Phạm Viết Đào.
Tổng thuật
Tổng thuật
Trên bản đồ ký hiệu F là cao điểm 1509; Các cao điểm ghi chữ đỏ là vị trí chiếm đóng của quân Trung Quốc; Chữ đen là nơi bộ đội ta chốt giữ
CHÍN LẦN XUẤT QUÂN LỚN...
Blog Lê Mai
Sa Lực - Mân Lực trong cuốn Chín lần xuất quân lớn của Trung Quốc mô tả rất chi tiết trận đánh Lưỡng Sơn...(Cao điểm
1509 (Lão Sơn) và Cao điểm 1250 (Giả Âm Sơn - Núi Bạc) khu vực Thanh Thủy -
Thanh Đức, Vị Xuyên, Hà Giang)
Trong
cuốn sách này, Sa Lực - Mân Lực ca ngợi, tâng bốc các tướng lĩnh cũng như binh
lính Trung Quốc tận mây xanh. Tất nhiên, độ trung thực của nó là điều nhất thiết
phải xem lại. Muốn biết rõ sự thực, dĩ nhiên phải xem xét từ các tài liệu của
Việt Nam. Đáng tiếc là cho đến nay, Việt Nam còn chưa nói nhiều đến trận đánh
này.
Theo
Sa Lực – Mân Lực, ngày 28.4.1984, quân Trung Quốc bắt đầu mở chiến dịch thu hồi
Lão Sơn.Vào 5 h 30 sáng, hàng trăm khẩu pháo của Trung Quốc nổ đồng loạt, trận
địa Lão Sơn rung chuyển. Pháo bắn tới 34 phút, đến 6 h 25 bộ binh xung phong
vào trận địa trên đỉnh núi của quân Việt Nam. Trận đánh diễn ra hết sức ác liệt.
Quân Việt Nam trên núi, dựa vào địa hình, bắn trả quyết liệt, chặn đứng bộ binh
Trung Quốc tấn công, hoả lực pháo quân Việt Nam đã làm quân Trung Quốc thương
vong khá lớn. Pháo binh Trung Quốc một lần nữa lại bắn hộ tống để bộ binh xung
phong, tràn lên đỉnh núi.
Sau
9 phút, quân Trung Quốc chiếm được cao điểm 662,6 rồi dùng nó làm đột phá khẩu
đánh sang trận địa ngọn chính. Sau 54 phút, quân Trung Quốc chiếm được Lão Sơn.
Tới 3 h 30 chiều, chiếm được toàn bộ 20 điểm cao, thu hồi toàn bộ khu vực Lão
Sơn.
Việc
mất Lão Sơn làm cho các nhà đương cục Hà Nội rất kinh hoàng. Trung tướng Vũ Lập
(tác giả nhầm lon Thượng tướng), tư lệnh Quân khu 2 của Việt Nam hết sức tức giận,
thề với các nhà đương cục Hà Nội “không lấy
lại được Lão Sơn, tôi sẽ không làm Tư lệnh nữa”. Ông trực tiếp ra lệnh đem
5 sư đoàn chủ lực của Quân khu 2 tới dàn ra trước chính diện Lão Sơn, quyết tâm
đọ sức với Trung Quốc.Từ đây bắt đầu cuộc thử thách lâu dài, tranh đoạt, giành
đi giật lại giữa Việt Nam và Trung Quốc. Lúc thì Việt Nam giành lại trận địa,
lúc thì Trung Quốc, cứ thế trận đánh kéo dài suốt 5 năm trời.
Sa
Lực - Mân Lực lại tâng bốc tướng Liêu
Tích Long, chỉ huy trận chiến thu hồi Giả Âm Sơn. Khi hết thời hạn nghĩa vụ,
đáng lẽ phục viên, song một thủ trưởng cấp trên xem ông ta diễn tập, đã khen hết
lời và giữ ông ta lại, thế là ông ta trở thành quân nhân chuyên nghiệp. Ông ta
nói: “đối với quân giải phóng chúng ta, bất
cứ một sư đoàn, trung đoàn nào cũng có thể lấy lại được Giả Âm Sơn, vấn đề là
xem xem ai bị thương vong nhỏ, tiêu hao ít”. Thật là khoác lác quá mức!
Trước
trận đánh, Liêu Tích Long phát biểu tại Hội nghị quân khu: “Trong khoảng 5 tiếng đồng hồ, tôi đảm bảo
thu hồi được toàn bộ mấy chục điểm cao lớn nhỏ trong dãy Giả Âm Sơn”. “Tôi sẽ mở
mắt trông chờ” - một cán bộ tham mưu giàu kinh nghiệm nói.
Lúc
này, Liêu Tích Long đến sở chỉ huy sư đoàn, đứng ngoài trời mưa, không ngừng
xem đồng hồ. Sắp đến giờ pháo bắn chuẩn bị nhưng vẫn chưa thấy sư đoàn trưởng động
tĩnh gì cả. “Thưa sư đoàn trưởng, đã đến
giờ, làm thế nào ạ” - Trưởng ban tác chiến hỏi. “Điện lên sở chỉ huy tiền phương, thời gian pháo bắn chuẩn bị xin chậm lại
20 phút”. Cấp trên điện trả lời ngay: “Đồng
ý”…
Lại
20 phút trôi qua, mọi người phấn chấn nhìn sư đoàn trưởng chờ đợi. Liêu Tích
Long rít một hơi thuốc dài, không quay lại, ra lệnh: “Đề nghị xin thời gian pháo bắn chuẩn bị chậm thêm 20 phút nữa”. Cấp
trên lại điện trả lời ngay: “Đồng ý”…
Đến
6h40, toàn bộ pháo lớn nhỏ của Trung Quốc đồng loạt bắn, cả dãy Giả Âm Sơn ầm ầm
rung chuyển. Trận địa phía Việt Nam là một biển lửa, đạn pháo dày đặc trùm lên
mấy chục điểm cao của vùng núi Giả Âm Sơn. Hoả lực pháo dữ dội còn chưa ngừng,
quân Trung Quốc đã áp sát trận địa Việt Nam làm quân Việt Nam không kịp trở
tay. Trận đánh diễn ra chỉ mất 5h36 phút, hoàn toàn nằm trong dự tính của Liêu
Tích Long.
Mấy
chục ngày sau, Chủ tịch Quân uỷ Trung ương Đặng Tiểu Bình trực tiếp ký mệnh lệnh
bổ nhiệm Liêu Tích Long làm quân đoàn trưởng. Và mấy năm sau đó, ông ta đã là
Phó Tư lệnh Quân khu Thành Đô.
Chưa
hết, Sa Lực - Mân Lực lại tiếp tục tán dương sư trưởng Lưu Đặng Vân tại mặt trận
Lão Sơn. Trên bàn làm việc của ông ta có rất nhiều sách quân sự, từ Tôn Tử binh
pháp đến Lưu Bá Thừa, Claudơvit. Để đánh thắng trận Lão Sơn, ông ta liên tục tổ
chức chín lần họp phân tích tình hình, lại còn diễn tập trước trên sa bàn. Trước
khi xuất trận, ông ta nhất định chọn “ngày
đẹp” mới ra tay. Thế là, ông ta một mình chui vào nhà, bấm đầu ngón tay
tính mãi, cuối cùng mới định ra được ngày giờ tấn công. Ông ta nói với chính uỷ:
“Ngày hôm đó chúng ta đánh tốt nhất, đảm
bảo đại cát, đại lợi”.
Có
thể thấy, Sa Lực - Mân Lực gần như chỉ biết ca ngợi tướng lĩnh và binh sỹ của
Trung Quốc, đánh giá thấp quân đội Việt Nam. Thử hỏi, nếu sự thật như vậy, liệu
quân Trung Quốc có chịu chấm dứt cuộc xung đột biên giới hay không?
Chúng
ta mong ước, cùng với thời gian, chúng ta sẽ được đọc các tài liệu, công trình
của các nhà quân sự, nhà nghiên cứu và sử học Việt Nam về những trận đánh trong
cuộc xung đột biên giới Việt – Trung, đặc biệt là trận Lưỡng Sơn. Khi đó, chúng
ta sẽ biết rõ mô tả của Sa Lực – Mân Lực có sự thật đến đâu?
Tôi
xin kết thúc với Lau biên giới của Chế Lan Viên:
Ai lên biên giới cho lòng ta theo với
Thăm ngàn lau chỉ trắng có một mình
Bạt ngàn trắng tận cùng bờ cõi
Suốt một đời cùng với gió giao tranh
(Blog Lê Mai)
TBT Hồ Diệu Bang thăm chiến trường Lão Sơn
TBT Hồ Diệu Bang thăm chiến trường Lão Sơn
TRÍCH MỘT SỐ THÔNG TIN TRÊN BÁO MẠNG TRUNG QUỐC:
Theo thông tin của các cán binh Việt Nam tham gia
trận đánh 1509, “trung đoàn bộ binh 982
của sư đoàn bộ binh 313 đã tái chiếm thành công 1509. Nhưng sau đó Trung Quốc
đã tái chiếm được 1509 lần thứ hai. Kể từ đây không có thêm trận phản kích nào
nữa. Từ 1509, quân Trung Quốc lấn xuống tới bình độ 1200 thì bị chặn lại, bộ
đội Việt Nam giữ được từ bình độ 1100 trở xuống.”
Các trận giành giật tiếp tục diễn ra, chủ yếu với
quy mô đại đội, ác liệt nhất trong những năm 1984 -1987. Từ đó trở về sau, giao
tranh bộ binh ít dần, hai bên chủ yếu sử dụng pháo. Trận đụng độ bộ binh cuối
cùng diễn ra ngày 13-2-1991.
“Dữ Kiện bí
mật của chiến tranh Trung - Việt” (Secret Records of Sino-Vietnamese War)
của ba tác giả Jin Hui, Zhang Hui Sheng và Zhang Wei Ming vừa mới được chuyển
ngữ qua tiếng Anh. Chính qua tác phẩm này, trận chiến xảy ra tại “Núi Đất” mới được tiết lộ cho thế giới
biết…”
Lưu
ý: Núi Lão
Sơn, cao 1422 mét trên mặt biển. Lão Sơn có nghĩa là “Núi Già” theo tiếng Trung Quốc. Lão Sơn nằm bên trong lãnh thổ Việt
Nam gần biên giới Trung Quốc. Sau cuộc chiến 1979, Việt Nam đã sử dụng đỉnh Lão
Sơn như một trạm xuất phát, nơi các lực lượng Việt Nam điều hợp các cuộc do
thám lớn vào Trung Quốc.
“Đầu năm 1984, trung đoàn của chúng ta nhận lệnh
phải chiếm núi Lão Sơn. Ngày 18 tháng 2 chúng tôi tiến đến Ei-Liang (Nhị
Lương), và ngày 20 đến đồi Ma -Sho (Ma Sơn). Sau 40 ngày chuẩn bị, ngày 1 tháng
tư, 3 đại đội gia nhập “Đề án 142”.
Sau khi bắn vài loạt đạn về phía Việt Nam và rút ngay, để buộc phía Việt Nam
trả đũa, và qua đó, để lộ vị trí.
Chúng
tôi dùng đại pháo để áp đảo địch
Ngày 26 tháng Tư, mọi việc đã được chuẩn bị sẵn sàng
và Lực lượng đặc nhiệm pháo binh 119 được thành lập.
Để chiếm một căn cứ hỏa lực, chúng tôi tiến quân vào
ban đêm. Không ai được phép gây tiếng động. Chúng tôi tháo gỡ các bộ phận súng
85 ly và chỉ lắp ráp lại sau khi đến căn cứ. Tầm hỏa lực chỉ cách địch quân 500
mét. Để thấy đường đi, chúng tôi dùng các tấm vải trải giường trắng. Chúng tôi
bố trí súng dọc phía bên phải của một căn nhà hoang. Trung đội 4 thám thính
tiến quá sát với địch quân, chỉ cách địch 400 mét và trong tầm bắn thẳng.
Ngày
28 tháng 4 năm 1984
Lúc 5 giờ 50 sáng, pháo binh bắt đầu khai hỏa. Sau
34 phút pháo kích, mặt đất như bắt đầu rung chuyển. Lúc 6 giờ 24 phút sáng, khi
trận pháo kích vừa ngưng, bộ binh mở cuộc tấn công.
Quân đội Việt Nam phản ứng trong vòng 2 phút. Và
ngay trong những viên đạn đầu tiên, họ đã bắn hạ một trung đội trưởng của chúng
tôi. Anh ta là đồng chí đầu tiên hy sinh tại Lão Sơn. Chúng tôi bắn yểm trợ cho
bộ binh. Bộ binh tiến bằng cách nhảy từ miệng hố đạn này sang hố đạn khác. Sau
9 phút, chúng tôi chiếm được điểm cao 662.6 và 54 phút sau, núi Lão Sơn hoàn
toàn lọt vào tay chúng tôi. Đến 3 giờ 30 chiều, khoảng 20 điểm cao phía đông
điểm cao 662.6 cũng lọt vào tay chúng tôi. Chúng tôi cũng triệt hạ một xe tăng
địch bằng 5 phát pháo trực xạ.
Hà Minh Thành dịch
THÔNG TIN TỪ NHẬT BẢN
Nghiên cứu viên Nakamura Masanori,
Tùy viên quân sự Đại sứ quán Nhật tại Hà Nội giai đoạn 1984
Tùy viên quân sự Đại sứ quán Nhật tại Hà Nội giai đoạn 1984
Tài liệu nghiên cứu giảng dạy dành cho sinh viên sĩ quan của Tự vệ đội, Cục Phòng vệ Nhật Bản
Trận chiến Lão Sơn, (Các cao điểm
tại khu vực cửa khẩu Thanh Thủy trong đó có cao điểm 1509), được xem là trận
chiến đẫm máu, khốc liệt nhất trong vùng Á Châu gần đây nhất. Cuộc chiến nổ ra
tại một số căn cứ quân sự của Việt Nam tại điểm cao 1509 và điểm cao 1250, hai
cao điểm này nằm dọc theo biên giới Việt Trung mà phía Trung Quốc gọi là Lão
Sơn và Giả Âm Sơn. Để chiếm được 2 cao điểm này Giải phóng quân Trung Quốc đã tạo
ra một cuộc xung đột võ trang với quy mô lớn. Lịch sử quân sự Trung Quốc gọi cuộc
chiến chiếm 2 điểm cao này là Chiến dịch Lưỡng Sơn.
Trận chiến Lão Sơn bắt đầu vào
ngày 2 tháng 4 năm 1984 khởi màn bằng trận tấn công tổng lực bằng pháo binh vào
căn cứ quân sự của quân đội Việt Nam.
Cuộc giao tranh quân sự giữa quân
đội hai nước Việt Nam và Trung Quốc chia thành ba giai đoạn.
Giai
đoạn 1:
Từ 2 tháng 4 đến 15 tháng 4 năm 1984
Giai
đoạn 2:
Từ 2 tháng 6 đến 10 tháng 7 năm 1984
Giai
đoạn 3:
Từ 12 tháng 7 đến ngày 14 tháng 7 năm 1984
Trận chiến kết thúc vào ngày 14
tháng 7 năm 1984 bằng một trận đánh cảm tử của các binh sĩ Việt Nam. Phía Trung
Quốc đã phản công bằng pháo binh và hỏa lực mạnh để tử thủ Lão Sơn. Sau trận
chiến này, với số thương vong quá lớn, quân đội Việt Nam đã hoàn toàn bỏ cuộc.
Lãnh thổ Việt Nam đã mất vùng Núi Đất (Lão Sơn) vào tay Trung Quốc từ đó.
CCB Trung Quốc thăm lại Lão Sơn; Đỉnh 1509 thành điểm du lịch..
Quá
trình giao tranh
Ngày 2 tháng 4 năm 1984 quân đội
Trung Quốc bắt đầu pháo kích đại quy mô vào các cao điểm xung quanh 1509 của Việt
Nam, mở đầu cho trận giao tranh. Cuộc pháo kích kéo dài 26 ngày cho đến ngày 27
tháng 4 năm 1984.
Ngày 28 tháng 4, qua thông tin
tình báo biết được phía Việt Nam đang chuẩn bị thay quân tại điểm cao này. Vào
lúc quân số của phía Việt Nam đồn trú ít nhất ở căn cứ 1509, Tướng Dương Đắc
Chí đã ra lệnh cho Sư đoàn 40 và Sư đoàn 49 thuộc Quân đoàn 14 Quân khu Côn
Minh bắt đầu tấn công căn cứ hiểm yếu này. Mặc dầu với số quân áp đảo là hai sư
đoàn, nhưng trước sự thiện chiến và quả cảm của lực lượng nhỏ quân đội Việt Nam
đóng tại đó, phía Trung Quốc đã chịu nhiều tổn thất nặng nề. Phải sau 18 ngày
chiến đấu, quân đội Trung Quốc mới chiếm lĩnh được một phần của Lão Sơn và Giả
Âm Sơn vào ngày 15 tháng 5 năm 1984.
Rút kinh nghiệm từ lần giao tranh
này, tướng Dương Đắc Chí đã cho sử dụng hỏa tiễn liên trang để đối kháng và sau
đó dùng bộ binh tái chiếm căn cứ. Đối lại, quân đội Việt Nam dùng súng cối và
vũ khí hạng nhẹ, lưỡi lê với cách đánh cận chiến cảm tử bám sát vào quân đội
Trung Quốc để đánh nhằm giảm nguy cơ thương vong vì hỏa tiễn đã gây thương vong
khủng khiếp cho cả lực lượng hai bên. Tuy nhiên trước sự áp đảo về lực lượng và
vũ khí của Trung Quốc, phía Việt Nam đã chịu thất bại trong nỗ lực phòng thủ
căn cứ. Sau trận giao tranh này Trung Quốc chiếm được cao điểm 1509.
Ảnh
hưởng về mặt quân sự
Trận chiến Lão Sơn là một trận
chiến kinh điển trong các trận chiến hạn định phi quy ước. Chiến thắng của phía
Trung Quốc có thể kể công đầu là chiến thắng của mạng lưới tình báo Hoa Nam. Lực
lượng tình báo Hoa Nam đã cài cắm được điệp viên vào hàng ngũ sĩ quan cao cấp của
Việt Nam. Nếu không có thông tin tình báo từ Việt Nam, cục diện trận chiến Lão
Sơn có khả năng sẽ đi theo một hướng khác. Chắc chắn số thương vong khủng khiếp
sẽ đến với các Sư đoàn 40 và 49 của quân đội Trung Quốc bởi lối đánh cảm tử và
thiện chiến của binh sĩ Việt Nam.
Trận chiến Lão Sơn đã làm thay đổi
toàn bộ chiến thuật tấn công của quân đội Trung Quốc theo hướng hiện đại hóa.
Trong giai đoạn 3 của cuộc giao tranh, có thể nói đây là một sự tái diễn lại
cách đánh giữa quân đội Bắc Việt Nam với chiến thuật biển người, cận chiến với
quân đội Mỹ; kết hợp với chiến thuật tập trung pháo binh nhằm giảm thương vong
cho binh sĩ xung kích trong thời gian chiến tranh Việt Nam.
Từ chỗ tấn công theo chiến thuật
biển người là chiến thuật quân sự cổ điển của Trung Quốc với Việt Nam; tướng
Dương Đắc Chí đã thành công trong việc mạo hiểm ứng dụng chiến thuật tấn công
và phòng vệ tập trung bằng pháo binh, kết hợp với thông tin tình báo theo phong
cách tác chiến hiện đại của Mỹ.
Từ trận đánh này, cũng lộ rõ một
điểm yếu của quân đội Trung Quốc: đó là công tác hậu cần, vận tải của quân đội,
không có khả năng không vận để phục vụ cho việc tác chiến. Ví dụ để phục vụ cho
cuộc chiến họ phải huy động cả xe của dân sự để tải đạn dược và thương binh.
Về phía quân đội Việt Nam, mặc dầu
địa hình bất lợi nhưng với quyết tâm thu hồi lãnh thổ đã chọn chiến thuật tấn
công bằng biển người. Với sĩ khí của quân đội Việt Nam lúc đó, khả năng thu hồi
lại lãnh thổ trong trận chiến này rất cao, nhưng đồng nghĩa với việc chấp nhận
hàng ngàn binh sĩ phải hy sinh.
Có thể coi đây là một chiến thuật
hạ sách khi mà tướng Văn Tiến Dũng không còn con đường để chọn lựa. Tuy nhiên,
thất bại về phản gián của Việt Nam trong cuộc chiến này đã khiến Việt Nam phải
chấp nhận thất bại với gần 4000 binh sĩ thương vong (theo số liệu phía Trung Quốc
đưa ra).
Đây là một bài học quan trọng
trong công tác bảo mật mà các sĩ quan trẻ trong tương lai phải luôn tâm niệm
trong quá trình cầm binh tác chiến. Một sơ sót của người chỉ huy sẽ phải đổi bằng
máu xương của hàng ngàn binh sĩ trên mặt trận và mất đi lãnh thổ.
Về mặt ảnh hưởng quân sự thì, chiến
thắng Lão Sơn đã nâng cao sĩ khí cho quân đội Trung Quốc. Chiến thắng này tạo
cơ hội cho quân đội Trung Quốc chuyển mình từ một quân đội lạc hậu sang một đội
quân hiện đại, với kỹ thuật tác chiến hiện đại thay cho chiến thuật biển người
cố hữu. Đây là đà tiến để giới quân sự Trung quốc tạo ảnh hưởng lên giới chính
trị để hiện đại hóa quân đội. Với việc chiếm lĩnh Lão Sơn và Giả Âm Sơn, việc đặt
2 căn cứ tại đó, Trung Quốc đã có khả năng kiểm soát và khống chế về mặt quân sự
trên toàn bộ miền Bắc Việt Nam.
Trong một số lần hiếm hoi, các
đài duyên hải của lực lượng Hải thượng Tự vệ đội Nhật Bản dọc theo quần đảo
Okinawa, đã phát hiện bắt được các làn sóng phát theo hình thức nhiễu loạn số từ
đài phát vô tuyến có tọa độ xác định đặt trên đỉnh Lão Sơn.
Theo đánh giá của các chuyên gia
quân sự, nếu xảy ra một trận chiến phi quy ước giữa Việt Nam và Trung Quốc một
lần nữa, thì với hệ thống ra-da[1] và
đài phá sóng vô tuyến mạnh như vậy của Trung Quốc ở căn cứ Lão Sơn, có khả năng
toàn bộ hệ thống thông tin của lực lượng phòng không không quân tại miền Bắc của
Việt Nam, kể cả hệ thống thông tin của hàng không dân dụng sẽ bị tê liệt ngay tức
khắc; nếu bị quân đội Trung Quốc tiến hành gây nhiễu từ cụm đài của căn cứ này.
Chưa kể đến lợi thế về mặt tác chiến pháo binh cũng như hỏa tiễn tầm xa, với vị
trí Lão Sơn có khả năng khống chế quân đội Việt Nam trên một phần vùng miền Bắc
Việt Nam trong một cuộc chiến hạn định từ căn cứ quân sự lớn này.
Về phía Việt Nam, trận chiến này
đã khiến cho uy tín một số tướng lãnh quân đội với nhiều công trạng trong cuộc
chiến Việt Nam bị suy sụp, thất sủng. Nhiều tướng lãnh kinh nghiệm dày dạn chiến
trường bị thay thế bởi thế hệ tướng lĩnh trẻ chưa có kinh nghiệm tác chiến trên
những mặt trận lớn.
Một mất mát lớn khác đối với quân
đội Việt Nam trong thời kỳ này đó là: sự thất sủng của tướng Võ Nguyên Giáp trước
Ban lãnh đạo Chính phủ Việt Nam khi ông đưa ra yêu cầu giải quyết “Bài toán nước
lớn”.
Tướng Võ Nguyên Giáp chủ trương mở
một nền ngoại giao đa phương với phương Tây kể cả cựu thù là Mỹ và các nước
xung quanh, cùng với việc dừng lực lượng quân chính quy Việt Nam tại Lào đánh
quy hồi từ Lào sang Campuchia. Chủ trương của ông: giải phóng Campuchia xong
thì rút hết quân về nước, giao lại Campuchia cho Liên hợp quốc để giảm bớt sự
hy sinh của binh sĩ và ngân sách quốc gia. Tìm cách phá mở thế bao vây từ kinh
tế cho đến quân sự bởi các nước xung quanh.
Chủ trương này của tướng Võ
Nguyên Giáp đã không được Ban lãnh đạo Chính phủ Việt Nam đương thời đồng ý. Sự
thất sủng của một nhà chiến lược quân sự vĩ đại đã khiến giới quân đội của Việt
Nam dần dần bị xem nhẹ, đồng thời thế lực thân Trung Quốc trong giới chính trị
gia Việt Nam có cơ hội quật khởi trở lại.
Sau cái chết của Phạm Hùng – người
được cho là kiên trì đường lối chống Trung Quốc, bị chết một cách mờ ám tại
thành phố Hồ Chí Minh, có ý kiến nghi vấn có bàn tay của lực lượng tình báo Hoa
Nam, chính sách của lãnh đạo Việt Nam đã bắt đầu thay đổi…
Các chính sách về công tác tuyên
truyền chống Trung Quốc cũng dần dần bị loại bỏ từ dân chúng cho đến quân đội.
Cùng với chính sách đổi mới, quân đội Việt Nam đã thiên về làm kinh tế hơn đặt
nặng trọng tâm quốc phòng.
Sau thất bại ở cuộc hải chiến Nam
Sa (Trường Sa) vào tháng 3 năm 1988, có thể nói là quân đội Việt Nam đã đánh mất
vị thế của mình ở Á Châu. Việt Nam đã bị các chuyên gia quân sự đánh giá không
còn là một đội quân mạnh và thiện chiến nhất trong vùng Đông Nam Á nữa.
Ông Trần Đức Lợi, Phó Ban Đối ngoại TW, người đứng sau tấm pano 200.000 USD tham gia đoàn tặng huyện Malifo, giáp giới Vị Xuyên 200.000 USD để xóa nghèo dịp 27/7/2018
Ảnh hưởng về mặt chính trị
Đối với Trung Quốc: Chiến thắng của
trận chiến Lão Sơn trùng khớp với thời kỳ sĩ khí đang hồi phục lại ở Trung Quốc
nhờ vào hiệu quả của chính sách cải cách, khai phóng. Kết quả trận chiến đã chấp
cánh, tăng thêm uy tín cho Đặng Tiểu Bình trong việc chỉ đạo thể chế cầm quyền
của Trung Quốc.
Hệ thống thông tin của Trung Quốc
có thể nói đã tuyên truyền hết công suất về tin thắng lợi của quân đội Trung Quốc
trong trận chiến Lưỡng Sơn này. Báo chí Trung Quốc đã lợi dụng trận thắng này để
phát dương quốc uy và ca ngợi công lao chỉ đạo của Đặng Tiểu Bình. Việc tuyên
truyền này khiến cho dân chúng Trung Quốc phần nhiều đều chỉ biết đến Chiến
tranh Biên giới Việt – Trung qua chiến thắng Lão Sơn năm 1984 chứ không phải trận
đại bại năm 1979.
Đối với Việt Nam: trận chiến Lưỡng
Sơn đã khiến phía Việt Nam tái nhận thức về kẻ thù truyền kiếp của họ chính là
Trung Quốc, tâm lý phục thù của người Việt đã trỗi dậy.
Cùng với sự sa lầy của quân đội
Việt Nam tại chiến trường Campuchia đã gây tổn thất lớn về nhân mạng binh sĩ, sự
gia tăng của thương phế binh, sự bao vây cấm vận kinh tế của thế giới, sự kiệt quệ
về kinh tế đã khiến sĩ khí của quân đội Việt Nam suy giảm…
Hà Minh Thành dịch
[1]Ra đa (phiên âm từ tiếng Pháp: radar) là thuật ngữ viết tắt của cụm Radio Angle Detection and Ranging (dò tìm và định vị góc bằng sóng vô tuyến)
trong tiếng
Anh. (Theo Wikipedia)
(SAU “LÃO SƠN” VÀ “GẠC MA”-QUÂN ĐỘI VIỆT NAM “ XUỐNG HẠNG” TẠI CHÂU Á
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét