Phạm Viết Đào.
(thực hiện)
Mời đọc: Tổng tập Bút ký Thế sự tại địa chỉ:
nvpnhamvietdao1.blogspot.com
Đại tá Quách Hải Lượng nguyên Trưởng Phòng tác chiến Quân chủng Phòng không; Nguyên Tùy viên quân sự Đại sứ quán Việt Nam tại Bắc Kinh; Nguyên cán bộ nghiên cứu Viện chiến lược Tổng Cục 2...
(thực hiện)
Mời đọc: Tổng tập Bút ký Thế sự tại địa chỉ:
nvpnhamvietdao1.blogspot.com
Đại tá Quách Hải Lượng nguyên Trưởng Phòng tác chiến Quân chủng Phòng không; Nguyên Tùy viên quân sự Đại sứ quán Việt Nam tại Bắc Kinh; Nguyên cán bộ nghiên cứu Viện chiến lược Tổng Cục 2...
Cuộc phỏng vấn Đại tá Quách Hải Lương dưới đây được thực hiện và đưa lên blog từ 19/6/2012 lúc đó ông đang khỏe.
Đại tá Quách Hải Lượng là 1 trong 5 người ký Bản kiến nghị 5 điểm...
Đại tá Quách Hải Lượng là 1 trong 5 người ký Bản kiến nghị 5 điểm...
Ông đã qua đời vì bạo bệnh tháng 9/2013...
"Trước khi đưa 60 vạn quân phát động cuộc chiến tranh xâm lược trên toàn tuyến biên giới phía bắc, Trung Quốc đã phát động một cuộc chiến tranh về thông tin, một cuộc chiến tranh về tâm lý, Trung Quốc đã làm cho chúng ta bị tê liệt về ý chí trước khi nó đánh thật...
Đó là bài học cao nhất!
-Bài học thứ 2: Ta đã chuẩn bị từ năm 1978, đã làm tuyến phòng thủ Sông Cầu theo lệnh của ông Cố Duẩn ( TBT Lê Duẩn); Bài học thứ 2 đó là: Không được thống nhất trong Bộ chỉ huy và lành đạo cao nhất ? Đồng chí Duẩn đã quyết tâm như thế nhưng tại sao đồng chỉ Dũng ( Đại tướng Văn Tiến Dũng, BT Bộ Quốc phòng thời điểm 1979) ?
-Bài học thứ 3: Trên mặt trận cụ thể, người ở vị trí chiến lược cao nhất không bị bất ngờ nhưng thời điểm chiến thuật ta bị bất ngờ ?
-Bài học thứ 4 đó là: Chúng ta bị Trung Quốc đánh cho ruỗng về tinh thần mà chúng ta không hề biết; Đến nỗi trước hôm chúng nó đánh ta, Tướng Đàm Quang Trung còn đứng ở thị xã Cao Bằng nói: Trung Quốc cho kẹo cũng không dám đánh ta ? Không đánh được ta đâu...
Tôi trực ban tác chiến suốt buổi sáng 19/2/1979, buổi trưa tôi về nhà ăn cơm, bà vợ tôi cũng vừa đi nghe tuyên giáo nói chuyện chưa về. Khi bà về tôi hỏi: Đi đâu về đấy ? Bà ấy bảo: Em đi nghe tuyên giáo nói chuyện thời sự...Tôi hỏi: Tuyên giáo nói cái gì ? Tuyến giáo bảo: Có cho kẹo Trung Quốc không dám đánh minh...Tôi cười bào vợ: Thưa bà chị chúng nó đánh bon em từ sáng rồi đấy ?!
Hệ thống thông tin, tuyên giáo đã làm tê liệt tinh thần cảnh giác của rất nhiều người? Nguye hiểm đến thế...
Cho nên ta bị thiệt hại...về tinh thần trước khi bị thiệt hại về vật chất...
-Theo bác giai đoạn 1978, Trung Quốc đã dùng tiền không chế cán bộ mình chưa ?
- Từ năm 1973 họ đã không viện trợ cho ta rồi! Trung Quốc đã đi với Mỹ, coi Liên Xô là kẻ thù, coi Việt nam là tiểu bá mà ta không cảnh giác...
Khi đi thăm Mỹ, Đặng Tiểu Bình tuyên bố sẽ đánh Việt Nam ?
Tổng thống Mỹ Gemmy Carter nói đùa: Đánh Việt Nam anh không sợ trời sập sao?
Đặng Tiểu Bình cười trả lời: Sợ gì, tôi lùn hơn anh, anh cao hơn tôi; Trời sập thì anh chết trước...
( Chứng tỏ TT Mỹ Carter rất thâm thúy, ông biết câu chuyện ngụ ngôn của Trung Quốc về một người nước Kỷ cách đây 2500 năm; Người này mất ăn mất ngủ, âu sầu, khổ não bởi suốt ngày lo trời sập, đất long, mình không biết nương tựa vào đâu...)
Carter khuyên Đặng Tiều Bình nên tranh thủ sự đồng tình của Nhật. Đặng Tiểu Bình bay về qua Nhật luôn...Một ông Tổng Cục Phó Tổng Cục 2 bạn tôi có tài liệu nói rằng: Khi qua Nhật để tranh thủ sự đồng tình, Đặng Tiểu Bình không từ một thủ đoạn hèn hạ nào, đã cúi xuống hôn lá cớ Nhật...Giai đoạn đó tôi đi khắp các tỉnh biên giới thấy bà con dân tộc truyền nhau: Vua Đặng sắp sang đây...Nghe thế, tôi sợ quá về báo cáo với quân chủng: Thế này thì nguy hiểm lắm rồi.
Tôi vào đến Huế, gặp một số trí thức; Tôi hỏi: Nếu Trung Quốc đánh mình thì thế nào?
Trí thức Huế rất thắng thắng: Nếu ông Thiệu quay lại chúng tôi còn suy nghĩ, còn nếu Trung Quốc đánh ta nhất quyết phải đánh...Các cháu sinh viên Sài Gòn trả lời tôi: Ngày xưa chị Út Tịch đánh Mỹ đến còn cái lai quần cũng đánh; Còn bây giờ nếu Trung Quốc đánh ta, chúng cháu cũng sẽ theo gương Út Tịch: Còn cái lai quần cũng quyết đánh quân Trung Quốc xâm lược ! Tinh thần của dân như thế cơ mà..."
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét