11-1-2018
Nếu có trăn trở, hãy trăn trở tại sao chỉ vì 50 nghìn đồng, người ta sẵn sàng bức hại nhau bằng những đòn thù hung nộ. Nếu có chua xót, hãy chua xót vì sao đến thế kỷ này rồi, vẫn có con dân nước Việt phải bó xác bằng chiếu manh, vẫn có hai đứa trẻ đi tù vì đói bụng cướp bánh mì.
Không thể day dứt nhiều cho những người như ông Thăng được. Phải oán mới đúng. Bởi vì có quan hệ rất biện chứng giữa ông và những thân phận như đã kể. Khi ngân khố quốc gia bị đục khoét đến tàn mạt, làm gì còn tiền để cải thiện phúc lợi xã hội, giúp người dân thừa hưởng một điều kiện sống đỡ bi đát hơn hiện tại.
Sao phải thương xót, khi chính những người như ông Thăng làm cạn kiệt quốc khố, để rồi người dân phải cắn răng chịu những chính sách thuế phí hà khắc để bù vào phần hụt? Chua xót làm gì khi mỗi con dân nước Việt cay cực làm, chỉ đạt bình quân đầu người chỉ 53 triệu rưỡi/năm, không bằng chai rượu ông Thăng uống.
Cả một đất nước lầm lũi đang vui với GDP 2017 ước tính 5 triệu tỷ. Nghe thì bùi tai, nhưng nợ công chiếm đến 63%. Tức là làm chục đồng, thì sáu đồng ba dành để trả nợ. Đất nước nghìn năm văn hiến này, đang có giá vỏn vẹn 1,3 triệu tỉ.
Trong bối cảnh đó, một mình dân chơi Đinh La Thăng ném 800 tỷ ở Oceanbank, đốt 5.800 tỷ ở Xơ sợi Đình Vũ, hơn 2 nghìn tỷ ở PVTex… và đương nhiên đó là con số chưa phải cuối cùng. Nếu không phải một mà có 2 ông Thăng, thì có lẽ đã phải mang cả quốc gia đi cầm cố.
Nếu xót, hãy xót cho chính mình. Khi những kẻ như Tạ Bá Long, nguyên chủ tịch GP Bank chỉ nhận 5 năm tù cho gần 5 nghìn tỷ. Ông Long ở tù mỗi ngày 2,6 tỷ đồng trong khi các bạn còng lưng mỗi ngày chỉ làm được 140k, theo bình quân GDP hiện tại. Và mỗi chúng ta sẽ phải góp nhiều ngày như vậy để giải quyết hậu quả mà giặc tham nhũng để lại.
Quýt làm cam chịu, cốc mò cò xơi, quan hoang đàng dân lãnh hậu quả. Nếu không oán thán những người như ông Thăng thì thôi, bạn có cần phải phô trương kiểu vị tha rởm đời như vậy hay không? Thương hay ghét ông Thăng, thì cũng nhất thiết phải hiểu rằng ông gieo nhân nào gặp quả nấy. Nếu khóc, hãy khóc cho chính mình ấy.
Quốc gia lụn bại, dân chúng lầm than. Nếu muốn níu giữ hy vọng. Thì Hòa Thân phải chết !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét