Vào thời nhà Minh, người Mông Cổ dù bị dồn ép về thảo nguyên phía Bắc Trung Hoa nhưng vẫn luôn uy hiếp vùng biên giới với nhà Minh. Thời Minh Thành Tổ (1360 – 1424), nhà Minh từng xuất quân tiến đánh khiến các bộ lạc Mông Cổ không sao mạnh lên được. Tuy nhiên điều này không kéo dài được lâu…
Bối cảnh
Năm 1435, hoàng đế Minh Anh Tông lên ngôi, bắt đầu thời kỳ đánh dấu cho sự suy sụp của nhà Minh. Sự xuống dốc của bộ máy cai trị trong nước khiến nhà Minh ngày càng suy yếu.
Trong khi đó tại Mông Cổ, các bộ lạc như Ngõa Lạt và Thát Đát thống nhất với nhau, khiến quân Mông Cổ ngày càng hùng mạnh. Năm 1439, Dã Tiên của tộc Ngõa Lạt lên nắm quyền thái sư trong chính quyền Mông Cổ của Khả hãn Thoát Thoát. Nhận thấy nhà Minh suy yếu, Dã Tiên nảy sinh ý định tiến đánh Trung Nguyên.
Trong thời gian này, để tránh xung đột với Mông Cổ, Minh Anh Tông đã phá lệ cho phép các đoàn sứ Mông Cổ vào triều cống có thể lên tới hàng ngàn người, đồng thời cho phép họ có thể buôn bán trao đổi các sản vật quý.