Chủ Nhật, 7 tháng 5, 2017

Nhắc chuyện xưa – đoàn chính phủ Việt Nam thăm hữu nghị Venezuela *

Huỳnh Ngọc Chênh

Nhân chuyện anh Đinh La Thăng bị đảng anh trừng trị, kể chuyện nầy nghe chơi.
Các năm 2007, 2008, dồn dập các đoàn cao cấp VN qua thăm hữu nghị Venezuela, phần vì tình đồng chí XHCN, phần vì mỏ dầu bên ấy rất hấp dẫn. Đoàn anh Triết vừa đi về là đoàn anh Mạnh lên đường.
Năm ấy có một doanh nghiệp tư nhân ở Sài Gòn, bạn tui, tháp tùng theo đoàn anh Mạnh để tìm cơ hội đầu tư, khi trở về kể chuyện về chuyến đi rất là bi hài.
Đoàn anh Mạnh hùng hậu lắm, có gần cả trăm doanh nghiệp nhà nước và tư nhân đi theo, đáp xuống sân bay Caracas vào buổi chiều tối, không kịp về khách sạn vì phải chạy luôn hàng chục cây số đến địa điểm tiếp đón và họp mặt vào lúc 8 giờ tối. Nghe nói phái đoàn của Tổng thống Hugo Chavez đang chờ ở đó.
Nhưng khi đến nơi thì chẳng có Hugo Chavez nào. Đoàn VN được thông báo chờ đến 9 giờ vì Tổng thống đang bận. Chờ đến 9 giờ thì TT vẫn chưa đến, lại nghe hẹn đến 10 giờ. Và phải chờ đến hơn 10 giờ tối thì Tổng thống chủ nhà mới xuất hiện.
Lúc đó đoàn VN từ trên xuống dưới đói đến rã ruột vì chỉ ăn trưa trên máy bay, còn buổi tối, nghĩ rằng sau họp mặt sẽ có chiêu đãi của chủ nhà nên chẳng có kế hoạch lo ăn uống gì.
Thế nhưng oái ăm thay, đón tiếp lễ lạc long trọng xong, anh Hugo dông mất, chẳng mời mọc chiêu đãi gì. Đoàn VN có cả anh Mạnh, rã rượi lê từng bước ra xe để chạy vội về khách sạn.
Suốt trên đường từ chỗ hội nghị về khách sạn mấy chục cây số chẳng hề có một quán ăn nào để dừng xe xuống mua tạm chút ăn.
Về đến KS thì đã quá khuya, lại không đặt ăn trước cho đoàn đến mấy trăm người nên cũng chẳng còn gì nhiều để ăn. Các doanh nghiệp phải ưu tiên nhường cái ăn lại cho các quan chức cao cấp, đi ra ngoài tự tìm cái ăn.
Anh bạn doanh nghiệp của tui nói lúc ấy tìm ra 1 ổ bánh mì giá lên đến 100$ cũng dành nhau mua vì đói đến ngất xỉu rồi.
Đoàn VN khi ấy bất mãn lắm nhưng vì tình đồng chí hữu nghị và vì muốn kiếm một lô dầu nên phải dặn nhau cố nhịn nhục.
Ngoài lô dầu chua loét cho PVN ra, các doanh nghiệp khác được trãi thảm đỏ đến đầu tư tại vùng miền núi hoang vu cách xa thủ đô lắm lắm, chỉ đến được bằng trực thăng vì chưa có đường bộ dẫn đến. Đó là quê hương của bác Hugo.
Dĩ nhiên các doanh nghiệp VN ừ è ký ghi nhớ cho xong chuyện rồi ù té một đi không trở lại.
Riêng anh Thăng PVN được ôm lô dầu (hay bị buộc phải ôm thì chưa biết). Gần 2 tỉ đô la đổ vào đó mất tiêu rồi.
Chừ nghe anh Thăng bị trừng trị vì nhiều thua lỗ mất mát, nhưng riêng khoản mất ở Venezuela thì phải lôi anh Triết và anh Mạnh ra trị nữa mới công bằng chứ hè.
H.N.C.
Tên bài do BVN đặt

Không có nhận xét nào: