Thứ sáu, 09/06/2017 | 06:06 GMT + 7 37,578 lượt xem
Một vị bác sĩ trên 50 tuổi của Bệnh viện Đại học Bắc Kinh cho biết, sau khi binh lính nổ súng, những người bị thương trên quảng trường Thiên An Môn đều chủ yếu được đưa đến Bệnh viện Đại học Bắc Kinh và Bệnh viện Hiệp Hòa. Nhiều lúc, xe cứu thương chở lẫn cả người bị thương và người chết. Sau đó, khi số xác người gặp nạn ở Bệnh viện Hiệp Hòa “đến hơn một trăm” thì họ quyết định sẽ không chuyển thi thể những người đã chết lên xe nữa…
Thảm án xe tăng nghiền nát người ở Lục Bộ Khẩu
Chung La Bạch tỉnh lại sau khi bị ngộ độc khí gas, mơ hồ nghe thấy tiếng khóc từ phía đối diện Lục Bộ Khẩu. Khi Chung La Bạch đi đến Lục Bộ Khẩu đã bị kinh sợ bởi thảm cảnh trước mặt: “Chỉ thấy bên trên đống xe đạp đổ nát có chu vi chừng 7m ở ngã ba đường là một mảng lớn lẫn lộn xác thịt và máu. Tất cả thi thể chồng lẫn lên nhau thành một mảng lớn hình tròn, ước chừng có khoảng hơn chục xác chết, bên trên còn có dấu vết của bánh xích xe tăng. Đầu của một thanh niên trẻ bị xe tăng chèn lên làm bắn ra một mảng óc trắng cách xa mấy mét. Một nam học sinh khác đeo kính, nằm ngửa mặt lên trời, ghi đông xe đạp đâm từ sau lưng xuyên thủng qua bụng anh ấy. Còn có một nữ học sinh bị xe chèn đến mức chỉ có thể lờ mờ nhận ra chiếc váy màu xanh… Ở bên cạnh các thi thể là những chiếc huy hiệu trường màu đỏ, phần lớn đều bị máu tươi nhuộm thành màu đỏ thẫm.” “Tôi chưa từng thấy cảnh tượng nào tàn ác như vậy (cho dù là ở trong phim ảnh).”
“Từ dưới chân của tôi, phát ra những tiếng rên rỉ! Có người còn sống sót, tôi vội vã đỡ lấy người đang rên rỉ ấy từ trong vũng máu, một nam học sinh ở bên cạnh chạy vội ra kéo chiếc xe ba gác lại. Khi tôi ôm anh ấy máu chảy đầm đìa cả người. Lúc tôi nhẹ nhàng kéo anh ấy ra, anh ấy nói một cách yếu ớt: ‘Bạn học…, chân của tôi…, chân của tôi.’ Tôi cẩn thận cúi xuống nhìn, nào còn chân nữa đâu, toàn bộ bắp chân đều bị nghiền đứt, máu đang phun xối xả. Khi tôi ôm anh ấy kéo lên xe ba gác thì Diệp Phó đến. Anh ấy dùng tất cả phần còn lại của cuộn phim, chụp lại cảnh tượng này ở các góc độ khác nhau.”
“Chúng tôi kéo xe ba gác chở người bạn học đang hấp hối về bệnh viện Phục Hưng, Quay đầu nhìn sang, một cảnh tượng mà tôi suốt đời không quên, trong túi của một người bạn học đã chết rơi ra một chiếc túi nhựa, bên trong còn sót lại một chút vụn bánh mỳ. Có lẽ, đó là bữa tối cuối cùng của sinh mệnh trẻ tuổi này.”
“Hai người phụ nữ lớn tuổi quỳ bên xác chết, hai tay vừa đập xuống đất vừa gào khóc: ‘Các học sinh của tôi đâu rồi!’ Đây là những tiếng khóc bi ai nhất mà tôi từng nghe thấy.” “Lúc này, chiếc loa công suất lớn ở bên đường phát thông báo của chính quyền ĐCSTQ: ‘Bắc Kinh xảy ra bạo loạn phản cách mạng…’ Nhóm người gây bạo loạn đã phá hủy lệnh giới nghiêm, giết hại chiến sĩ quân giải phóng…” “Trên con đường rộng lớn ấy, trong buổi sáng sớm ấy, tôi đang nâng người học sinh đã chết đó mà chảy không ra nước mắt.”
Vũ Nguyên cũng chứng kiến một cảnh tượng như vậy: “Còn có hai học sinh bị chèn ép cùng với xe đạp, chúng tôi phải mất nhiều sức lực mới có thể tách được thi thể của một người ra khỏi xe đạp. Người bị chèn còn lại bị bàn đạp xe đâm vào lồng ngực, chúng tôi không thể tách thi thể ra khỏi xe đạp được, đành phải khiêng cả thi thể lẫn xe đạp ra ngoài.”
“Tôi còn nhớ rõ lúc chúng tôi khiêng thi thể cuối cùng thì từ phía tây của Trường An một nhóm xe tăng lại đi tới. Lúc ấy, tôi đang cầm tấm ván gỗ ngồi hướng mặt về phía đông chuẩn bị khiêng thi thể, hoàn toàn không để ý những việc xảy ra ở đằng sau. Đột nhiên rất nhiều người dân và học sinh đều gào thét kêu tôi đứng dậy. Tôi nhìn lại, một chiếc xe tăng đã ở sát cạnh tôi, sắp chèn lên tôi rồi. Theo phản xạ có điều kiện, tôi quăng tấm ván gỗ rồi nhảy lên vỉa hè. Trong nháy mắt, chiếc xe tăng này đã chạy qua, dừng lại ở phía trước. Thoáng nhìn lại tấm gỗ ban nãy, một góc của tấm gỗ dày 10 cm đã bị nghiền nát giống như nha phiến. Tôi bị tình cảnh ấy làm cho sợ đến toàn thân lạnh toát mồ hôi.”
Lúc ấy, Ôn Tử Kiến, phóng viên của tờ “Nhân Dân Nhật báo” đi qua Lục Bộ Khẩu nhìn thấy khoảng 5-6 thi thể bị xe tăng nghiền chết xếp thành một hàng. Chiếc xe tăng đỗ ở bên cạnh, anh ấy vòng lên đến chỗ họng súng tối đen của xe tăng mà cảm thấy vài chục bước đường ấy giống như đi qua một thế kỷ. Anh ấy chụp được phiên hiệu của chiếc xe tăng này, những thi thể ấy cùng với chiếc xe tăng và họng súng tối om đó. Trong huyết án xe tăng nghiền chết người ở Lục Bộ Khẩu có 5 người chết, 7 người bị thương, đại đa số đều là những học sinh rút lui khỏi quảng trường Thiên An Môn vào rạng sáng ngày 4/6.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét