Thứ Năm, 13 tháng 10, 2016

VẪN DUY Ý VÀ DUY TÂM CHỦ QUAN TRONG CÁC GIẢI PHÁP CHỈNH ĐỐN ĐẢNG - Tác giả: PHẠM VIẾT ĐÀO

 

 Lớn | Vừa | Nhỏ  
[Không rõ 29/02/2012 07:30 | by kytrung ]






Bài viết này công bố trên blog P.V.Đ tháng 2/2012 sau khi Nghị quyết TW 4 được ban hành; sau khi công bố  loạt bài viết này, P.V.Đ lúc đó đang là đảng viên của Đảng bộ Thanh tra Bộ Văn hóa-Thể thao và Du lịch đã bị Đảng bộ yêu cầu kiểm điểm, hạ bài và bị khiển trách trước BCH Đảng bộ và bị ghi vào lý lịch...
Trong kết luận của Cơ quan điều tra Hà Nội sau khi P.V.Đ bị bắt có nhắc đến " án" kỷ luật đảng này. Khi nhận kỷ luật, P.V.Đ đã chấp nhận hạ bài này trên blog nhưng vẫn bảo lưu những ý kiến trong bài viết...
( Sau khi bị tù, P.V.Đ đã bị khai trừ khỏi đảng )
Blog này của P.V.Đ đã bị đánh sập không lâu sau khi công bố bài này, nhưng may mắn bài viết đã được blog của nhà văn Trần Kỳ Trung lưu giữ hộ ( http://trankytrung.com/read.php?472 )...
Đối chiếu với các bài viết của tác giả Nguyễn Thế Nghĩa đăng trên Tạp chí Triết học tháng 3/1994 và , bài của PGS-TS Đoàn Minh Huấn, Học viện chính trị Khu vực 1, đăng trên TC Lý luận chính trị tháng 3/2016, bài của Nhị Lê-Phó Tổng Biên tập TC Cộng sản đăng 8/2016 thì ý kiến của P.V.Đ viết năm 2012 chưa có gì trái ngược, quá quắt: 

>Khắc phục chủ nghĩa chủ quan, duy ý chí - ChúngTa.com;






































Trang 2 của Kết luận điều tra của CAHN...

Xin đưa lại bài viết này:

Kết quả hình ảnh cho Nhà văn Trần Kỳ Trung
Nhà văn Trần Kỳ Trung: 
Đây là bài viết tôi đọc thấy rất hay, chỉ rõ căn nguyên vì sao uy tín của Đảng lại xuống thấp như hiện nay, chỉ ra cách khắc phục. Không một thế lực nào có thể phá Đảng, nếu như Đảng được lòng dân, được dân ủng hộ. Cũng không ai phá Đảng bằng chính những Đảng viên có chức ,có quyền nhân danh " Đảng" để trục lợi cá nhân, tham nhũng, cướp đất của dân.
Dân là " THẦN" là " THÁNH" phải thờ phụng, phục vụ thành tâm may ra mới an toàn tính mạng và thanh thản tâm hồn.
            
Xin phép tác giả PHẠM VIẾT ĐÀO cho trankytrung.com đăng lại bài này.
------------------------------------------------------

VẪN DUY Ý CHÍ VÀ DUY TÂM CHỦ QUAN TRONG CÁC GIẢI PHÁP CHỈNH ĐỐN ĐẢNG ? ( Phần 1 )



Phạm Viết Đào.


Phần 1: Đảng muốn chỉnh đốn nhưng lại phờ lờ vai trò, nguồn sinh lực từ nhân dân ?

Nghiên cứu những ý kiến phát biểu của TBT Nguyễn Phú Trọng tại Hi nghtoàn quc quán trit, trin khai Ngh quyết Trung ương 4 (khóa XI) thấy ông quán triệt 4 nội dung, trong đó có 2 nội dung quan trọng của hội nghị lần này:
- “Thứ nhất, công tác xây dựng Đảng luôn có ý nghĩa cực kỳ quan trọng. Đây là bài học lớn, là kết luận sâu sắc, đúc rút qua quá trình hơn 80 năm hoạt động của Đảng. Càng đi vào đổi mới, phát triển kinh tế thị trường, mở cửa hội nhập, càng cần phải coi trọng công tác xây dựng Đảng; đây là nhân tố đảm bảo thực hiện thắng lợi Cương lĩnh chính trị, mục tiêu, nhiệm vụ xây dựng chủ nghĩa xã hội, bảo vệ vững chắc Tổ quốc xã hội chủ nghĩa.
- Thứ tư, các thế lực thù địch tiếp tục chống phá điên cuồng sự nghiệp đổi mới của đất nước ta nhằm xóa bỏ chế độ xã hội chủ nghĩa, xóa bỏ sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản, xóa bỏ Chủ nghĩa Mác-Lênin và Tư tưởng Hồ Chí Minh. Trong bối cảnh tình hình trên, Đảng ta luôn nhấn mạnh phải đặc biệt coi trọng công tác xây dựng Đảng, coi đây là nhiệm vụ then chốt, nhiệm vụ có ý nghĩa sống còn đối với Đảng ta, chế độ ta.”
Như vậy là TBT coi nhiệm vụ chống các thế lực thù địch là "then chốt ", là một trong 4 nội dung quan trọng trong Nghị quyết chính đốn Đảng lần này; các thế lực thù địch siêu hình vẫn tiếp tục được coi là đang thách thức sự tồn tại cũng như vai trò lãnh đạo của Đảng ?
Nghị quyết Trung ương 4 tập trung vào 3 vấn đề cấp bách: Thứ nhất, ngăn chặn, đẩy lùi tình trạng suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống của một bộ phận không nhỏ cán bộ, đảng viên, nhất là cán bộ lãnh đạo, quản lý các cấp.Thứ hai, xây dựng đội ngũ cán bộ lãnh đạo, quản lý, nhất là ở cấp Trung ương nhằm đáp ứng yêu cầu của sự nghiệp công nghiệp hóa, hiện đại hóa đất nước và hội nhập quốc tế. Thứ ba, xác định rõ thẩm quyền, trách nhiệm cá nhân người đứng đầu cấp ủy, chính quyền trong mối quan hệ với tập thể cấp ủy, chính quyền, cơ quan, đơn vị. Ba nội dung đó có quan hệ gắn bó, trong đó, nội dung thứ nhất là trọng tâm, xuyên suốt, mang tính cấp bách nhất.” 
Và nhóm 4 giải pháp: (1)Nhóm giải pháp về tự phê bình và phê bình, nêu cao tính tiền phong và gương mẫu của cấp trên; (2) Nhóm giải pháp về tổ chức, cán bộ và sinh hoạt Đảng; (3) Nhóm giải pháp về cơ chế, chính sách; (4) Nhóm giải pháp về công tác giáo dục chính trị, tư tưởng. Tinh thần toát lên trong các nhóm giải pháp đó là: Xác định những việc cần làm, có thể làm ngay và những việc cần có thời gian chuẩn bị, nhất là về vấn đề xây dựng, ban hành cơ chế, chính sách, xây dựng kế hoạch, lộ trình thực hiện một cách kiên quyết, hiệu quả.”
Trong các nội dung trên không có dòng nào, câu nào đề cập tới vai trò của nhân dân trong việc góp phần chỉnh đốn Đảng; Muốn chỉnh đốn được Đảng phải dựa vào dân, tin dân, phải nghe dân; Có nghe dân, Đảng gần dân, hiểu được dân vì “ chở thuyền và lật thuyền cũng là dân” thì Đảng mới củng cố, mới đẩy lùi được suy thoái để mà tồn tại và phát triển ? Câu châm ngôn thời chống Mỹ: Khó vạn lần dân liệu cũng xong…trở thành câu nằm lòng của cả một dân tộc trong một giai đoạn cam go nhưng trong Hội nghị trung ương chỉnh đốn Đảng lại phớt lờ nguồn sức mạnh vĩ đại này ? Đảng có được ngày hôm nay là do trước đây từng dựa vào nhân dân, xương máu của nhân dân bao thế hệ thế mà giờ đây Hội nghị này, trong 4 nội dung và lại phớt lờ vai trò của nhân dân thì làm sao Đảng vững mạnh được, chỉnh đốn được. Khi một Ban chấp hành Trung ương coi thường dân như vậy, phớt lờ dân như vậy và mọi sai trái, suy thoái lại đổ cho thế lực thù địch thì nghe có thấu tình đạt lý không ?
Khi ra đời, Đảng hoàn toàn dựa vào nhân dân: nhân dân nuôi dưỡng, chở che; Để giành chính quyền về tay mình, Đảng cũng phải sử dụng sức mạnh bạo lực của toàn dân: Cuộc cách mạng tháng 8 giành được chính  quyền là do sức mạnh bạo lực của toàn dân vì năm 1945, cả nước chỉ có 5000 đảng viên ?! Rồi 2 cuộc kháng chiến bảo vệ Tổ quốc, nếu không có xương máu của nhân dân, tiền của của nhân dân liệu một mình tổ chức Đảng cùng với các vị đảng viên có gánh vác nổi không ?
Những việc làm làm tai ngược, tai hại mất uy tín của Đảng như Tham ô, cửa quyền, áp bức dân chúng quá đáng như vụ Vinashin, như PMU 18, như Tiên Lãng đều do cán bộ Đảng gây ra chứ không do một thế lực thù địch nào gây ra cả…Người dân mất lòng tin vào Đảng do bởi các hành vi suy đồi cụ thể đó chứ họ đâu có thời gian để đọc những luận thuyết trên trời dưới biển, họ đâu bị các thế lực thù địch tuyên truyền, xuyên tạc đường lối chủ trương hay, việc làm ích nước lợi dân của các tổ chức Đảng, của các ông đảng viên...
Về phương diện tuyên truyền: Rất mong các cơ quan tuyên giáo của Đảng chỉ ra các thế lực thù địch nào, đã có các hành vi cụ thể gì tác động vào cái gì cụ thể để chống lại Đảng, làm cho nhân dân mất lòng tin vào Đảng ? Vậy xin hỏi Đảng một bộ phận đảng viên suy thoái nghiêm trọng như ý kiến của TBT Nguyễn Phú Trọng là do thế lực thù địch chống phá điên cuồng cài vào, mua chuộc, dụ dỗ làm cho họ suy thoái, hay do nhân dân bị thế lực thù địch kích động nên đã làm ảnh hưởng tới một bộ phận đảng viên khiến cho các đồng chí ấy làm các việc làm giống như phường trộm cướp ?
Đảng ra đời, thoát thai từ nhân dân, được nhân dân nuôi dưỡng chở che, những điều này đã được văn kiện Đảng đề cập nhiều trong những năm 60 của thế kỷ trước, thế mà giời đây ??? Thế mà giờ đây đứng trước nguy cơ suy thoái, sụp đổ Đảng lại không nhận ra bài học vỡ lòng: Muốn củng cố Đảng, muốn xây dựng Đảng phải dựa vào dân, phải nghiên cứu xem tại sao nhân dân mất lòng tin; Đảng không những không hiểu vì sao nhân dân lại suy nghĩ về Đảng như hiện nay mà lại quay sang đổ cho thế lực thù địch, đổ cho các tác nhân khách quan làm hỏng Đảng ? Trong khi đó thì qua các chuyến thăm ngoại giao thấy Việt Nam có quan hệ hữu nghị với hầu hết các nước lớn trên thế giới ? Vậy xin hỏi các thể lực thù địch này nảy nòi từ đâu ra ?!
Đúng một con bệnh bị đổ bệnh rất nhiều trường hợp do tác nhân khách quan: bị phơi nhiễm do bị dịch lan truyền, thời tiết, khí hậu, môi trường…Nhưng xin hỏi tại sao cùng môi trường đó, hoàn cảnh đó số người bị mắc nhiễm bệnh chỉ chiếm phần nghìn, phần triệu; nếu là do khách quan chi phối thì tất cả bị nhiễm hết chứ ? Một điều sơ đẳng như vậy mà tại sao các bộ óc tinh túy nhất của Đảng cũng không nhận ra?
Xin thưa với Đảng rằng: nhân dân không chỉ là cái ngai bệ thờ để Đảng đặt lên đó những bức hoành phi sơn son thếp vàng vinh danh Đảng mà “ nhân dân “ còn là thị trường tiêu hóa các chủ trương chính sách của Đảng, è lưng ra để gánh, đóng thuế nuôi các ông Đảng viên ngồi lên đầu lên cổ mình ? Thế mà một hội nghị bàn về một việc đại sự; xem lại cách làm việc của Đảng lại không xem xét đến vai trò của nhân dân ?
Marx đã viết ( đại ý ): Quan hệ sản xuất không chỉ sản sinh ra vật phẩm tiêu dùng mà còn sản sinh ra người tiêu dùng; Bởi người tiêu dùng rất nhiều khi nó không phải là sản phẩm thụ động của quan hệ sản xuất mà nó còn tác động trở lại làm thay đổi quan hệ sản xuất…Điều này dễ hiểu vì đã quan hệ thì trường là “Cung-Cầu”; đây là một cặp phạm trù biện chứng, tác động qua lại hữu cơ chứ làm gì có chuyện áp đặt chủ quan một chiều ? Thế mà Đảng chỉ biết mình, chỉ biết trách nhiệm, vai trò của phía Cung mà bất cần biết hiện nay Cầu có còn như điều mình lập trình ? Khi thấy Cầu không như những điều đã lập trình trong “ bộ nhớ “ già nua, cổ lỗ, lỗi môd, quá đát do quan liêu, xa rời thức tế và không chịu học hỏi để nâng tầm mình lên… 
Đọc các văn kiện của Đảng những năm gần đây thấy các tổ chức Đảng, các cơ quan Đảng và các ông đảng viên bảo thủ rất dị ứng, hoảng hốt với phạm trù “ tự diễn biến hòa bình “…Báo Quân đội nhân dân đã dành hẳn chuyên mục thường xuyên viết các bài chống lại Tự diễn biến hòa bình ? Tại sao lại chống lại quy luật phát triển, sinh tồn tự nhiên như vậy ? Một cơ thể con người bình thường muốn duy trì sự sống hàng ngày phải ăn, ngủ, hít thở khí trời, phải thực thi một quá trình trao đổi chất thường trực, nghiêm minh thì mới duy trì được sự sống sinh vật; Một Đảng nhận là marxit, tồn tại và phát triển dựa vào 2 nguyên lý: Duy vật biện chứng và Duy vật lịch sử mà lại sợ sự tự diễn biến; về sinh học thực chất đó là quá trình trao đổi chất thuần túy sinh học… Trái tim nhỏ bé của cơ thể người hàng ngày phải bơm hàng trăm lít máu chở hồng cầu tới các bộ phận trong cơ thể và hút về các máu thải, máu đen để tinh luyện trở lại, để tái duy trì sự sống là điều mà một học sinh phổ thông cũng đã được dạy trên ghế nhà trường.
                                                
Những vụ án kinh tế lớn như PMU 16, Vinashin đã làm “ lộ hàng “, đã phơi bày cái mặt trái của cái cơ chế “Đảng lãnh đạo, nhà nước quản lý và nhân dân làm chủ” ? Đảng lãnh đạo kiểu gì, nhà nước quản lý kiểu gì mà: cán bộ mang hàng trăm ngàn đôla tiền tham ô đi đánh bạc mà không biết, ( Bùi Tiến Dũng bị bắt không do cơ quan điều tra, quản lý phát hiện mà do vỡ lở từ một trùm tổ chức đành bạc bị bắt ); người tam rút ruột hàng tỷ USD ngân sách ( trong vụ VINASHIN ) trong một thời gian ngắn cho tới khi cạn kiệt rồi mới biết; một chủ tịch huyện ngang nhiên huy động trăm bộ đội, công an, dân phòng vào cướp phá tài sản của một nông dân làm ra bằng mồ hôi xương máu của mình giữa ban ngày lại có nguy cơ bị chìm xuồng nếu không có cư dân mạng, những nghĩa binh trong lĩnh vực thông tin nhảy vào cứu ? Nếu không có lực lượng này thì Đoàn Văn Vươn đã rũ tù chứ đâu phải nhờ vào sự sáng suốt của chính quyền và cấp ủy Hải Phòng ???


“CHỈNH ĐỐN ĐẢNG” HAY LIÊN HOAN “NGHỆ THUẬT CHỈNH ĐỐN ĐẢNG”? ( Phần 2 )
Chuyện Tiếu lâm: Tại một cơ quan nọ, chi bộ quyết định kỷ luật khai trừ ra khỏi Đảng một đảng viên thoái hóa biến chất; khi quyết định được ban ra lập tức bị quần chúng tại cơ quan này phản ứng, họ làm đơn kiến nghị không thải ông này ra quần chúng vì quần chúng không có ai xấu như ông đảng viên kia. Quần chúng đề nghị giữ ông này trong Đảng để giáo dục còn hơn là đưa ra quần chúng làm hỏng quần chúng…
Câu chuyện vui này cho thấy sự nghiêm trọng của sự thoái hóa biến chất của một bộ phận đảng viên; vậy thì làm cách nào để trị được đảng viên hư để chỉnh đốn Đảng ? Khi báo chí đưa tin rầm rộ về Nghị quyết 4 cùng với các nhóm giải pháp, nhiều quần chúng đã cho rằng: Nếu Bộ Chính trị thật lòng muốn chỉnh đốn Đảng thì phải nêu gương chỉnh từ trên xuống như lời ông Lê Khả Phiêu; tức là trong số các ủy viên Bộ Chính trị, Ban chấp hành TW kỳ này dứt khoát phải có ông đứng ra nhận lỗi là mình có sai sót và nhận kỷ luật ? Chả nhẽ Bộ Chính trị, Ban chấp hành trung ương không ai có khuyết điểm gì, tốt đẹp cả thế thì tại sao đẩy Đảng vào tình thế nghiêm trọng, bê bết như hiện nay nên phải hè nhau chỉnh đốn ?
Chả nhẽ Hải Phòng bê bết như vậy, gây hậu quả nghiêm trọng như vậy, một Bí thư thành ủy như ông Nguyễn Văn Thành công khai bày tỏ ý kiến ngược với ý kiến kết luận của Thủ tướng mà không bị làm sao; trong khi Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng được Bộ Chính trị giao giải quyết việc này ? Các cơ quan chức năng dưới sự lãnh đạo toàn diện của Thành ủy Hải Phòng vi phạm pháp luật nghiêm trọng như vậy mà không một lãnh đạo chủ chốt nào của thành ủy Hải Phóng bị kỷ luật về Đảng; Tại  Mục 4, Điều 9 của Điều lệ Đảng quy định về Nguyên tắc tổ chức Đảng:” Tổ chức đảng và đảng viên phải chấp hành nghị quyết của Đảng. Thiểu số phục tùng đa số, cấp dưới phục tùng cấp trên, cá nhân phục tùng tổ chức, các tổ chức trong toàn Đảng phục tùng Đại hội đại biểu toàn quốc và Ban Chấp hành Trung ương.” Như vậy trong ý kiến phát biểu của BT Hải Phòng Nguyễn Văn Thành đã vi phạm mục 4, Điều 9 của Điều lệ Đảng; Kết luận của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng là ý kiến đại diện cho 2 cơ quan: Người đứng đầu bộ máy hành pháp, tức Chính phủ và là người đại diện cho Bộ Chính trị đứng ra kết luận…
Thực ra truy quét và nghiêm trị đảng viên hư theo kiểu bắt tận tay day tận trán kiểu này vẫn là cách làm cò con; Để giải quyết các vấn đề thuộc nội bộ của một tổ chức, hơn nữa đây lại là tổ chức của một đảng cầm quyền thì phải làm bài bản hơn, khoa học hơn; tức là làm một cách có tổ chức chứ không phải tùy hứng hoặc duy ý chí mà phải lần tới từ gốc của vấn đề vì sao dẫn tới việc đảng viên suy thoái về đạo đức, lôi sống dẫn tới vi phạm kỷ luật, pháp luật nhà nước…
Nếu không làm một cách bài bản, đến nơi đến chốn thì cuộc chỉnh Đảng lần này sẽ rơi vào tình cảnh giống như các cuộc Liên hoan nghệ thuật – Liên hoan “nghệ thuật chính đốn Đảng”…Tại các Liên hoan mọi người đến tham gia và ra về đều vui vẻ cả, người bất tài thì sẽ được cấp chứng chỉ có mặt tại Liên hoan; người có các hoạt động nổi trội hơn một chút thì sẽ được cấp Huy chương vàng, bạc, bằng khen của hội đoàn này nọ; như vậy cái hoạt động chính trị nghiêm túc này sẽ biến thành hoạt động của cái đám phường tuồng, phường chèo…
Nghị quyết Trung ương 4 tập trung vào 3 vấn đề cấp bách: “Thứ nhất, ngăn chặn, đẩy lùi tình trạng suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống của một bộ phận không nhỏ cán bộ, đảng viên, nhất là cán bộ lãnh đạo, quản lý các cấp. Thứ hai, xây dựng đội ngũ cán bộ lãnh đạo, quản lý, nhất là ở cấp Trung ương nhằm đáp ứng yêu cầu của sự nghiệp công nghiệp hóa, hiện đại hóa đất nước và hội nhập quốc tế. Thứ ba, xác định rõ thẩm quyền, trách nhiệm cá nhân người đứng đầu cấp ủy, chính quyền trong mối quan hệ với tập thể cấp ủy, chính quyền, cơ quan, đơn vị. Ba nội dung đó có quan hệ gắn bó, trong đó, nội dung thứ nhất là trọng tâm, xuyên suốt, mang tính cấp bách nhất.” Và nhóm 4 giải pháp: (1)Nhóm giải pháp về tự phê bình và phê bình, nêu cao tính tiền phong và gương mẫu của cấp trên; (2) Nhóm giải pháp về tổ chức, cán bộ và sinh hoạt Đảng; (3) Nhóm giải pháp về cơ chế, chính sách; (4) Nhóm giải pháp về công tác giáo dục chính trị, tư tưởng. Tinh thần toát lên trong các nhóm giải pháp đó là: Xác định những việc cần làm, có thể làm ngay và những việc cần có thời gian chuẩn bị, nhất là về vấn đề xây dựng, ban hành cơ chế, chính sách, xây dựng kế hoạch, lộ trình thực hiện một cách kiên quyết, hiệu quả…”
Xin bắt đầu vào 3 nhiệm vụ cấp bách mà ông Nguyễn Phú Trọng đã nêu;
1/“Thứ nhất, ngăn chặn, đẩy lùi tình trạng suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống của một bộ phận không nhỏ cán bộ, đảng viên, nhất là cán bộ lãnh đạo, quản lý các cấp.
Đây là một cách đặt vấn đề mang nặng lối duy tâm chủ quan hay nói cách khác là “đặt cái cày trước con trâu”; triết học duy vật biện chứng mà Đảng Cộng sản vẫn lấy làm phương pháp luận từng đặt ra mệnh đề: Phạm trù tồn tại quyết định phạm trù ý thức; muốn “ngăn chặn, đẩy lùi tình trạng suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống của một bộ phận không nhỏ cán bộ, đảng viên, nhất là cán bộ lãnh đạo, quản lý các cấp”…là những lĩnh vực thuộc phạm trù ý thức, thượng tầng kiến trúc, muốn cải biến nó thì phải bắt tay giải quyết hiện thực tồn tại khách quan vì cái tồn tại có trước ý thức… Một người đang đói thay việc động viên, khích lệ tinh thần suông thì phải thay bằng việc tìm hiểu xem anh ta là người có khả năng gì, sống trong môi trường nào và tìm cách chỉ cho anh ta cách kiếm tiền hoặc  gieo trồng cây trái để cứu đói; đó mới là duy vật biện chứng…
Nhóm giải pháp này đã không đi sâu tìm hiểu, phân tích đánh giá từ nguyên nhân, quan hệ thực tiễn nào dẫn tới, xô đẩy đảng viên vào những suy thoái trên? Điều này rất đơn giản: bởi các đảng viên được trao độc quyền, độc đoán, quyền lực được trao là quyền lực nhà nước, quyền lực đẻ ra tiền nhưng lại không có lực lượng đối trọng, lực lượng kiểm tra, giám sát, khống chế thì sự suy thoái, suy đồi là điều dễ hiểu vì nó bị sức mạnh, sức hút của vật chất cảm dỗ…
Muốn chỉnh đốn sự suy thoái này thì phải cải tạo cái quan hệ dẫn tới sự thoái chứ không thể dùng tư tưởng để chế ngự, cải tạo tư tưởng; làm cho tư tưởng tốt lên để quay sang cải biến thực tại…Từ cái tư tưởng đã được chấn chỉnh ấy để giúp cho các chủ thế của nó sẽ chuyển biến trong việc giải quyết các vấn đề thực tại là việc làm mang tính chất áp đặt, duy tâm chủ quan, đặt cày trước trâu…Tại sao một công thức sơ đẳng như vậy của phép biện chứng mà báo cáo của TBT Nguyễn Phú Trọng chắc đã qua nhiều bộ máy tham mưu để mắt mà vẫn không sạch nước cản…Với cái cơ chế Đảng lãnh đạo toàn diện, nhà nước quản lý và nhân dân làm chủ như hiện nay thì có chấn chỉnh giời, cán bộ Đảng tiếp tục vẫn sa vào suy thoái, làm bậy vì độc quyền quá đáng…
Về nhiệm vụ thứ 2: “Thứ hai, xây dựng đội ngũ cán bộ lãnh đạo, quản lý, nhất là ở cấp Trung ương nhằm đáp ứng yêu cầu của sự nghiệp công nghiệp hóa, hiện đại hóa đất nước và hội nhập quốc tế…” Đây là một thứ khẩu hiệu trống rỗng mang yếu tố hô hào mà không chứa đựng những ràng buộc về pháp lý và nguyên tắc Đảng…Bao nhiêu xã luận, bao nhiêu nghị quyết đã đưa khẩu hiệu này ra rồi Đảng vẫn cứ suy thoái, tụt hậu thì có tiếp tục hô phỏng có ích gì ?
Còn nhiệm vụ “Thứ ba, xác định rõ thẩm quyền, trách nhiệm cá nhân người đứng đầu cấp ủy, chính quyền trong mối quan hệ với tập thể cấp ủy, chính quyền, cơ quan, đơn vị…” điều này trong Điều lệ đã quy định rồi, có gì mới đâu…Có thể coi nhiệm vụ thứ 3 là một tối kiến; trách nhiệm người đứng đầu ư, người đứng đầu không phân địn rõ rõ trách nhiệm thì điều hành cái gì, quản lý ai?
Còn đối với nhóm 4 giải pháp: (1)Nhóm giải pháp về tự phê bình và phê bình, nêu cao tính tiền phong và gương mẫu của cấp trên; (2) Nhóm giải pháp về tổ chức, cán bộ và sinh hoạt Đảng; (3) Nhóm giải pháp về cơ chế, chính sách; (4) Nhóm giải pháp về công tác giáo dục chính trị, tư tưởng. Tinh thần toát lên trong các nhóm giải pháp đó là: Xác định những việc cần làm, có thể làm ngay và những việc cần có thời gian chuẩn bị, nhất là về vấn đề xây dựng, ban hành cơ chế, chính sách, xây dựng kế hoạch, lộ trình thực hiện một cách kiên quyết, hiệu quả…”
Đây vẫn là những giải pháp duy ý chí, nếu không muốn nói là ảo tưởng khi Đảng muốn tự túm tóc nâng mình lên.Trong tác phẩm Làm gì, V.I Lênin nói rằng: “Hãy cho tôi một tổ chức của những người cách mạng, tôi sẽ đảo lộn cả nước Nga, rằng vũ khí đấu tranh của giai cấp công nhân không có gì khác hơn là tổ chức…”
Lê Nin nói điều này trong hoàn cảnh Đảng Bolsevich Nga chưa nắm được chính quyền, còn đối với Đảng Cộng sản Việt Nam đã giành được quyền lãnh đạo nhà nước thì công tác tổ chức nằm trong tay Đảng. Công thức mà Lênin từng đưa ra: Nếu không có một tổ chức của những người cách mạng thì không thể có phong trào cách mạng vững chắc được. Tổ chức của những người cách mạng có tính chất quyết định đến thắng lợi của sự nghiệp cách mạng…Chúng ta có thể hiểu muốn cải tạo một vấn đề nào đó thì phải dùng sức mạnh của một tổ chức thì mới làm được. Trong hoàn cảnh Đảng đang bét nhè như hiện nay, muốn chấn chỉnh phải có 2 cách: Tập hợp một bộ phận ưu tú trong Đảng, lập thành bộ tham mưu để chấn chỉnh cải tạo lại Đảng; Hai là sử dụng sức mạnh của nhân dân… Vậy Bộ Chính trị, Ban chấp hành Trung ương đã phải là bộ phận ưu tú, trung thành với quyền lợi dân tộc không; Nếu Đảng coi sự nghiệp mưu cầu hạnh phúc nhân dân là mục tiêu phấn đấu thì phải đặt quyền lợi dân tộc lên trên hết…Nếu lấy tiêu chí này thì có không ít những vị là ủy viên Bộ Chính trị, ủy viên Ban chấp hành trung ương có những hành tung đáng ngờ, khó tin…Vậy thì các ông hãy phê và tự phê trước xem có thành khẩn, có thành tâm không nào ? Khi các ông trong Bộ Chính trị cũng né nhau thì dại gì bên dưới lại đụng nhau ???
Mao Trạch Đông đã có lúc sử dụng sức mạnh hồng vệ binh để giải tán Đảng Cộng sản Trung Quốc; lịch sử Trung Quốc coi hành động của Mao là tội ác vì nó nhằm mục đích duy trì quyền lực cho cá nhân ông ta; song về phương pháp luận nhằm đạt một mục đích, mục tiêu chính trị nào đó không thể không ghi nhận cách làm của Mao Trách Đông là có hiệu quả nếu nhà chính trị thật sự muốn thay đổi tình thế ? Đối vởi Đảng cộng sản Việt Nam, nếu thật sự muốn chỉnh đốn để không bị sụp đổ thì có 2 cách: thay đổi từ từ hay là liệu pháp sốc ? Thay đổi từ từ thì rất dễ rơi vào tình cảnh đánh bùn sang ao ? Còn liệu pháp sốc thì trông vào dàn lãnh tụ cộng sản Việt Nam hiện nay khó tin có vị nào dám đứng mũi chịu sào như Gorbachiop, như Boris Elsin, chấp nhận những đổ vỡ đau đớn để làm lại…
Tóm lại cuộc chỉnh đốn Đảng lần này đang có nguy cơ rơi vào tình cảnh: Trên hô khẩu hiệu, dưới lại hô khẩu hiệu to hơn; khí thế thì nghe ngất trời nhưng rồi đâu vẫn hoàn đấy; và nếu như vậy thì cuộc chỉnh đốn Đảng được phát động rầm rộ này rất dễ bị biến tướng thành một dạng Liên hoan “nghệ thuật chỉnh đốn Đảng”…


TỰ DO THÔNG TIN CÓ THỂ GIÚP CHỈNH ĐỐN ĐẢNG, VẠCH MẶT ĐẢNG VIÊN THOÁI HÓA, BIẾN CHẤT ( Phần cuối )

Bài  liên quan:

Có một cách có thể giúp Đảng chỉnh đốn được mà không gây nên sự xáo trộn, đổ vỡ lớn: Sử dụng tự do thông tin để làm chuyển biến xã hội và chuyển hóa Đảng; tự do thông tin có khả năng loại bỏ những phần tử cặn bã trong Đảng giống như ôxy khử loại CO2 ra khỏi máu. Qua vụ Tiên Lãng vừa qua thấy hiệu quả của thông tin có tác dụng tích cực trong việc lành mạnh xã hội như thế nào…
Đối với dịch cúm H5N1 xảy ra năm 2008 Việt Nam được đánh giá là một trong những quốc gia ngăn chặn có hiệu quả; bí quyết của Việt Nam là không sử dụng hệ thống điều hòa tổng tại các bệnh viện chữa trị căn bệnh này; sử dụng sự thông thoáng tự nhiên, mở thông cửa sổ và quạt máy bình thường; kết quả sử dụng ánh sáng và không khí tự nhiên đã có tác dụng cô lập và hủy diệt được virus cúm H5 N1…
Kinh nghiệm dập dịch cúm H5N1 năm 2008 theo tôi có thể áp dụng cho đời sống thông tin báo chí hiện nay nhằm tạo điều kiện cho báo chí tham gia đấu tranh với các tiêu cực xã hội, chỉnh đốn Đảng.
Theo thiển ý của chúng tôi, việc điều chỉnh, lành mạnh xã hội, tạo điều kiện cho các nguồn lực xã hội được phát triển, tiền đề để “nguyên khí” được sinh, tụ đẩy lùi “tà khí”, “hung khí” và “thải khí” bằng phương cách sử dụng phương tiện thông tin, dư luận xã hội là giải pháp cấp thiết, ưu việt; còn như giải pháp điều chỉnh xã hội bằng việc sử dụng dùi cui, bộ máy cảnh sát và nhà tù là cách mà thế giới đương đại đang áp dụng phổ biến tại một số quốc gia kém văn minh là giải pháp hạ sách, cực chẳng đã, giải pháp cuối cùng…Dư luận lành mạnh xã hội giống như nguồn sáng của trời đất, nó giúp điều chỉnh sinh khí, tăng ôxy, tăng hồng cầu trong máu để tiếp dưỡng chất cho cơ thể sống; Đây là cách ít gây tổn thương nhất, đỡ tốn kém nhất cho xã hội…
Một thể chế chính trị xã hội không để đời sống thông tin được phát triển tự do, người dân không được công khai bày tỏ chính kiến thì khác gì một ngôi nhà thiếu hệ thống cửa sổ cung cấp ánh sáng và hệ thống thông gió lưu thông không khí…
Sử dụng phương tiện thông tin để điều chỉnh xã hội cũng giống như phương cách trị bệnh bằng day bấm huyệt, bằng thể dục dưỡng sinh, bằng chiếu các tia để diệt các tế bào phát sinh bệnh mà ngành y đang sử dụng là một giải pháp có nhiều ưu thế hơn phẫu thuật, hoặc chích uống thuốc !
Không một mô hình quản trị kinh tế-chính trị-xã hội nào muốn phát triển lành mạnh, đúng thực chất, được đa số người dân tự giác chấp nhận, ủng hộ và tuân theo mà không trải qua thể chế dân chủ, thể chế dân chủ; thể chế dân chủ là thể chế cho phép minh bạch hóa các mối quan hệ; một bộ máy nhà nước chỉ được dân chúng ủng hộ khi minh bạch được sự phân chia quyền lợi, nghĩa vụ một cách công bằng công khai với đa số nhân dân…
Cách đây hơn 2000 năm khi được vua Tần hỏi về chính sự, Vệ Ưởng đã trả lời: Luật pháp không nghiêm là do lỗi của kẻ cầm đầu; Người Việt có câu; Thượng bất chính thì hạ tắc loạn; Để giám sát quản, trị được kẻ cầm đầu thì nhà nước nhất thiết phải  thiết kế cho được cơ chế, bộ máy giám sát, kiểm soát những kẻ cầm đầu để kịp thời nghiêm trị, thải loại những kẻ tha hóa biến chất; Bộ máy giám sát này phải độc lập với bộ máy công quyền thì mới giám sát được; Còn như: Đã trót tương đồng trong một quán; Dẫu trà ôi rượu độc cũng là duyên… thì còn giám sát nhau cái nỗi gì…
Có 2 phương thức giám sát: thể chế hoạt động giám sát, kiểm soát thông qua quyền lực hành chính và thông qua dư luận xã hội…Muốn giám sát chuẩn thì nguồn thông tin là một dữ liệu không thể thiếu.
Trước khi thiết kế ra được một thiết chế giám sát độc lập những kẻ đứng đầu hữu hiệu, phải tạo điều kiện cho báo chí được tác nghiệp theo các quy định về sự minh bạch thông tin, được chịu trách nhiệm về nguồn tin khi đưa tin về các vấn đề chính trị-kinh – xã hội… Chúng tôi xin có 3 kiến nghị nhằm đảm bảo cho đời sống thông tin phát triển đúng thiên chức:
1/Xây dựng cơ chế để tạo điều kiện cho thông tin đa chiều được phát huy nhằm phá thế độc quyền, bóp nghẹt thông tin như hiện nay ( điều hòa tổng ); để tiến tới cấp phép cho báo tư nhân ra đời, trước mắt nhà nước cần khuyến khích việc thành lập các hiệp hội blogger và trang tin điện tử cá nhân; khuyến khích sự bảo trợ về phương diện kỹ thuật từ phía nhà nước và tư nhân cho các hoạt động thông tin mạng;
2/Xóa Điều 88 Bộ Luật Hình sự 2005: Tội tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam…Đây là một chiếc vòng kim cô, một “ cửa tử “ đối với hoạt động thông tin báo chí…
Để tạo điều kiện cho hoạt động thông tin đa chiều, tạo điều kiện cho công dân được công khai bày tỏ chính kiến, phản biện và tranh luận với các cơ quan công quyền, các hiện tượng chính trị-kinh tế-xã hội đang xảy ra; Loại Điều 88 này để tránh hiện tượng: ” Hòn bấc ném đi, bom tấn ném lại “;
Đây là điều luật đã lạc hậu và trái với thông lệ của thế giới văn minh; quyền bày tỏ chính kiến kể cả chính kiến trái với chính quyền là một quyền tự do tối thiểu của công dân trong thế giới văn minh đương đại- “quyền ăn, quyền nói” là 2 quyền cơ bản làm người của một con người; nếu vận dụng cứng nhắc điều luật này thì 90 % các blogger Việt Nam đang tồn tại hiện nay sẽ bị truy cứu trách nhiệm hình sự.
Việt Nam đang đưa ra cương lĩnh: Xây dựng một nước Việt Nam “công bằng, dân chủ và văn minh” nhưng lại chưa tạo điều kiện cho người dân được công khai bày tỏ chính kiến là việc làm đi ngược với tiêu chí do mình đã đề ra;
3/Soạn lại Luật Báo chí để cho phép báo chí tư nhân ( thực chất là đã xuất hiện ) được bình đẳng như các báo của các cơ quan công quyền, các hiệp hội, đoàn thể chính trị ; Hoạt động báo chí-xuất bản phải được nhà nước nhìn nhận, quản lý giống như các hoạt động kinh tế-xã hội khác để các quan hệ kinh tế-xã hội-chính trị Việt Nam đích thực là một xã hội dân sự chứ không phải là chế độ đặc thù, dị biệt, đảng trị khác với thế giới văn minh đương đại…Mới đây chính TBT Nguyễn Phú Trọng đã tuyên bố: Hội nhập thế giới không có nghĩa là chỉ có hội nhập về kinh tế…
Cách điều hành, quản lý hoạt động báo chí-xuất bản của Ban Tuyên giáo trung ương và Bộ Thông tin-Truyền thông hiện nay đã chính trị hóa thái quá, cực đoan, duy ý chí hoạt động tác nghiệp quản lý báo chí; Ban Tuyên gióa đã tự biến mình thành một thứ giống như hệ thống “điều hòa tổng”; Cái "điều hòa tổng" này đang vận hành với cơ chế và thiết bị vận hành vừa cổ lỗ, xơ cứng làm hạn chế, chèn bóp sự tiến hóa tự nhiên, vừa tiêu tốn điện ( tiền thuế của dân) hiện đang được trang bị tại các khu chung cư, bệnh viện với hệ thống thông tin báo chí của Việt Nam…
Đây là một mô hình nguy hiểm khi gặp đại dịch như dịch cúm H5N1 ???
Với cung cách quản lý báo chí xuất bản như hiện nay có vẻ đang đẩy đời sống thông tin tại Việt Nam vào thời kỳ ” đồ đá “, thời kỳ thông tin được rò rỉ theo cơ chế “hang động” vì thiếu ánh sáng của thông tin, mặc dù Việt Nam có gần ngàn đầu báo; Điều này có thể kiểm chứng qua đại dịch tham nhũng đang hoành hành tại Việt Nam, báo chí gặp quá nhiều trở ngại khi xáp vô để chống đại dịch này…

P.V.Đ.


                      

Không có nhận xét nào: