Xưa nay người ta vẫn luôn tranh cãi về việc trong trị quốc, thì dùng pháp trị hay đức trị. Đã có nhiều bài học của các vương triều, quốc gia trong quá khứ về việc linh hoạt dùng cả hai biện pháp thì sẽ mang lại hiểu quả tốt đẹp nhất. Nhưng về lâu về dài và để giải quyết tận gốc mọi sự đe dọa đối với bất kỳ một vương triều hùng mạnh nào, thì đức trị chính là giải pháp cơ bản.
Trong Tiết 8 – Quân Đức của quyển 2, Trường Đoản Kinh, có bàn về việc trị nước bằng nhân đức: “Người làm vua bất kể là minh chúa hay hôn quân, đều mong muốn trăm họ làm thuận dân, lương dân, vậy trăm họ hy vọng như thế nào đối với hoàng đế ngồi trên ngôi cao? Quân có đức, nhà nước hưng; quân vô đức, nhà nước vong”.