo tôi chơi thân với Phú Khải, tôi bảo chúng nó “thì hai thằng ngoài Đảng chơi với nhau là đương nhiên”! (Sáu Phan lúc đó đã bị khai trừ Đảng).
Vậy mà ngày Mùng Hai Tết Quý Tỵ 2013 vừa qua, tôi đến chúc Tết… ông còn than với mọi người có mặt lúc đó tại nhà ông: – Lúc tôi là Ủy viên Bộ Chính trị, tôi bảo Phú Khải để tôi giới thiệu Phú Khải vào Đảng, tôi mà giới thiệu thì chi bộ nào nó chả kết nạp, vậy mà Phú Khải không nghe. Bây giờ vẫn là người ngoài Đảng(!).
Thế đó. Sáu Phan là bi hay hài xin bạn đọc suy xét hộ tôi. Chuyện về Sáu Phan còn dài dòng lắm, nếu tôi là một tiểu thuyết gia, có thể có cả một cuốn truyện bi hài về ông và cả tôi nữa. Ví như cái thư ông gửi cho tôi năm 1995, được đạo diễn Trần Cương ở Đài Truyền hình VN tự tiện bóc ra, rồi đem đọc cho mọi người nghe, rồi anh ta rêu rao rằng: – Ai đời một ủy viên BCT đương kim mà lại đi nhờ một thằng ngoài Đảng, ba lăng nhăng như thằng Phú Khải góp ý “nhiều mặt khác cho Đảng”! Cái Đảng này nó đến ngày mạt rồi. Đi rêu rao chán, rồi anh mới đem lá thư đã bóc trả cho tôi. Tôi bảo anh: – Theo luật thư từ, nếu tôi kiện, anh phải 6 tháng tù giam! Trần Cương lại nhe răng cười! Trong làng báo ở Sài Gòn ai cũng biết, Trần Cương là anh chàng suốt đời bông phèng như thế, dù anh được đào tạo căn cơ ở Liên Xô về báo chí, nói Tiếng Nga như gió. Anh hơn tôi 2 tuổi.
Cái thư Sáu Phan gửi cho tôi từ Hà Nội, dấu bưu điện trên bao bì thư đề ngày 15.4.1995 – 10000A, nguyên văn như sau:
“Được anh gửi cho bài nói về 20 năm Đồng bằng Sông Cửu Long, tôi xem thấy hay, chụp gửi cho các anh lãnh đạo và Tiểu ban chuẩn bị văn kiện đại hội 8.
Rất cần được anh góp ý nhiều mặt khác cho Đảng.
Chúc anh, gia đình, bạn bè khỏe mạnh. Thân mến.”
Ký tên Sáu Phan.
Cái bài nói về “20 năm Đồng bằng sông Cửu Long” như Sáu Phan nhắc đến nó trong thư, tôi đã đưa báo SGGP đăng dịp 30.4.1995 trong hai số báo ngày 18.4.1995 và 19.4.1995.
Cũng như quan hệ với ông Sáu Kiệt, tôi đi lại với Sáu Phan là nhằm tìm hiểu những vấn đề của ĐBSCL mà 2 ông đều là những cuốn từ điển sống về vùng quê sông nước này.
Với đại đa số nhân dân và những người ngoài Đảng như tôi thì những đấu đá quyền lực nội bộ trong Đảng, người ta ít quan tâm. Vấn đề tôi quan tâm là những người lãnh đạo của đảng cầm quyền khi ở vị trí cao nhất, họ có quan điểm thế nào? Sẽ dẫn dắt đất nước đi về đâu? Nhân dân sẽ được lợi gì trong những chính sách họ ban hành ra? Xét từ tiêu chí đó thì việc đánh giá cuộc đời và sự nghiệp của Nguyễn Hà Phan còn bỏ ngỏ. Vì ông chưa được “làm việc” như ông đã nói với tôi. Còn những người đã được đảng cầm quyền giao việc, giao nhiệm vụ thì nhân dân đã rõ(!).
(Còn tiếp)

Đọc tất cả những bài đã đăng ở tại trang: Lời Ai Điếu

Tận mắt thấy tàu "khủng" đổ trăm tấn chất thải nguy hại xuống sông Hồng

13:55pm - 15/11/2016

 

Tạp chí GTVT - Hàng trăm tấn bùn, đất đặc quánh, đen nhuyễn được tàu “khủng” thu gom từ một dự án gần cầu Cảng Hà Nội vận chuyển về khu vực sông Hồng (địa phận cầu Thanh Trì, quận Hoàng Mai, thành phố Hà Nội) xả thải trực tiếp xuống dòng nước.


