4-4-2020
Nhân loại đương đại đã trải qua nhiều thảm họa lớn lao. Hai cuộc thế chiến thứ nhất (1914-1918) và thứ hai (1939-1945), cuộc khủng hoảng kinh tế toàn cầu (1929-1933), các tội khủng bố và diệt chủng của Hitler và Đức Quốc Xã, các tội khủng bố, chống nhân loại và diệt chủng của Stalin, Mao Trạch Đông và Polpot…
Đại dịch virus Vũ Hán là một trong những thảm họa lớn lao của nhân loại. Số người nhiễm bệnh lên đến hằng trăm ngàn và nhanh chóng đến hằng triệu. Số người tử vong hằng chục ngàn và trên đà nhanh chóng lên đến hằng trăm ngàn hoặc hằng triệu. Virus Vũ Hán có tiềm năng gieo rắc tang thương cho nhân loại vượt ra ngoài sức tưởng tượng của chúng ta. Virus này tàn độc vì không những nó giết con người, mà còn giết cả nền tảng kinh tế của nhân loại.
Tại Úc Đại Lợi, một trong những quốc gia trù phú nhất thế giới, tình trạng kinh tế trở nên vô cùng tệ hại. Chính phủ chi ra hằng trăm tỷ để cứu vãn nền kinh tế quốc gia, kể cả trợ cấp 70% lương bổng của mỗi công nhân (1500 Úc Kim mỗi 2 tuần) hầu họ giữ được việc làm. Tại Hoa Kỳ và các quốc gia phát triển khác, đều có những biện pháp tương tự.
Tại các quốc gia nghèo hơn như Ấn Độ, tình trạng bi thảm hơn nhiều. Hằng ngàn người tử vong và triệu người trên thế giới thất nghiệp rơi vào cảnh thiếu ăn và màn trời chiếu đất.
Trên nguyên tắc, các cá nhân (Tập Cận Bình và đồng lõa) và tập thể (Đảng CSTQ và chính quyền Trung Quốc) có thể phải chịu trách nhiệm về đại họa này vì họ đã cấu tạo đủ các yếu tố vi phạm các tội hình luật nghiêm trọng sau đây:
1. Tội khủng bố (terrorism): được định nghĩa như sử dụng bạo lực và sự đe dọa phi pháp, nhất là chống lại thường dân, hầu đạt đến những mục tiêu chính trị
2. Tội nhà nước khủng bố (state terrorism): được định nghĩa như hành động khủng bố của một quốc gia đối với một quốc gia khác hoặc đối với chính những công dân của mình.
3. Tội ác chống nhân loại (crime against humanity): được định nghĩa như hành động cố tình nhằm tấn công một cách rộng rãi và có hệ thống chống lại bất cứ cá nhân dân sự hoặc một thành phần có thể nhận diện của quần chúng dân sự. Tội này bao gồm tội diệt chủng (genocide) được định nghĩa như giết hằng loạt một nhóm người chẳng hạn thuộc một dân tộc hay chủng tộc
Tuy nhiên trên bình diện công pháp quốc tế, khả năng truy tố cá nhân và tập thể trên hầu như không có vì những lý do sau đây:
Sau Đệ Nhị Thế Chiến, trật tự thế giới qua những định chế như Liên Hiệp Quốc và hệ thống công pháp quốc tế không hoàn toàn đặt nền tảng trên công lý, mà phần lớn đặt nền tảng trên sức mạnh của kẻ chiến thắng. Chính vì thế , trên bình diện tích cực, chúng ta có bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền và các văn bản liên hệ nói lên các bản giá trị nền tảng của các quốc gia dân chủ như Hoa Kỳ, Anh Quốc, Pháp Quốc.
Tuy nhiên trên bình diện tiêu cực, những quy ước về quyền phủ quyết của thành viên thường trực Hội Đồng Bảo An LHQ (bao gồm Hoa Kỳ, Liên Xô, Anh Quốc, Pháp và Trung Hoa Dân Quốc), cũng như sự dung dưỡng và củng cố khái niệm chủ quyền quốc gia (state sovereignty) hoặc chính xác hơn trên phương diện pháp lý là “Chủ quyền tối thượng quốc gia” lại là sự nhượng bộ đáng tiếc của Hoa Kỳ và thế giới tự do cho đảng Cộng Sản Liên Xô sau năm 1945. Sự nhượng bộ đáng tiếc này trở nên tệ hại hơn sau khi Đại Hội Đồng LHQ năm 1971 quyết định cho Trung Cộng thay thế vị trí của Trung Hoa Dân Quốc (tức Đài Loan) trong Hội Đồng Bảo An LHQ.
Một cách vắn tắt tính tối thượng của quốc gia bao gồm các yếu tố pháp lý sau đây:
1. Thường hằng
2. Độc quyền
3. Bao quát
4. Bất biến
5. Bất khả phân ly và
6. Tuyệt đối
2. Độc quyền
3. Bao quát
4. Bất biến
5. Bất khả phân ly và
6. Tuyệt đối
Trở lực lớn lao cho nền công lý thế giới là khái niệm chủ quyền tối thượng quốc gia này với 6 yếu tính nêu trên.
Những nhà độc tài và các đảng toàn trị trên thế giới luôn núp bóng chính quyền và qua chính quyền này họ được sự bảo vệ tuyệt đối của khái niệm chủ quyền tối thượng quốc gia nêu trên nên hoàn toàn được miễn nhiễm và không thể bị truy tố.
Dĩ nhiên, trên đời này, không có gì là tuyệt đối.
Trên phương diện luật công ty (corporations law), cá nhân những cổ động viên hay thành viên hội đồng quản trị thường núp sau tư cách pháp nhân (legal personality) riêng rẽ của các công ty hầu tránh những trách nhiệm dân sự (về hộ) nhất là bồi thường thiệt hại, tương tự như các tội phạm núp bóng khái niệm chủ quyền tối thượng quốc gia.
Tuy nhiên, tại các quốc gia pháp trị Tây phương đã có những luật lệ chấn chỉnh khuyết điểm này qua khái niệm “chọc thủng hoặc vén bức màn công ty” (piercing or lifting the corporate veil) hầu truy tố các cá nhân phạm tội gian lận hoặc cố tình gây thiệt hại cho phúc lợi cộng đồng.
Ngay cả chính ý niệm quyền tối thượng quốc gia cũng có tiền lệ bị chọc thủng khi Đồng Minh dựng lên Tòa Án Nuremberg (1945-1949) để xử các tòng phạm của Hitler hoặc tòa án Khmer Rouge (1979) do chính quyền Cam Bốt thành lập với sự đồng thuận của Liên Hiệp Quốc xử các tòng phạm của Polpot . Sự khác biệt dĩ nhiên là sau khi 2 chế độ khát máu đó sụp đổ.
Sự kết án về hình luật sẽ có những hậu quả về dân luật (tức hộ) là bồi thường thiệt hại. Trong trường hợp đó, các nạn nhân có thể đòi bồi thường thiệt hại nếu các bị cáo lãnh án như Tập Cận Bình hoặc đảng CSTQ.
Liên hệ đến vấn nạn quan trọng này, ngày 25 tháng 3 vừa qua, Tổng Trưởng Ngoại Giao Hoa Kỳ Mike Pompeo đã lên tiếng tố cáo các viên chức Trung Cộng đã làm nguy hại sinh mạng hằng ngàn người khi họ dấu diếm tin tức về đại dịch Vũ Hán và cho rằng các công dân TQ có thể quy trách nhiệm cho lãnh đạo của họ về tai họa này.
Mới đây, một nhóm công dân Hoa Kỳ, qua công ty luật Berman Law Group, vừa khởi kiện Trung Quốc liên hệ đến Đại dịch Vũ Hán này, tại tòa án Hoa Kỳ.
Đã đến lúc công pháp quốc tế cần phải được tu chính sâu rộng hầu trong trường hợp các tội ác lớn lao như khủng bố, chính quyền khủng bố, tội ác chống nhân loại hoặc tội diệt chủng thì khái niệm “chọc thủng hoặc vén bức màn chủ quyền tối thượng quốc gia” (piercing or lifting the veil of the supreme state sovereignty) sẽ được kích hoạt, hầu các tên độc tài khát máu hoặc các tập thể tội phạm như các đảng cộng sản trên thế giới, phải chịu tội trước một pháp đình và công pháp quốc tế nghiêm minh.
_____
The Wuhan Pandemic: The Chinese Communist Party and the need for reform of the international law
(Zuc) Tang Duc Dao, solicitor
Modern humankind has gone through great disasters. The First World War (1914-1918) and the Second World War (1939-1945), the Great Depression (1929-1933), terrorism and genocides of Hitler and Nazi Germany, terrorism, crimes against humanity and genocides of Stalin, Mao Tse Tung and Polpot…
The Wuhan Pandemic ranks among these great disasters of humankind.
The number of infected individuals amounts to hundreds of thousands and marching fast to millions. Fatalities amount to tens of thousands and marching fast to hundreds of thousands or millions. The Wuhan Virus has the potential to sow suffering among humanity beyond our imagination.
This virus is virulent not only because it kills humans but also because it kills the very foundation of the human economy.
In Australia, one of the most prosperous nations of the world, the economy has been hit hard. The government has to spend hundreds of billions of dollars to rescue the economy, including subsidizing 70% of wages of each employee (AD$1500 each fortnight) to keep their jobs. In the USA and other developed countries similar measures are being taken.
In poorer nations such as India, the situation is dire.
Thousands of fatalities and millions of unemployed people in the world find themselves without food and shelter.
In principle, individuals (Xi Jinping and cohorts) and groups (the Chinese Communist Party and the Chinese government) may have to be held responsible for this calamity because they have constituted the required elements for the commission of the following grave criminal offences:
1. Terrorism: defined as the use of violence and unlawful intimidation in particular against civilians in order to achieve political objectives
2. State terrorism: defined as the practise of terrorism of one state against another state or against its own citizens.
3. Crime against humanity: defined as an act intentionally aimed at attacking widely and systematically any individual civilian or an identifiable group of the civilian population. This crime includes genocide defined as the mass killing of groups of people, for instance pertaining to a nation of ethnic group.
However, under international law, the chances of prosecuting the above individuals and groups are non-existent due to the following reasons:
In the aftermath of the Second World War, the world order through institutions such as the United Nations and the system of international law is not wholly bases on the foundation of justice, but largely on the might of the victors. In consequence, on the positive side, we have the Universal Declaration of Human Rights and related documents encapsulating basic values of democratic nations such as the USA, Great Britain and France.
But on the negative side, conventions such as the veto power of each permanent member of the Security Council of the UN (including the USA, the Soviet Union, Great Britain and the Republic of China) as well as the maintenance and consolidation of the concept of state sovereignty or more precisely on the legal plane the concept of “supreme state sovereignty” are regrettable concessions by the USA and the free world to the Communist Party of the Soviet Union after 1945. This regrettable concession worsened when the General Assembly of the UN in 1971 resolved to replace the seat of the Republic of China (Taiwan) in the Security Council with that of Communist China.
In short, the supremacy of state sovereignty comprises the following legal characteristics:
1. Permanence
2. Exclusiveness
3. All-encompassing
4. Unchanging
5. Indivisibility
6. Absoluteness
2. Exclusiveness
3. All-encompassing
4. Unchanging
5. Indivisibility
6. Absoluteness
The great impediment to international justice is this very concept of supreme state sovereignty and the above 6 characteristics.
Dictators and totalitarian political parties in the world take refuge under the shield of governments and through these governments they are granted absolute protection pursuant to the concept of supreme state sovereignty, thus immunity from prosecution.
Evidently, nothing is absolute in the world.
In the area of Corporations law, the individual shareholders or members of the board of directors may hide behind the separate legal personalities of their companies in order to dodge civil responsibilities, especially damages, similar to the above criminals hiding behind the concept of supreme state sovereignty.
However, in Western nations under the rule of law, there are laws to rectify this anomaly through the concept of “piercing or lifting the corporate veil” and prosecute individuals in cases of fraud or intentional damage to the public good.
Even the concept of supreme state sovereignty had previously been pierced when the Allies set up the Nuremberg Tribunal (1945-1949) to adjudicate on the Hitler cohorts or the Khmer Rouge Tribunal (1979) set up by the Cambodian government with the cooperation of the United Nations to adjudicate on the Polpot cohorts. The obvious difference is that these two blood-thirsty regimes had been eliminated prior.
Criminal convictions will lead to civil consequences for damages. In these circumstances, victims can sue for damages from convicted individuals such as Xi Jinping or the Communist Party of China.
On this important issue, on 25 March, the US Secretary of State Mike Pompeo alleged that Chinese officials risked the lives of thousands of people when they covered up information about the Wuhan pandemic and Chinese citizens should consider their leaders totally responsible for this calamity.
Recently a group of US citizens, through the Berman Law Group, have commenced legal action against China relative to the Wuhan Pandemic, in America.
It is now time to reform substantially the international law so that in cases of terrorism, state terrorism, crimes against humanity or genocide, the concept of “piercing or lifting the veil of supreme state sovereignty” could be activated, in order that blood-thirsty dictators or criminal groups such as communist parties in the world, must face their crimes in a just tribunal under international law.
Bình Luận từ Facebook
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét