Phạm Viết Đào.
Tôi bị bắt vào chiều 13/6/2013, bị kết án 15 tháng tù; Sau khi tôi bị bắt, TTXVN và nhiều tờ báo trong và ngoài nước đã đưa tin, bình luận…
Nhiều cư dân mạng cũng đã lên tiếng bày tỏ sự cảm thông, chia sẻ và đến gia đình riêng thăm hỏi vợ con tôi...
Riêng đối với Hội Nhà văn Việt Nam mà tôi là hội viên, sau khi ra tù, tôi đã cập nhật thông tin qua mạng, được biết nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo là hội viên Hội Nhà văn Việt Nam đầu tiên, 3 lần lên tiếng về vụ Công an Hà Nội bắt tôi…Anh còn đến thăm gia đình tôi tại Nghệ An…
Được biết, cùng với nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo, sau khi tôi bị bắt, các nhà văn nhà thơ sau đây đã lần lượt bày tỏ chính kiến về việc này: Nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo, nhà thơ Phạm Xuân Trường, nhà thơ Thạch Quỳ, nhà thơ Vũ Xuân Tửu, (đã viết một bài thơ về vụ của tôi), nhà văn Trần Nhương, nhà văn Vũ Ngọc Tiến đã đến thăm gia đình tôi, nhà thơ Nguyễn Hoa, nhà văn Đỗ Hàn thay mặt Hội Nhà văn đến thăm gia đình tôi…
Tôi xin bày tỏ sự cảm tạ về sự sẻ chia này của cư dân mạng và các nhà văn, nhà thơ…
Nếu còn nhà văn nào đã lên tiếng dưới hình thức này khác mà tôi chưa nắm được thông tin, tôi xin cáo lỗi và đề nghì hồi âm để tôi tri ân…
Hôm nay, xin đưa lại 3 bài viết ân tình của nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo và xin coi đây là nén tâm nhang tôi muốn bày tỏ, gửi tới linh hồn anh và gia quyến...
Rút từ trong tập VỊ XUYÊN & THẾ SỰ VIỆT-TRUNG...
BA BÀI VIẾT TRÊN BLOG CỦA NHÀ THƠ NGUYỄN TRỌNG TẠO
CÚ ĐIỆN THOẠI BÁO TIN NHÀ VĂN PHẠM VIẾT ĐÀO BỊ BẮT
NTT: Ngày 13.6.2013 tôi đi Hà Đông dự khai mạc cuộc phát động “Sáng tác ca khúc về Hà Nội – Thành phố Hòa Bình”, chiều, tối bận việc nên không theo dõi tin tức trong ngày. Sáng nay, 14.6, được đánh thức bằng tiếng chuông điện thoại của một nhà thơ gọi từ Hải Phòng. Tiếng của anh nói như bị lạc giọng: “Nhà văn Phạm Viết Đào bị bắt rồi, anh có biết không?”. Tôi sững người: “Ông nghe tin ở đâu?”. “Thời sự VTV1 đưa tin sáng nay”. “Thế thì đúng rồi”. Anh bạn nói dằn giọng, như tôi là người có trách nhiệm trong việc này: “Các anh để họ bắt hết người này đến người khác. Giờ họ bắt nhà văn nữa. Các anh phải lên tiếng ngay đi. Hội Nhà Văn ở đâu rồi. Anh bảo ông Hữu Thỉnh phải can thiệp ngay đi chứ…”. Tôi vẫn chưa hết bàng hoàng, chia sẻ với anh: “Ông Thỉnh mà can thiệp không khéo cũng bị bắt luôn chứ chả chơi. Thấy nhà văn Thái Bá Tân đã làm thơ về cái chuyện bắt bớ rồi: Con sợ bố bị bắt?/ Bắt thì bắt, đã sao./ Mà sợ cũng chẳng được,/ Mà còn có đồng bào./ Vì cái tâm bố thẳng,/ Vì việc làm bố ngay./ Bố là người dân tốt/ Của cái đất nước này”. Đầu kia điện thoại như nghẹn ngào phẫn uất: “Nói thật với anh, sáng nay tôi không ăn được, phải khạc nhổ ra. Kinh quá”. Rồi anh tắt máy.