DSC04562
Chiếc tàu "khủng" này vận chuyển hàng trăm tấn chất thải đổ trực tiếp xuống sông Hồng
Chiều ngày 14/11, phóng viên Tạp chí GTVT đã tận mắt chứng kiến tàu “khủng” mang số hiệu P.T0677 vận chuyển hàng trăm tấn chất thải từ khu vực gần Cảng Hà Nội ra sát chân cầu Thanh Trì (quận Hoàng Mai) đổ bỏ xuống lòng sông.
Sau khoảng 30 phút di chuyển trên sông Hồng, khi tới sát chân cầu Thanh Trì, chiếc tàu này tắt máy, đồng thời cắt cử lực lượng đi “tiền trạm” vị trí xả thải. Nhận được tín hiệu an toàn từ đám “chim lợn”, chiếc tàu này nhanh chóng tấp vào mé bờ sông Hồng (địa giới quận Hoàng Mai) dùng máy múc cỡ lớn, trút bỏ từng gầu bùn, đất nồng nặc mùi hôi tanh, kèm theo váng dầu xuống sông Hồng.
Quy trình xả thải của chiếc tàu trăm tấn này diễn ra khép kín dưới sự canh phòng cẩn mật từ đám “chim lợn” làm nhiệm vụ cảnh giới. Ngoài ra, theo người dân nơi đây cho biết, các cơ quan chức năng thành phố Hà Nội dường như làm ngơ cho lực lượng này “bức tử” sông Hồng.
Clip: Kinh hoàng cảnh tượng tàu trăm tấn đổ chất thải nguy độc, "bức tử" sông Hồng
Tiếng máy múc inh ỏi, kèm theo tiếng bùn, đất rền vang trên mặt nước, tất cả đã tạo nên một cảnh tượng kinh hoàng, hỗn độn, là nỗi khiếp sợ của người dân khi chứng kiến toàn bộ sự việc này.
Theo quan sát cho thấy, chất thải trên tàu “khủng” này là một loại bùn, đất đặc quánh, đen nhuyễn, khi thả xuống nước xuất hiện nhiều váng dầu dài hàng trăm mét, khiến vùng nước đổi màu nhanh chóng. Theo phán đoán của một số người trong nghề xây dựng thì đây rất có thể là bùn Bentonite, một loại bùn cực độc chứa nhiều hóa chất nguy hại, cấm sử dụng.
DSC04552
Hàng tấn chất thải dội xuống lòng sông một cách không thương tiếc

DSC04562
Nhiều người dân hoang mang, lo lắng bởi không biết là loại chất thải gì. Họ chỉ biết có mùi tanh hôi, đặc quánh, đen kịt, nổi váng dầu trên mặt nước.
Nguy hiểm hơn, các loại bùn, đất thải từ chiếc tàu này chảy lênh láng trên mặt nước, tạo thành những vết dầu bóng loáng dài hàng trăm mét. Mùi tanh hôi nồng nặc của loại chất thải này trở thành nỗi ám ảnh của nhiều người dân.
Người dân sinh sống dọc ven sông Hồng cho biết, thời gian gần đây, họ liên tục thấy những chiếc tàu “khủng” chở đầy ắp chất thải, lén lút đổ xuống sông Hồng. Việc xả thải không cố định là ngày hay đêm, bởi còn phụ thuộc vào nhiều yếu tố, trong đó có liên quan đến tấm “giấy phép” và lực lượng hậu thuẫn đứng sau.
Tại một diễn biến khác, vào khoảng 16h35p chiều cùng ngày, phóng viên ghi lại được hình ảnh một tổ công tác gồm 3 người, mang sắc phục Cảnh sát đường thủy (thuộc Đội thanh kiểm số 3 – CA TP.Hà Nội) sử dụng ca nô chuyên dụng di chuyển từ phía cầu Vĩnh Tuy lên phía cầu Thanh Trì, nhanh chóng áp sát chiếc tàu đang có hoạt động xả thải trái phép.
DSC04568
Vị trí xả thải ngay sát chân cầu Thanh Trì, địa giới quận Hoàng Mai, Hà Nội
DSC04576
Dư luận đặt ra nghi án có yếu tố "bảo kê" cho việc xả thải 
Theo quan sát, trong khoảng thời gian lực lượng này tiếp cận được chiếc tàu “khủng” thì hoạt động xả thải vẫn diễn ra bình thường. Máy múc hoạt động hết công suất, từng gầu chất thải ngang nhiên thả trực tiếp xuống sông Hồng.
Sau màn kiểm tra chớp nhoáng, lực lượng này nhanh chóng rút đi, bỏ lại chiếc tàu “khủng” với màn “độc diễn” xả thải có một không hai.
Tỏ ra bức xúc trước màn kiểm tra “siêu chớp nhoáng” của lực lượng Cảnh sát đường thủy, anh V.V.H. (26 tuổi, người chứng kiến toàn bộ sự việc), nói: “ Nhìn sông Hồng bị “bức tử” mà tôi xót xa. Đâu ngờ rằng, khi lực lượng rút đi, việc xả thải lại diễn ra rầm rộ hơn trước đó…”
Image9
Lực lượng Cảnh sát đường thủy "kiểm tra" con tàu "khủng" này trong nháy mắt và rời đi ngay sau đó "mặc kệ" việc xả thải xuống sông Hồng.
Còn chị L.T.X. (46 tuổi, quận Hoàng Mai) thở dài, nói: “Hàng năm, Nhà nước vẫn phải chi nhiều tỉ đồng để cải tạo môi trường, duy tu, nạo vét luồng lạch, đảm bảo cho giao thông đường thủy, thì nay chỉ bằng những “tấm phép” quyền lực, kèm theo yếu tổ “bảo kê” mà khiến sông Hông chết dần chết mòn vì bị đầu độc”.
Vì sao lực lượng Thanh kiểm số 3 – CA TP.Hà Nội nhìn thấy việc chiếc tàu P.T0677 có hành vi ném chất thải xuống sông Hồng nhưng lại không xử lý và lý do nào khiến lực lượng này không sử dụng các biện pháp mạnh nhằm ngăn chặn hành vi “bức tử” sông Hồng? Chiếc tàu trăm tấn kia chở chất thải độc hại nào đổ xuống lòng sông? Liệu đây có phải là lực lượng hậu thuận đắc lực cho việc xả thải trên sông Hồng mà lâu nay dư luận bán tính bán nghi?...
Tất cả những câu hỏi trên sẽ được chúng tôi làm rõ ở bài viết sau./.
NHÓM PV

Ngân sách nhà nước CSVN năm 2017 ‘thắt lưng buộc bụng’

Ngân sách CSVN năm 2017 ít hơn năm 2016, dấu hiệu của nhiều khó khăn kinh tế khiến chế độ phải thắt lưng buộc bụng. Hôm 14 tháng 11, Quốc Hội CSVN thông qua bản ngân sách năm 2017 của nhà cầm quyền trung ương.

Một phụ nữ (bên phải) bày nhiều loại rau bán trên lề đường ở Hà Nội. (Hình: Hoang Dinh Nam/AFP/Getty Images)
Thông Tấn Xã Việt Nam (TTXVN) tường thuật cuộc họp của Quốc Hội cho hay, “tổng số thu cân đối ngân sách trung ương là 729,730 tỷ đồng” còn“tổng số chi cân đối ngân sách trung ương là 902,030 tỷ đồng.” Như vậy, thâm thủng ngân sách của chế độ năm tới dự trù sẽ khoảng 172,300 tỉ đồng.

Năm ngoái, ngày 11 tháng 11, 2015, Quốc Hội CSVN đã thông qua bản ngân sách cho năm 2016 là “Tổng số thu cân đối ngân sách nhà nước là 1,014,500 tỷ đồng,” “Tổng số chi cân đối ngân sách nhà nước là 1,273,200 tỷ đồng. Mức bội chi ngân sách nhà nước là 254,000 tỷ đồng.”

Những năm gần đây, ngân sách nhà nước của chế độ năm sau luôn luôn cao hơn năm trước, nhưng ngân sách năm 2017 vừa thông qua đã không theo như vậy.

Mấy ngày gần đây, người ta thấy viên chức thành phố Sài Gòn kêu ca không được giữ lại các ngân khoản cần thiết để thực hiện các dự án quan trọng vì bị nhà cầm quyền trung ương đòi nộp nhiều hơn trước. Ông thủ tướng đáp lại lời kêu ca bằng cách kêu gọi Sài Gòn “thông cảm với khó khăn chung của đất nước.”

Sài Gòn là một trong 13 tỉnh thành có thặng dư (thu vào) đem nộp cho ngân sách trung ương. Nơi đây là bầu sữa nuôi chế độ trong khi 51 tỉnh thành còn lại phải dựa vào sự trợ cấp từ trung ương để tồn tại.

Nền kinh tế Việt Nam năm 2016 đã bị ảnh hưởng bởi sự biến đổi khí hậu, nạn hạn hán và ngập mặn ở vùng đồng bằng nông nghiệp phía nam trong khi miền Trung thì gặp họa Formosa xả chất thải độc hại làm chết biển.

Theo bà Phạm Chi Lan, một chuyên viên kinh tế ở trong nước, nền kinh tế của Việt Nam đang đối diện với rất nhiều khó khăn chưa từng thấy như vừa kể, được bà viết trong một bài đăng tải trên trang mạng ‘chinhphu.vn.’

Bà còn cho rằng, “Một số vấn đề kinh tế vĩ mô từ các năm trước kéo dài sang 2016 vẫn chưa khắc phục được và thậm chí ngày càng nghiêm trọng, điển hình như nợ công tăng sát tới ngưỡng Quốc Hội cho phép, trong khi khả năng giảm bớt chi để đỡ gánh nặng nợ công chưa thấy rõ, khả năng tăng thu để bù đắp nhu cầu đầu tư, chi tiêu công cũng không được bao nhiêu.”

Vẫn theo nhận định của bà Phạm Chi Lan thì “gánh nặng chi trả nợ cao từ nay tới sát năm 2020 và khó khăn trong huy động các nguồn vốn cho ngân sách, trong khi tái cơ cấu đầu tư công, kiểm soát chi tiêu công chưa đạt kết quả đáng kể, làm cho nợ công trở thành vấn đề nan giải số 1 trong các vấn đề kinh tế vĩ mô hiện nay.”

Những yếu tố trên cộng lại đi kèm theo những khó khăn về xuất cảng, nguồn tín dụng đầu tư phát triển ưu đãi từ Nhật và các định chế quốc tế cũng không còn dồi dào như trước, buộc ngân sách nhà nước phải co cụm.

Ngày 30 tháng 10, 2016, tờ Thời Báo Kinh Tế Sài Gòn dẫn các con số từ Tổng Cục Thống Kê nói rằng 10 tháng qua, nhà cầm quyền trung ương đã xài hết gần 925,000 tỉ đồng, tức khoảng 91% của tổng số dự thu cho năm nay. Không ai tin rằng dự thu ngân sách năm nay đạt được con số mà quốc hội “cao su” biểu quyết năm ngoái vì các khó khăn kinh tế nghiêm trọng.

Ngay từ tháng 3, 2016, một bài viết trên tờ VietNamNet kêu rằng, “Ðang có hiện tượng ‘vung tay quá trán’ trong chi tiêu nên mới đầu năm, để đảm bảo ngân sách nhà nước, Chính phủ đã phải ‘cắp rổ’ đi vay cả trong ngoài nước 116,000 tỷ đồng. Rất có thể, thuế nội địa sẽ tăng để bù đắp cho khoản vay này.”

Một bản báo cáo của chính phủ gửi Quốc Hội nhìn nhận chuyện đó khi viết là: “Tổng thu ngân sách nhà nước không đủ bảo đảm nguồn chi thường xuyên và trả nợ. Toàn bộ chi đầu tư đều phải dựa vào nguồn vay nợ của chính phủ. Nợ công tăng, áp lực trả nợ lớn.”

(Người Việt)

Chủ tịch Hà Tĩnh trả lời nhanh việc điều cô giáo tiếp khách

15/11/2016  11:41 GMT+7

 - Chủ tịch UBND tỉnh Hà Tĩnh cho biết, đã yêu cầu thị xã Hồng Lĩnh báo cáo, giải trình việc ra văn bản điều giáo viên đi tiếp khách.
Sáng nay, bênh hành lang QH, Chủ tịch UBND tỉnh Hà Tĩnh Đặng Quốc Khánhđã trao đổi với báo chí về việc UBND thị xã Hồng Lĩnh điều giáo viên đi tiếp khách.
Chủ tịch Hà Tĩnh trả lời nhanh việc điều cô giáo tiếp khách
Chủ tịch UBND tỉnh Hà Tĩnh Đặng Quốc Khánh. Ảnh: Hoàng Long
Theo ông Khánh, ngay trong sáng nay, UBND tỉnh Hà Tĩnh đã có văn bản chỉ đạo UBND thị xã Hồng Lĩnh báo cáo, giải trình thông tin điều một số giáo viên đi tiếp khách để xử lý và trả lời Bộ GD-ĐT.
Trước đó, hôm qua, Bộ trưởng GD-ĐT Phùng Xuân Nhạ đã có văn bản hỏa tốc gửi Chủ tịch UBND tỉnh Hà Tĩnh đề nghị làm rõ.
Bộ đề nghị Chủ tịch UBND tỉnh Hà Tĩnh chỉ đạo UBND thị xã Hồng Lĩnh tổ chức rút kinh nghiệm kịp thời nếu đúng như báo chí phản ánh.
Hồi tháng 8 vừa qua, 21 nữ giáo viên ở Hồng Lĩnh, Hà Tĩnh, được điều phục vụ liên hoan dân ca ví dặm do UBND thị xã chỉ định tên tuổi rõ trong văn bản hành chính.
Một số giáo viên cho rằng việc bị điều đi tiếp khách là sai mục đích công việc của mình, ảnh hưởng cuộc sống cá nhân.
Ông Nguyễn Văn Hổ, Chủ tịch UBND thị xã Hồng Lĩnh cho biết việc huy động giáo viên tiếp khách có từ nhiều năm qua. Năm nay, thị xã có nhiều sự kiện lớn nên huy động là cần thiết, không chỉ thể hiện sự quan tâm, mến khách mà còn tạo dựng hình ảnh tốt đẹp về quê hương.
Kiên Trung