Thứ Sáu, 16 tháng 12, 2016

Ý kiến: 'Từ Tam Quốc tới Biển Đông'; Mỹ tăng lãi suất, Trung Quốc khốn khổ vì đống nợ

Blogger Phạm Viết Đào

  • 26 tháng 6 2015

Image copyrightAP
Image captionLãnh đạo Trung Quốc Tập Cận Bình

Trung Quốc gây sự trên biến Hoa Đông và Biển Đông nhằm tạo ra những căng thẳng giả tạo, tạo ra những cuộc chiến tranh ảo để kích hoạt, xốc dậy tinh thần bá quyền đại Hán và có cớ chạy đua vũ trang.
Việc đổ tiền xây dựng các hòn đảo nhân tạo trên Biển Đông không mang ý nghĩa phòng thủ về quân sự mà chỉ mang ý nghĩa chính trị, doạ nạt những quốc gia nhỏ yếu hơn vì như một viên tướng Mỹ tuyên bố: hòn đảo này không chịu nổi 300 quả tên lửa Mỹ.
Việc chạy đua vũ trang của Trung Quốc không phải để đánh ai, bành trướng lãnh thổ, lãnh hải vì trong lịch sử Trung Quốc thường thua trong các cuộc viễn chinh; hành động tăng cường vũ trang là để đối phó tình trạng suy vi của Đảng Cộng sản Trung Quốc.
Sử dụng sức mạnh quân đội để duy trì độc quyền lãnh đạo của đảng, khắc chế xu hướng ly tâm và ly khai ( liệt quốc) tức là sự phân rã của đất nước xã hội Trung Quốc thách thức quyền lãnh đạo của Đảng CS Trung Quốc.
Trong Tam quốc diễn nghĩa, để cứu đoàn quân đang chịu khát khi hành quân qua sa mạc Tào Tháo đã dùng mẹo phao tin: phía trước có rừng mơ. Nghe thấy mơ quân sĩ ứa nước miếng ra và quên được cơn khát.

Lôi cuốn dư luận

Những động thái gây sự trên Biển Hoa Đông và Biển Đông có giống chuyện rừng mơ Tào Tháo mà ông Tập Cận Bình muốn cuốn dư luận Trung Quốc vốn đang bức bí bởi thể chế và các vấn đề kinh tế-xã hội-chính trị nảy sinh do phát triển nóng?
Có hai cuộc chiến ảo Trung Quốc có thể tiến hành, tạo chiến tranh ảo trên biển thuận hơn vì gây chiến tranh ảo trên bộ rất dễ xảy ra chiến tranh thật.
Trung Quốc có hàng chục quốc gia láng giềng lân bang và đều có vấn đề biên giới, lãnh thổ với Trung Quốc và nếu xảy ra chiến tranh thật thì lãnh đạo và nhân dân Trung Quốc chắc cũng không muốn vì thường thua.
Sử dụng sức mạnh quân đội để bảo vệ sự chuyên quyền do Đảng Cộng sản là chính sách mâu thuẫn, tiềm ẩn thảm hoạ, một chính sách tự nó phát sinh những hố tử thần giống với việc dùng con dao hai lưỡi.
Không ngẫu nhiên với lực lương chính quy trên 2,3 triệu người, với 7 đại quân khu nhưng cấp hàm cao nhất của quân đội Trung Quốc hiện tại chỉ tới hàm thượng tướng.
Không một viên tướng nào sau khi ông Mao Trạch Đông chết đi được bầu vào thường vụ Bộ Chính trị.

Image copyrightREUTERS
Image captionVụ giàn khoan 981 năm 2014 đã dẫn đến các cuộc biểu tình chống Trung Quốc ở Việt Nam

Do phát triển nóng, lại do những đặc điểm địa lý, lịch sử, sắc tộc, cộng với thể chế cộng sản thối nát đã dẫn tới sự phát triển không đồng đều, công bằng, trong khuôn khổ luật pháp giữa các vùng, miền, khu vực, sắc tộc, làm nới rộng khoảng cách giàu nghèo, bất công xã hội.
Những mâu thuẫn này đã kích hoạt tinh thần ly tâm và ly khai. Bởi một tỉnh, một quân khu của Trung Quốc có diện tích và dân cư ngang bằng với một quốc gia tầm trung của thế giới.
Chiến dịch bài trừ tham nhũng khởi đầu nhắm vào lực lượng vũ trang thực chất là chiến dịch thanh lọc nội bộ, thanh lọc những phần tử không ăn cánh, không trung thành với quyền lãnh đạo của Đảng Cộng sản Trung Quốc đứng đầu là Tập Cận Bình.
Quân đội là đối tượng ông Tập thấy phải dọn dẹp trước để mỵ dân, làm dịu bớt những bức xúc, những vấn đề nóng do nền chính trị-kinh tế-xã hội cộng sản Trung Quốc mang lại.
Với chiến dịch Đả hổ diệt ruồi này, Tập Cận Bình vô tình đã động vào gót chân Achille của chế độ độc tài đảng trị Trung Quốc, đụng vào niêu cơm của những đảng viên cao cấp.
Nếu ông Tập Cận Bình muốn thực tập chống tham nhũng thì phải giải tán đảng cộng sản Trung Quốc, loại hết thảy mọi đặc quyền đặc lợi của cái loại giá áo túi cơm như có lúc ông Tập tuyên bố đang nấp dưới ngọn cờ cộng sản.
Chiên dịch Đả hổ trở thành gậy ông đập lưng ông, mua thù chuốc oán, làm cho xã hội Trung Quốc bất an và phân tâm thêm.

Trung thành hơn năng lực?

Việc đưa ra toà một uỷ viên thường vụ Bộ Chính trị phụ tránh chính pháp, từng làm Bộ trưởng Bộ Công an, người có công xây dựng được một mạng lại an ninh mật vụ hùng mạnh; tạo nên sự tập quyền vào tay Đảng Cộng sản Trung Quốc thật sự là một đòn chí mạng đánh vào nền móng của ngôi nhà cộng sản Trung Quốc.

Image copyrightREUTERS
Image captionChu Vĩnh Khang bị tòa tuyên án chung thân

Chu Vĩnh Khang là cha đẻ của chủ nghĩa thực dân Trung Hoa kiểu mới, tung toàn lực để đầu tư khai thác (exploitation,) tìm đủ mọi cách để sở hữu chiếm đoạt bao gồm cả dùng thủ đoạn chính trị lẫn đầu tư tung vốn (acquisition) và bành trướng tối đa sức mạnh kinh tế của Trung Quốc lên những quốc gia Trung Quốc khai phá đầu tư.
Dưới thời Giang Trạch Dân, Hồ Cẩm Đào, chiến lược phát triển năng lương được phát triển tăng tốc ra cả ngoài biên giới hải đảo Trung Quốc, sang cả tận đất Mỹ.
Công ty dầu hỏa của Trung Quốc CNOOP dưới quyền của Chu Vĩnh Khang đã suýt nữa tóm thâu trọn vẹn thành công ty dầu hỏa Unocal 76 nếu Hạ Viện Hoa Kỳ không can thiệp.
Một con người có công lớn với Đảng Cộng sản Trung Quốc như Chu Vĩnh Khang; một con người sinh ra từ gia đình có công khai quốc như Bạc Hy Lai, tại sao suýt bị đẩy lên đoạn đầu đài?
Chuyện này làm chúng ta liên tưởng cái xoáy phản chủ khiến Nguỵ Diên bị mất mạng bởi Gia Cát Lượng, mặc dù Gia Cát Lượng rất biết công, tài Nguỵ Diên.
Nguỵ Diên có tài, có công bị giết, trong khi Thục Hán đang cạn kiệt nhân tài và Gia Cát Lượng lại phó thác cho một tướng đàn em, tướng chiêu hồi Khương Duy, tướng của Nguỵ đã đầu hàng Gia Cát Lượng, nắm quân đội Hán?
Điều này cho thấy sách lược chọn người ngoan, người trung thành chứ không chọn người tài, có chính kiến, bản lĩnh riêng của Tập Cận Bình học theo Gia Cát Lượng.
Để an toàn cho việc chọc trời khuấy nước, không cách nào khác Tập Cận Bình phải nắm chắc tay súng, tức củng cố lực lượng quân đội.
Không ngẫu nhiên mà có lúc ông Tập đã có lúc tuyên bố khi lao vào chiến dịch Đả hổ, ông không màng tới vấn đề sống chết của cá nhân.
Tuyên bố này của Tập Cận Bình làm cho chúng ta nhớ tới việc Bàng Đức thời Tam Quốc, khi được Tào Tháo giao cho đi cứu Tào Nhân nguy khốn ở Phàn Thành do bị Quan Vũ bao vây, Bàng Đức đã cho quân chở quan tài ra trận.
Qua động thái này cho thấy xã hội Trung Quốc đang trầm tích những vấn đề sống còn, những xung đột nội tại khốc liệt tới cực độ.
Để tiêu hoá được những tử địa đó, không còn cách nào khác là chạy đua vũ trang, củng cố lực lượng quân đội bằng việc tạo ra những cuộc chiến tranh ảo.
Bài viết thể hiện quan điểm và cách hành văn của ông Phạm Viết Đào, hiện sống tại Hà Nội.Xem bài cùng tác giả:


Mỹ tăng lãi suất, Trung Quốc khốn khổ vì đống nợ

Có thể dễ dàng nhìn thấy rõ ảnh hưởng của quyết định tăng lãi suất đối với nền kinh tế lớn nhất thế giới, nhưng với nền kinh tế thứ nhì thế giới, tác động hơi khó để nhận ra.

Động thái tăng lãi suất ở Mỹ có thể khiến Trung Quốc gặp khó khăn trong việc quản lý khoản nợ đang bùng nổ. Để duy trì tốc độ tăng trưởng, kẻ khổng lồ châu Á ngày càng bị phụ thuộc vào tín dụng, trong khi cố gắng kìm nén dòng vốn chảy ra khỏi biên giới sang những thị trường màu mỡ hơn ở Mỹ.
"Nếu Fed cứ duy trì đà tăng lãi suất như hiện nay, kẻ chịu tổn thất nhiều nhất sẽ là Trung Quốc, bởi có quá nhiều tiền đang muốn chảy ra khỏi quốc gia này", Ruchir Sharma - giám đốc thị trường mới nổi trưởng nhóm chiến lược toàn cầu tại Morgan Stanley Investment Management nhận định trong một hội thảo về châu Á tại New York.
Sharma chỉ ra rằng "trong năm ngoái Trung Quốc liên tục chuyển từ bong bóng này đến bong bóng khác: từ hàng hoá đến chứng khoán, và gần đây là bất động sản. Đó không phải là con đường bền vững để tăng trưởng, ông nói, đặc biệt khối lượng nợ của Trung Quố trong 5 năm nay đã chiếm 60% nền kinh tế".
"Họ cứ chơi trò đập chuột chũi hoài. Họ cố gắng chữa một quả bong bóng này, thì một quả khác lại nổi lên", Sharma chia sẻ. Ông từng nhận định rằng giá nhà ở những thành phố lớn nhất của Trung Quốc đã tăng khoảng 30-50% trong 18 tháng trước.
Trong rạng sáng ngày hôm nay, giới chức Fed đã đưa ra quyết định tăng lãi suất lần đầu tiên trong năm 2016, sau nhiều lần trì hoãn. Thị trường đã phần nào dự đoán được động thái này của Fed, tuy nhiên thứ mà họ không ngờ đó là dự kiến tăng lãi suất trong năm 2017.
Lãi suất tăng có nghĩa là lợi tức trái phiếu Mỹ và đồng USD tăng. Thực tế, 2 loại tài sản này đều tăng ngay sau khi Fed có tuyên bố.
"Tôi nghĩ rằng lợi tức trái phiếu 10 năm có thể chạm mốc 3% trong quý I/2017", Rick Rieder - CIO tại BlackRock nhận định. Lần cuối cùng lợi suất trái phiếu 10 năm đạt 3% là vào tháng 1/2014.
Tuy nhiên đối với Trung Quốc, đó hoàn toàn không phải là một tin tức đáng mong đợi. Bắc Kinh vẫn đang phải "vắt óc" để kiểm soát dòng vốn không chảy ra khỏi biên giới khi mà đồng nhân dân tệ giảm so với đồng USD. Những thương vụ đầu tư hấp dẫn ở Mỹ đang có một sức cám dỗ rất lớn đối với khối lượng thanh khoản ở Trung Quốc.
Một số người lạc quan thì cho rằng vị thế của Trung Quốc đối với nợ về cơ bản là không giống các nước khác bởi chính phủ Trung Quốc nắm quyền kiểm soát lớn trong nền kinh tế, tại các thị trường và các ngành. Điều đó chứng tỏ Trung Quốc thoát khỏi những bong bóng trước đó bằng một cách kỹ thuật nào đó.
Nhưng khả năng giữ hệ thống tài chính đứng vững trước khoản nợ khổng lồ thì không chắc. Nếu dòng vốn chảy ra khỏi Trung Quốc quá ồ ạt, Bắc Kinh sẽ phải cần rất nhiều tiền và nhiều hơn con số đó để giữ tốc độ tăng trưởng GDP 6%.
"Trung Quốc hiện nay đang dùng 4 USD nợ để tạo ra 1 USD tăng trưởng GDP", Sharma chia sẻ, anh cũng là tác giả của cuốn "The Rise and Fall of Nations: Forces of Change in a Post-Crisis World".
Hôm nay, chính phủ Trung Quốc cũng cho biết tháng trước đã phát hành thêm 794,6 tỷ NDT nợ mới, cao hơn khoản nợ hồi tháng 10.
Trong khi đó, tổng tài trợ vốn trong toàn xã hội ở Trung Quốc - một thước đo độ tín nhiệm của quốc gia trong tháng 11 đã tăng lên 1.740 tỷ NDT từ mức 896,3 tỷ NDT trong tháng 10.
"Trung Quốc đang mất kiểm soát bởi điều này đang xảy ra cùng lúc với tốc độ tăng trưởng suy giảm theo chu kỳ 100 năm 1 lần", nhà kinh tế học tại The Lindsey Group nhận định.
Theo số liệu từ IMF, kể từ năm 2010, tốc độ tăng trưởng của Trung Quốc liên tục giảm, trong khi quy mô nền kinh tế tăng gần 10%.
Anh Sa
Theo Trí thức trẻ/Bloomberg

Không có nhận xét nào: