Điều tra của Phạm Viết Đào.
“Hùm xám đường số 4” là danh hiệu mà người Pháp tặng
cho Đặng Văn Việt (sinh năm 1920), ông là
một cựu trung tá Quân
đội Nhân dân Việt Nam.
“Ông nguyên là trung đoàn trưởng đầu tiên của
Trung đoàn 174 - một trong
3 trung đoàn chủ lực đầu tiên của Quân
đội Nhân dân Việt Nam. Danh hiệu này do bởi thành tích chỉ huy đơn vị
mình trong Chiến dịch Biên giới
thu đông 1950, bắt sống cả hai chỉ huy binh đoàn Pháp là các Trung tá Marcel
Lepage và Pierre
Charton.” (WikiPedia)
Cuộc đời, số phận của Đặng Văn Việt đầy gieo neo trắc trở
không kém hơn Hàn Tín. Để hiểu thêm về Đặng Văn Việt, Phạm Viết Đào xin giới
thiệu một vài câu chuyện, tư liệu về ông do chính ông kể lại và thu thập qua một
số nhân chứng để hy vọng: góp phần nhắc các nhà viêt sử cận đại chớ có quên ông.
TÁC GIẢ CỦA KẾ HOẠCH ĐÁNH ĐÔNG KHÊ LÀ: TRẦN CANH, VÕ NGUYÊN GIÁP
HAY ĐẶNG VĂN VIỆT?
“Chiến dịch Biên giới Thu đông 1950 còn gọi là Chiến dịch Lê Hồng Phong 2, là một
chiến dịch trong Chiến tranh Đông Dương do quân đội Việt Minh thực
hiện từ ngày 16 tháng 9 đến 14 tháng 10 năm
1950, nhằm phá thế bị cô lập của căn cứ địa Việt Bắc,
khai thông biên giới Việt - Trung để mở đầu cầu tiếp nhận viện trợ. Một mục tiêu
khác nữa là mở rộng căn cứ địa và tiêu diệt một phần sinh lực quân đồn trú của
Pháp, thử nghiệm các chiến thuật cho Quân đội Nhân dân Việt Nam khi đó còn
thiếu kinh nghiệm đánh lớn.
Kết quả:
Pháp
Chiến
dịch Biên giới đã làm phá sản chiến lược quân sự chính trị của Pháp. Vòng vây biên giới
bị đập tan, hành lang đông - tây bị chọc thủng, kế hoạch Reve cơ bản bị sụp đổ.
Tổn thất hơn 8.000 lính trong 1 chiến dịch là một thất bại chưa từng có trong
lịch sử chiến tranh xâm lược thuộc địa của đế quốc Pháp. Mất quyền chủ động quân sự, Pháp
cũng mất quyền chủ động về ngoại giao, chính trị.
Tin
thất trận làm chính phủ và quốc hội Pháp lo ngại sợ hãi. Ngày 15-10-1950, thủ
tướng Pleven cử
một phái đoàn gồm Bộ trưởng Liên kết Letourneau, tướng Juin và tướng Valluy sang Đông Dương để điều tra. Quốc hội họp phiên
đặc biệt ngày 19-10-50. Ngày 17-10-50, Bộ trưởng Letourneau và hai tướng Juin,
Valluy tới Saigon. Phái đoàn được các nhà chức trách quân sự tức tốc trình bày
tình hình đặc biệt ở Bắc Việt Nam. Phái đoàn Letourneau tới Hà Nội giữa
không khí chủ bại và hoảng sợ bao trùm. Những tin đồn rộ lên là Hồ Chí Minh hứa sẽ mang quân vào Hà Nội ăn Tết Tân mão 1951, làm các công chức Pháp
lo sợ, phải tản cư gia đình của họ vào Sài Gòn.
Tướng
Marchand chỉ huy Hà Nội và đại tá Constans chỉ huy Lạng Sơn bị lột chức, tướng
Alessandri chỉ huy Bắc Kỳ xin
thuyên chuyển về Pháp, tướng Boyer de la Tour được
cử thay thế tạm Alessandri. Tướng Carpentier nhờ được sự che chở của tướng Juin
nên không bị trừng phạt nhưng cũng bị mất chức. Chính phủ vội tìm người có đủ
uy tín và khả năng để giao phó Đông Dương vào tay người đó. Tướng Juin,
tướng Koenig được mời nhưng đều từ chối, tướng De Lattre de Tassigny nhận lời.
Việt Nam
Việt
Nam đã đạt được toàn bộ mục tiêu đề ra, thành công hoàn toàn trong chiến dịch.
Họ đã loại khỏi vòng chiến đấu 8.300 lính đối phương, gồm 7.000 lính Âu- Phi và
hơn 1.000 lính pạc-ti-dăng (bắt sống 3.576, có 3.000 là lính Âu - Phi).Quân đội Nhân dân Việt Nam thu 3.000 tấn vũ khí và phương tiện
chiến tranh; gồm 2.000 súng đại liên, trung liên, 8.500 súng cá
nhân, 450 xe vận tải, 13 trọng pháo, 120 súng cối và 3.500 quả đạn, ba tiểu đội thiết
giáp, 12.500 viên đạn đại bác 105mm, 7.000 viên đạn súng không giật, 5 triệu viên đạn súng bộ binh,
600 tấn xăng. Quân trang thu hơn 4000 áo capot, đủ trang bị cho hơn 2 trung
đoàn. Quân lương như Gạo, Bột mì, muối, đường, sữa... thu 1.279 tấn, quân y thu
8 tấn thuốc men.
Ý
nghĩa lớn về mặt quân sự của chiến dịch không phải là số đất được chiếm hay số
quân bị bắt. Vành đai đồn bốt Pháp thực hiện sau năm 1947 để bao vây Việt Bắc đã được phá hủy hoàn toàn. Khai thông
biên giới Việt- Trung (từ Cao Bằngđến Đình Lập),
mở rộng địa bàn kiểm soát lên đến 4.000 km² và 35 vạn dân. (Chỉ tính số
đất về tay Việt Nam dọc RC4, chưa tính hàng loạt các vùng du kích được mở rộng
khi đánh mạnh phối hợp với quân chính quy). Chiến dịch khai thông một đoạn biên
giới dài, nối Việt Bắc với các đồng minh lớn thành một dải
liên tục đến tận châu Âu.
Hàng loạt các đồng minh quan trọng nhất công nhận Việt Nam công khai ngay thời
điểm này. Thế bị bao vây cả trong lẫn ngoài của Việt Minh đã được phá vỡ.
Nối
với các đồng minh lớn cũng mở đường xây dựng một đội quân chính quy, hùng hậu,
trang bị hiện đại để kết thúc chiến tranh. Ngay sau chiến dịch, những đợt hàng
viện trợ đầu tiên đã vượt biên giới, ban đầu chỉ là vũ khí phương Tây mà Việt Nam
quen dùng, chiến lợi phẩm của các đồng minh. Sau này là những vũ khí, khí tài
hiện đại dần dần thay thế trang bị cho Quân đội Nhân dân Việt Nam.
Chiến
dịch Biên Giới nối tiếp hàng loạt các nỗ lực thực hành đánh công kiên xung
quanh Việt Bắc,
từ Lào Cai, Yên Bái(đồn
Phố Lu) cho đến Lạng Sơn, Quảng Ninh (các đồn An Châu, Phố Ràng...).
Sau chiến dịch này, quân Việt Nam hoàn toàn thoát khỏi thế bao vây, thanh lập
nhóm cơ động gồm các đại đoàn mạnh, mở nhiều cuộc tiến công lớn xa căn cứ Việt Bắc,
giành quyền chủ động từ tay quân Pháp.
Nhà văn Bắc Sơn và Trung tá Đặng Văn Việt
Đây
là chiến dịch đầu tiên mà Quân đội Nhân dân Việt Nam chủ động tấn công, làm thay đổi cục
diện chiến trường: bắt đầu giành quyền chủ động chiến lược trên
chiến trường chính Bắc Bộ. Quân Pháp thất bại lớn cả về quân sự và
chính trị, bị đẩy lùi vào thế phòng ngự bị động. Chiến dịch này có ý nghĩa bản
lề quan trọng, là một bước ngoặt của cuộc chiến tranh.
De
Lattre vội vã bay ra Hà Nội và ở luôn tại đó để trấn tĩnh nhân tâm và cải tổ
lại quân đội, thay đổi một loạt các sĩ quan cao cấp, tạo lập các Toán quân lưu
động, mang quân từ miền Nam ra tiếp viện. De Lattre chặn đứng việc triệt thoái
khỏiTiên Yên, Móng Cái mà Boyer de Latour, thi hành
chương trình của tướng Carpentier để lại, định bỏ ngỏ cửa ngõ vàoHải Phòng cho Việt Minh từ
phía Lạng Sơn xuống.” ( WikiPedia)
Có thể coi trận đánh vào cứ điểm Đông
Khê là mũi đột phá của Chiến dịch Biên Giới, nhiệm vụ đột phá này được giao cho
2 trung đoàn 174, Trung đoàn trưởng là Đặng Văn Việt và Trung đoàn 209, Trung
đoàn trưởng là Lê Trọng Tấn…
Chiến thắng của trận
đánh cứ điểm Đông Khê, là trận mà đích thân Chủ tịch Hồ Chí Minh trực tiếp tới nơi
để quan sát, đốc chiến. Trong hồi ký (Võ Nguyên Giáp, “Chiến dịch Biên Giới” (1) - GOCNHIN.NET
- Văn ...gocnhin.net/cgi-bin/viewitem.pl?7003),
Đại tướng Võ Nguyên Giáp viết:“Bác nói (…) chỉ được thắng không được thua”.
Trong một cuộc gặp gỡ có rất nhiều nhà văn nhà
báo tới dự tại tư gia nhà văn Nguyễn Đình Chính, ông Đặng Văn Việt cho biết, mặc
dù nhiệm vụ giao cho 2 trung đoàn nhưng Trung đoàn 174 trực tiếp giải quyết chiến
trường là chính, Trung đoàn 209 tham chiến nhưng do bị lạc đường nên chiều mới giáp
trận…khi trận đánh đã gần hoàn thành…
Chiến thắng Đông Khê
có thể ví với trận Bồ Tất trong cuộc kháng chiến chống quân Minh được Nguyễn Trãi
mô tả trong Bình Ngô đại cáo: “Trận Bồ Tất
như sấm vang chớp giật; Miền Trà Lân như trúc chẻ tro bay”… Gây hiệu ứng giống
như “Tổ kiến hổng sụt toang đê vỡ; Đô đốc
Thôi Tụ lê gối dâng tờ tạ tội; Thượng thư Hoàng Phúc trói tay để tự xin hàng”…Chiến
thắng mở màn Đông Khê đã phá tan bức rào thép, xóa thể bị cô lập của cuộc kháng
chiến chống quân viễn chinh Pháp.
Khi chứng kiến sự quả cảm kiên cường của
lính Trung đoàn 174 đánh Đông Khê, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã cảm tác viết bài thơ:
Đǎng
Sơn – Lên núi (1950)
Huề trượng đǎng sơn quan trận địa,
Vạn
trùng sơn ủng vạn trùng vân.
Nghĩa
binh tráng khí thôn Ngưu Đẩu,
Thệ
diệt sài lang xâm lược quân.
1950
Dịch thơ:
LÊN
NÚI
Chống
gậy lên non xem trận địa,
Vạn
trùng núi đỡ vạn trùng mây.
Quân
ta khí mạnh nuốt Ngưu Đẩu,
Thề
diệt xâm lǎng lũ sói cầy (1)
Sách Thơ chữ Hán
Hồ Chí Minh, Nxb. Vǎn học,
Hà Nội, 1990, tr.37.
cpv.org.vn
Hồ Chí Minh, Nxb. Vǎn học,
Hà Nội, 1990, tr.37.
cpv.org.vn
Còn nhạc sĩ Đỗ Nhuận đã ra đời bài hát:
Vào Đông Khê…là những án văn thơ ca ngợi chiến thắng oai hùng của nhà cầm quân Đặng
Văn Việt…
Ai là tác giả của kế hoạch chọn cứ điểm
Đông Khê làm “mũi đột phá”, trong tay tôi hiện có 3 tư liệu:
1/ Tư liệu từ phía Trung Quốc
Vào năm 1990, Nhà xuất bản Giải Phóng Quân Nhân Dân tại Bắc
Kinh ấn hành cuốn “Ghi chép thực về việc
tham dự của Đoàn Cố Vấn Quân Sự Trung Quốc trong cuộc viện trợ VN chiến đấu
chống Pháp”. Cuốn sách này đến năm 2002 lại được nhà xuất bản Lịch Sử Đảng
Cộng Sản Trung Quốc giản lược và in lại dưới tên “Hồi ký của những người trong
cuộc: Ghi chép thực về việc đoàn Cố Vấn Quân Sự Trung Quốc viện trợ Việt Nam
chống Pháp”.
Bản tiếng Việt là một tài liệu lưu hành nội bộ của đảng CSVN
do Dương Danh Dy (cựu Bí thư Thứ Nhất của Đại sứ quán VN tại Bắc Kinh) và Trần
Hữu Nghĩa dịch và hiệu đính, xuất bản năm 2009. Cuốn
hồi ký này viết về chiến dịch Biên giới như sau:
“ Sau gần 3 tháng
Trung Ương của hai đảng CS Trung Quốc và VN nghiên cứu và suy nghĩ trao đổi về
sự chọn lựa mục tiêu tấn công giữa hai tỉnh Lào Cai và Cao Bằng, đích thân Mao
Trạch Đông đã gửi điện văn cho Trung Ương đảng CSVN ra lệnh đánh Cao Bằng trước (theo
La Quý
Ba trong
Hồi Ký).
Mới đầu, các cấp chỉ huy QĐND trong Chiến Dịch Biên Giới
(CDBG) kể cả Võ Nguyên Giáp đều muốn tập trung tấn công thị xã Cao Bằng, nhưng
Trần Canh bác bỏ và quyết định phải đánh Đông Khê trước. Cuộc tấn công Đông Khê
diễn ra vào trung tuần tháng 9 năm 1950, sau 3 ngày thì bộ đội CS chiếm được Đông
Khê, nhưng thiệt hại nặng. Trương Quảng Hoa thuật lại trong Hồi Ký rằng sau
trận đánh, Trần Canh nói với Hồ Chí Minh: “Trận đánh Đông Khê… không phải là
cuộc chiến đấu thành công. Quân ta thương vong hơn 500 người mà tiêu diệt không
đầy 300 tên địch, cái giá quá lớn!”.
Tài liệu này cho
rằng: Tác giả của kế hoạch đánh Đông Khê là của Trần Canh?
2/ Hồi kỳ của Đại
tướng Võ Nguyên Giáp có đoạn viết: “Tôi nghĩ cách mở đầu
chiến dịch tốt nhất vẫn là đánh Đông Khê. Đông Khê là cứ điểm quan trọng nối
liền Thất Khê với Cao Bằng. Cứ điểm Đông Khê mặc dù đã được củng cố, vẫn nằm
trong khả năng tiêu diệt của bộ đội
ta. Mất Đông Khê, địch hoặc sẽ phải chiếm lại, hoặc sẽ phải rút khỏi Cao Bằng.
Ta sẽ có điều kiện đánh địch ngoài công sự. Nếu địch không chiếm lại Đông Khê,
ta sẽ đánh tiếp Thất Khê…”
“Chiến
dịch Biên Giới” (1)-GOCNHIN.NET-Văn...gocnhin.net/cgi-bin/viewitem.pl?7003
3/ Bằng những tư liệu và suy luận của mình,
tôi Phạm Viết Đào sẽ chứng minh trong bài sau: “Tác giả của kế hoạch đánh Đông Khê là của Trung đoàn trưởng 174 Đặng Văn
Việt; Không phải của Trần Canh hay Võ Nguyên Giáp” …
Đây là góc khuất của lịch sử đòi hỏi các
nhà viết sử phải có trách nhiệm tham gia bạch hỏa để “Của Cezar
phải trả về cho Cezar”…
P.V.Đ
( Còn nữa…)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét