Từ vụ Kim Jong-nam xem lại lịch sử ám sát (P.2): Bằng mọi giá diệt trừ cho được 1 người
Vụ sát hại Kim Jong-nam đã phơi bày phương thức ám sát tại các nước có bề dày lịch sử thanh toán lẫn nhau. Như vậy, từ lúc thành lập đến nay Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) có bao nhiêu quan chức bị ám sát?
- Tìm hiểu sản phẩm Sữa tươi nguyên chất và Sữa tươi không đường của Dutch Lady
- Tìm hiểu ý nghĩa của giấc mơ: Giải mã giấc mơ
Từ trước khi chính phủ mới thành lập vào năm 1949, ĐCSTQ đã bắt đầu tiến hành các vụ ám sát quan chức cấp cao. Tuy nhiên, tình trạng này ngày càng nghiêm trọng sau khi thành lập chính phủ với nhiều vụ thành công.
Tháng 4/2013, tạp chí Động Hướng của Hồng Kông cho biết, ngay trước khi thôi giữ chức chủ tịch nước vào tháng 3/2013, Hồ Cẩm Đào từng 2 lần ký lệnh giải mật 5 hồ sơ. Trong đó, lệnh thứ nhất là “bỏ niêm phong tài liệu liên quan các vụ ám sát, tập kích và tấn công vũ trang các nhà chính trị, nhân viên chính phủ thuộc các bộ ngành nhà nước, quân đội, từ ngày 1/10/1949 – 12/1982″.
Dựa vào phần tài liệu trên, trong 33 năm, tổng số vụ ám sát, tấn công các nhà chính trị, nhân viên chính phủ thuộc các bộ ngành nhà nước, quân đội là 3447. Nếu ĐCSTQ cũng công khai các tài liệu tương quan trong thời gian từ năm 1983-2016, số lượng các sự kiện cùng loại sẽ không thấp hơn con số này.
Cụ thể, những người bị tấn công, ám sát gồm 35 người thuộc quân đoàn và cấp tỉnh, 216 người thuộc sư đoàn và cấp phòng, 1645 người thuộc trung đoàn và cấp huyện. Ngoài ra, các nhà lãnh đạo chủ chốt trong trung ương đảng cũng nhiều lần bị ám sát: Mao Trạch Đông 35 lần, Lưu Thiếu Kỳ 12 lần, Chu Ân Lai 17 lần, Chu Đức 9 lần, Lâm Bưu 8 lần, Đặng Tiểu Bình 11 lần, Tống Khánh Linh 4 lần, Hoa Quốc Phong 3 lần, Hồ Diệu Bang 2 lần, Vạn Lý 2 lần, Dương Thượng Côn 3 lần…
Truyền thông cho biết, các vụ ám sát chủ yếu xảy ra tại các nơi công khai như khi đi thị sát hay chạy xe, trong lúc phỏng vấn, tại các hội nghị, cuộc họp hoặc trong nhà khách...
Nói chung không có quốc gia nào mà các nhà lãnh đạo bị ám sát nhiều như Trung Quốc. Vậy những ai muốn sát hại các lãnh đạo ĐCSTQ? Có 3 loại người: Một là lực lượng đặc công của phe đối lập, hai là đối thủ hoặc người tranh chấp lợi ích trong đảng, ba là cừu địch kết thù vì việc công hoặc tư, trong đó trường hợp thứ hai là chiếm đa số. Đặc biệt, sau khi Tập Cận Bình lên nắm quyền, rất nhiều chủ mưu đứng sau các vụ ám sát đều thuộc phe địch thủ trong đảng: phe cánh Giang Trạch Dân.
Như vậy, từ khi thành lập đến nay, ĐCSTQ rốt cuộc đã xảy ra bao nhiêu lần ám sát lãnh đạo cấp cao?
Chu Ân Lai sát hại cả nhà Cố Thuận Chương
Từ khi ĐCSTQ thành lập chính phủ, đây là vụ ám sát nổi tiếng nhất. Cố Thuận Chương ban đầu là một trong những người lãnh đạo đảng, nhân viên tình báo ngầm, Ủy viên Bộ Chính trị phụ trách công tác an ninh, tình báo, nắm giữ các tin tức quan trọng của ĐCSTQ, kể cả thông tin về Chu Ân Lai. Ngày 24/4/1931, Cố Thuận Chương đến Vũ Hán để tổ chức ám sát Tưởng Giới Thạch thì bị bắt. Không chịu nổi tra tấn, Cố đã đầu hàng Quốc dân Đảng, khai ra các bí mật của Đảng Cộng sản Trung Quốc, dẫn đến cơ cấu ngầm của đảng hầu như bị phá hủy, hàng ngàn người cộng sản bị bắt (theo ước tính của Phòng tình báo Pháp ở Thượng Hải), trong đó có tổng bí thư Đảng Cộng sản Trung Quốc Hướng Trung Phát, Chu Ân Lai may mắn đào thoát.
Vì trả thù Cố Thuận Chương phản bội, Chu Ân Lai ra lệnh hạ sát cả gia đình Cố. Ngoại trừ con gái Cố Lợi Quần (8 tuổi) của Cố Thuận Chương và em vợ Trương Trường Canh (12 Tuổi), còn lại 13 người đều bị ghìm chết. Ngoài thân nhân của Cố, trong số những người bị giết còn có nữ giúp việc, lái xe, thậm chí cả Tư Lệ, khách của nhà họ Cố đồng thời là ân nhân của Chu Ân Lai cũng không thoát khỏi, cũng vì quen biết Chu mà Tư Lệ là người đầu tiên bị sát hại.
Lưu Chí Đan bị bắn chết
Lưu Chí Đan là người đứng đầu căn cứ địa Thiểm Bắc, bị Hồng quân trung ương và Mao Trạch Đông vây quét buộc phải chạy lên điểm dừng chân phía Bắc. Tuy nhiên, danh vong của Lưu Chí Đan tại địa phương khiến Mao Trạch Đông kiêng kị nên Mao đã dùng cờ hiệu “quét sạch phản động” để làm suy yếu quyền lực của Lưu, Lưu ngược lại lại công khai ủng hộ Mao, nhưng Mao vẫn không hết lo lắng, cuối cùng vẫn quyết định giết Lưu Chí Đan.
Theo lá thư “Câu chuyện hiếm ai biết về Mao Trạch Đông”, Lưu Chí Đan chết trong cuộc Đông chinh, tử vong ngày 14/4/1936 tại bến phà Hoàng Hà. ĐCSTQ tuyên bố, trong lúc Hồng quân tấn công, Lưu đã bị bắn trúng tim, nhưng điều kỳ lạ là nhà lãnh đạo Thiểm Bắc không có trong hàng ngũ Hồng quân khi tấn công và cũng không ở trong tuyến trên khi hỏa lực 2 quân đan xen. Lúc đó Lưu đang đứng trên một ngọn núi nhỏ cách chiến trường khoảng 200m quan sát trận chiến bằng ống nhòm. Việc chuẩn xác bắn trúng tim Lưu Chí Đan từ ngoài 200m như vậy thật sự có thể khiến siêu xạ thủ bắn tỉa cũng phải ngã mũ bái phục.
Khi Lưu Chí Đan trúng đạn, bên cạnh ông có 2 người, một là đặc phái viên cục Bảo vệ chính trị họ Bùi phụ trách trông coi tài sản của Hồng quân trong cuộc “Vạn lý Trường chinh”, người thứ hai là cảnh vệ viên của Lưu. Căn cứ vào lời kể của Bùi , sau khi nhà lãnh đạo Thiểm Bắc trúng đạn ông kêu cảnh vệ viên đi gọi bác sĩ, nhưng khi bác sĩ đến thì Lưu đã ngừng thở.
Nói cách khác, khi Lưu Chí Đan chết, bên cạnh chỉ có một người, điều này khiến nhiều người hoài nghi Bùi hoặc cảnh vệ viên đã sát hại Lưu. Vì ám sát là một phần công việc quan trọng của cục Bảo vệ chính trị, mà cảnh vệ viên của phái “thủ trưởng không đáng tin” thông thường cũng là người của ngành bảo vệ chính trị.
Vương Nhược Phi, Diệp Đình bị ám sát
Ngày 8/4/1946, vì sự kiện Tân Tứ quân (biến cố Hoàn nam) nên Diệp Đình, một lãnh đạo quân sự của Cộng sản Trung Quốc bị Tưởng Giới Thạch bắt giam, được phóng thích. Sau đó ông lên máy bay từ Trùng Khánh về Diên An nhưng khi qua Hắc Trà Sơn thuộc huyện Hưng, Sơn Tây, phi cơ gặp nạn khiến nhà lãnh đạo này thiệt mạng. Trong số nạn nhận còn có người vợ 39 tuổi Lý Tú Văn, con gái 9 tuổi Diệp Dương Mi, con trai út 3 tuổi A Cửu của Diệp và vài lãnh tụ ĐCSTQ như Bác Cổ (tên thật là Tần Bang Hiến), Đặng Phát, và Vương Nhược Phi.
ĐCSTQ ban đầu thông báo nguyên nhân tai nạn là do thời tiết xấu, nhưng sự thật là Mao Trạch Đông và Chu Ân Lai đã hạ lệnh gây ra sự cố này. Trong khi máy bay tiếp nhiên liệu, Chu đã sai người phá hư la bàn từ và hệ thống dẫn đường, đo độ cao và áp suất, khiến máy bay tông vào núi làm toàn bộ người trên khoang thiệt mạng.
Nguyên nhân quan trọng dẫn đến hành động này là Mao không thể khoan nhượng cho bất cứ ai chia xẻ quyền lực với mình, vì vậy ông ta đã diệt trừ mối uy hiếp tiềm ẩn là Vương Nhược Phi. Sau khi chiến tranh kháng Nhật thắng lợi, Vương Nhược Phi cùng Mao Trạch Đông và Chu Ân Lai đại biểu cho ĐCSTQ đến Trùng Khánh đàm phán với Quốc dân đảng. Trong ĐCSTQ, Vương có thâm niên hơn Mao. Vì muốn trừ khử Vương, Mao bất chấp mạng sống của những người khác. Tính mạng gia đình Diệp Đình cũng vì vậy mà chấm dứt.
Đặng Tiểu Bình nhiều lần bị ám sát bất thành
Tài liệu giải mật của ĐCSTQ cho thấy Đặng Tiểu Bình bị tấn công và ám sát tổng cộng 11 lần.
Tháng 10/1969, trong lúc Đặng bị giam lỏng tại trường bộ binh bỏ hoang ở huyện Kiến, Giang Tây, một nhóm “dân quân” võ trang đã xâm nhập bắn phá, nhân viên cảnh vệ sau đó phản kích, hạ gục “dân quân”. Lúc ấy, nội bộ đảng nói rằng đây là âm mưu của Lâm Bưu, nhưng sau đó lại chứng thực rằng đó không phải kế hoạch của Lâm.
Tháng 2/1973, chuyên cơ của Đặng bị vỡ tung trên không, nhưng ông lâm thời đổi sang đi tàu hỏa nên thoát khỏi tai nạn. Tháng 9/1975, Đặng Tiểu Bình, Hoa Quốc Phong, Giang Thanh đến Sơn Tây chủ trì hội nghị nông nghiệp học tại Đại Trại. Khi đang đi dạo trên sườn núi vào chiều tối, đột nhiên có người bắn tỉa vào Đặng, cảnh vệ liền bắn trả về hướng người bắn súng nhưng xạ thủ đã đào thoát, không rõ tung tích.
Tháng 4/1976, Đặng Tiểu Bình lại bị tước bỏ hết mọi chức vụ trong đảng và bị giam lỏng tại nhà khách Ngọc Tuyền Sơn ở quân khu Bắc Kinh. Đêm đó, nguồn điện nơi ông bị giam lỏng đột nhiên chập mạch, xảy ra hỏa hoạn, toàn bộ lầu 1 bị thiêu rụi, Đặng lúc đó đang tắm nên may mắn thoát được kiếp nạn này. Đến tháng 7, Đặng đi nghỉ mát ở Thừa Đức, khi đang chạy trên đường, ôtô chuyên dụng của ông được phát hiện bị gãy trục bánh xe bất cứ lúc nào cũng có thể xảy ra lật xe bốc cháy.
Tháng 3/1980, trong lúc Đặng thị sát quân khu Tế Nam, cảnh vệ gác hội trường vừa hô khẩu hiệu “bảo vệ đường lối cách mạng của Chủ tịch Mao, đả đảo Đặng Tiểu Bình, báo thù cho Giang Chủ Nguyệt!” vừa chỉa súng về chỗ Đặng nả đạn liên tục. Đặng được cảnh vệ che chở, tránh được một kiếp…
Từ những lần ám sát thất bại trên có thể thấy, dù không có chứng cứ xác thực nhưng người chủ mưu chắc hẳn phải là địch thủ của Đặng Tiểu Bình trong Đảng, nếu không làm sao sát thủ có thể nắm rõ hành tung của ông ta như vậy?
Dương Thượng Côn bị sát hại
Năm 1998, Dương Thượng Côn nhập viện quân y 301 do bị cảm cúm, không lâu sau thì qua đời. Lúc đó, mọi người hoài nghi Giang Trạch Dân đã động tay động chân trong bệnh viện khiến Dương chết, vì Giang vẫn luôn ghi hận trong lòng chuyện họ Dương bất hòa với mình.
Hồ Cẩm Đào 3 lần bị ám sát bất thành
Vào một ngày tháng 5/2006, trong lúc thị sát hạm đội Bắc Hải, Hồ Cẩm Đào, khi đó giữ chức Chủ tịch Quân ủy Trung ương, đột nhiên bị 2 tàu chiến tấn công, nhưng ông máy mắn thoát khỏi nguy hiểm. Tư lệnh Hải quân Trương Định Phát, một thân tín của Giang Trạch Dân, được cho là người ra lệnh bắn dưới chỉ thị của Giang. Mấy tháng sau sự kiện này, Trương tử vong ở bệnh viện.
Tháng 10/2007, Hồ Cẩm Đào tham gia lễ khai mạc Special Olympics World Summer Games (thế vận hội mùa hè dành cho người thiểu năng trí tuệ) ở Thượng Hải. Bộ An ninh quốc gia Trung Quốc đã phát hiện bom hẹn giờ nặng 2,5kg dưới đệm ngồi của tài xế lái xe chuyên chở thực phẩm tại nhà khách ở ngoại ô phía Tây Thượng Hải, nơi Hồ nghỉ lại. Có người phân tích chỉ ra rằng, người sai khiến sau màn chính là bè phái Giang Trạch Dân.
Tháng 4/2009, phe cánh của Giang lập mưu “ám sát tại Hoàng Hải” nhưng một lần nữa bị Hồ Cẩm Đào nhìn thấu mà thất bại.
Tập Cận Bình nhiều lần bị ám sát
Ngày 6/2/2012, Vương Lập Quân đã xông được vào lãnh sự quán Mỹ ở Thành Đô, vén mở âm mưu ám sát Tập Cận Bình do Giang Trạch Dân chủ đạo, Tăng Khánh Hồng chủ mưu và Chu Vĩnh Khang phụ trách tiến hành nhằm đẩy Bạc Hy Lai thượng vị.
Sau khi lên nắm quyền, Tập Cận Bình đã dùng danh nghĩa chống tham nhũng hạ bệ phần đông quan chức phe Giang, 2 bên giao đấu quyết liệt đến nay vẫn chưa kết thúc. Trong khoảng thời gian đó, Tập cũng bị ám sát nhiều lần, chủ mưu ngoại trừ Chu Vĩnh Khang còn có cả Tăng Khánh Hồng. Một nguồn tin nội bộ cho biết, từ khi Tập đảm nhiệm chức lãnh đạo tối cao đến tháng 7/2014, bộ An ninh Quốc gia Trung Quốc đã 16 lần phát cảnh báo an ninh.
Vào tháng 9/2012, khi khảo sát Thạch Gia Trang, Hà Bắc, Tập Cận Bình bị bắn tỉa ám sát nhưng thoát được nguy hiểm. Trước và sau hội nghị Bắc Đới Hà năm 2013, có người từng đặt bom tại phòng họp và dùng kim độc sát hại Tập khi ông khám sức khỏe ở bệnh viện quân y 301. Ngoài ra, mỗi khi Tập Cận Bình đi khảo sát tại các thành phố lớn như Trịnh Châu, Vũ Hán, Phúc Châu, Tế Nam, Thanh Đảo… đều trải qua nguy hiểm.
Theo nguồn tin từ Epoch Times, thực ra lần này Vương Lập Quân không chỉ giao cho Chính phủ Mỹ tài liệu cơ mật về nội đấu của ĐCSTQ, mà còn có rất nhiều tài liệu về vấn đề Pháp Luân Công, vạch trần bức màn đen mổ lấy nội tạng sống học viên Pháp Luân Công.
Vương Kỳ Sơn trải qua nhiều lần ám sát bất thành
Bí thư Ủy ban Kiểm tra Kỷ luật Trung ương Trung Quốc (CCDI) Vương Kỳ Sơn, cánh tay đắc lực hỗ trợ Tập chống tham nhũng, từng là mục tiêu ám sát của Giang Trạch Dân. Năm 2015, tạp chí Động Hướng cô bố tình hình vụ ám sát Vương Kỳ Sơn tại Hà Nam. Từ năm 2013, các quan chức cấp cao của CCDI trong lúc làm việc bị tập kích, ám sát hơn 40 lần, trong đó hết 12 lần nhằm vào Vương. Việc ám sát không chỉ xảy ra với quan chức cấp cao, nhân viên các cấp đều gặp phải nguy hiểm tương tự.
Đêm trước giao thừa năm 2014, Vương Kỳ Sơn nhận được thiệp chúc mừng năm mới chứa chất kịch độc potassium cyanide (KCN). Vào trung tuần tháng 3, sau 2 hội nghị ĐCSTQ, lúc Vương Kỳ Sơn chuẩn bị xuất phát từ Cát Lâm, Trường Xuân, về thì phát hiện nhiều xe trong đoàn bị lỏng ecrou và bulong ở bánh xe, bị phá hư…
Đáng sợ hơn nữa là việc ám sát không chỉ mở rộng đến những người biết sự tình mà còn giết hại cả người thân của các lãnh đạo. Con trai trưởng của Ngô Quan Chính là Ngô Thiểu Hoa bị ám sát tại Thanh Đảo, con của Hồ Cẩm Đào là Hồ Hải Phong cũng từng là đối tượng ám sát.
Những người ngoài đảng bị ám sát
Không chỉ các quan chức cấp cao trong ĐCSTQ bị ám sát, nhiều người không trong đảng cũng bị giết hại, nhất là những ai bị cho là uy hiếp chính quyền. Mỗi người gặp phải cách ám sát khác nhau, trong đó cách mưu sát xấu xa nhất chính là với ông Lý Hồng Chí, người sáng lập pháp Luân Công.
Xuất phát từ tâm đố kị, tháng 7/1999, Giang Trạch Dân ngang nhiên phát động cuộc trấn áp tàn khốc nhằm vào Pháp Luân Công, đồng thời tuyên bố “tiêu diệt Pháp Luân Công trong 3 tháng”, nhưng không được như mong muốn. Pháp Luân Công không chỉ không bị trấn áp mà còn truyền bá chân tướng ra khắp thế giới. Giang Trạch Dân, Tăng Khánh Hồng và cựu thư ký Ủy ban Chính trị và Pháp luật La Cán sợ hãi mới dàn dựng vụ tự thiêu tại quảng trường Thiên An Môn, đẩy cuộc bức hại Pháp Luân Công lên cao trào, kích động dân chúng thù hận nhóm người tu luyện thiền định ôn hòa.
Ngoài ra, không chỉ gia tăng bức hại Pháp Luân Công, Giang Trạch Dân còn liên tục ám sát ông Lý Hồng Chí nhưng nhiều lần thất bại. Theo cuốn sách “Con người Giang Trạch Dân”, ban đầu Giang lấy điều kiện xuất siêu thương mại 5 triệu USD để được dẫn độ ông Lý nhưng thất bại. Sau đó Tăng Khánh Hông bí mật ra lệnh cho bộ đặc vụ ám sát, thành lập một tổ hành động đặc biệt chuyên tổng hợp hành tung của người sáng lập Pháp Luân Công, chiêu mộ và huấn luyện sát thủ tùy thời ám sát.
Tháng 12/2000, sau khi biết được tin ông Lý sắp đến Đài Loan, Tăng Khánh Hồng đã bí mật phái người liên hệ với xã hội đen địa phương, đồng thời trả 7 triệu USD thu mua sát thủ để chuận bị hành động mưu sát. Vì người sáng lập Pháp Luân Công biết được kế hoạch này nên cuối cùng đã thay đổi lộ trình, khiến âm mưu của Tăng thất bại.
Không cam lòng, Giang và Tăng đặc biệt phát ra quân lệnh yêu cầu tổ hành động đặt biệt không tiếc giá nào ám sát ông Lý Hồng Chí. Giang Trạch Dân còn phê chuẩn chi 500 ngàn USD chiêu mộ đội nữ cảm tử, mô phỏng theo tổ chức “Những con Hổ giải phóng Tamil“. Họ được huấn luyện đánh bom liều chết để chuẩn bị đến Mỹ, đợi đến lúc người sáng lập Pháp Luân Công tham gia tâm đắc thể hội sẽ giả làm học viên tiếp cận ông Lý rồi kích nổ bom, nhưng mọi hành động đều không thành công.
Năm 2001, khi biết ông Lý Hồng Chí sẽ đến tham gia tâm đắc thể hội của học viên Pháp Luân Công ở Hồng Kông, Giang và Tăng tiếp tục ra lệnh hạ sát, bộ Tổng tham mưu, bộ An ninh quốc gia và bộ Công an liên thủ lập kế hoạch ám sát được gọi là “114”. Lúc đó, tổ chức tình báo của Trung Quốc ở Đông Nam Á và Bắc Mỹ đều tiến vào trạng thái đặc biệt, hầu như tất cả tổ chức xã hội đen đều bị cưỡng bức hoặc dụ dỗ tham gia âm mưu ám sát kinh người. Tuy nhiên, ông Lý không xuất hiện ở Hồng Kông, khiến kế hoạch một lần nữa thất bại.
Hành động ám sát lần lượt thất bại khiến Giang và Tăng sợ hãi khó hiểu, mà thành viên đội đặc công cũng liên tiếp gặp sự cố khó hiểu mà qua đời, cuối cùng phải giải thể.
Từ các vụ ám sát, âm mưu tranh đoạt quyền lợi trong đảng, không có gì khó hiểu khi các nhà lãnh đạo và quan chức Trung Quốc đều sống trong sợ hại, rất nhiều người lo lắng một ngày nào đó mình sẽ chết dưới họng súng. Đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến họ đưa người thân ra nước ngoài sinh sống. Cách duy nhất có thể ngăn chặn làn sóng sợ hãi mà người lãnh đạo Trung Quốc cũng biết chính là giải thể ĐCSTQ. Nói cách khác, ĐCSTQ không tan rả thì thủ đoạn ám sát như vậy vĩnh viên không kết thúc.
Iris, theo NTDTV