Chủ Nhật, 10 tháng 7, 2016

2 bài rất "khét" của cây bút CA: Nguyễn Như Phong- Thảm họa cá chết: Phải làm rõ trách nhiệm của Bộ TN&MT và chính quyền Hà Tĩnh; Báo CAND-Bổ nhiệm Vũ Quang Hải (con trai nguyên BTBCT Vũ Huy Hoàng) Đúng quy trình hết: Quy trình cho ai?

Lời bàn: Nếu như biết rằng Bộ trưởng Bộ TN&MT Trần Hồng Hà là một trong 16 ủy viên TW được bầu là người Hà Tĩnh thì dễ hiểu động cơ của họ ?


Nôn nóng phát triển, hình như Hà Tĩnh đã “chọn thép mà không chọn tôm, cá” nên đã quá ưu ái Formosa dẫn đến bỏ qua nhiều sai phạm của doanh nghiệp này. Trong đó, việc bí mật xả nước thải chưa qua xử lý xuống biển là vi phạm Luật Bảo vệ môi trường nghiêm trọng nhất . Cái giá phải trả với tỉnh này là quá đắt.

Việc công bố Formosa chính là thủ phạm gây ra vụ cá chết hàng loạt tại 4 tỉnh miền Trung đã bước đầu trả lời mối quan tâm bức xúc của dư luận.

Rồi đây, chắc chắn việc vi phạm Luật Bảo vệ môi trường của Formosa sẽ phải xử lý theo luật định, nhưng vẫn còn nhiều vấn đề liên quan cần được xử lý. Đây là trách nhiệm của Bộ Tài nguyên & Môi trường (TN&MT) và chính quyền tỉnh Hà Tĩnh trong vụ việc này cần được làm rõ bảo đảm kỷ cương, pháp luật và vai trò của người đứng đầu.

Tại cuộc họp báo công bố nguyên nhân thảm họa môi trường, các phóng viên đã chất vấn về trách nhiệm giám sát của Bộ TN&MT đối với sự việc xảy ra như thế nào?

Thật quá ngạc nhiên khi nghe Bộ trưởng Trần Hồng Hà trả lời rằng, Bộ ông không có lỗi, mà lỗi là do Luật Bảo vệ môi trường có lỗ hổng nên để xảy ra tình trạng không có sự giám sát đối với quá trình vận hành thử nghiệm xả thải của Formosa.

Bộ trưởng dẫn giải theo Quy chuẩn quốc gia có 2 quy chuẩn: Quy chuẩn 40 đối với nước thải công nghiệp. Trên thực tế Quy chuẩn 40 có kiểm soát nhiều thông số hơn. Còn Quy chuẩn 52 kiểm soát nước thải đối với ngành công nghiệp gang thép, ở phạm vi 12 thông số, tức là yêu cầu thấp hơn và một số thông số như kim loại nặng… thì chưa kiểm soát. Bộ trưởng thừa nhận về mặt quy chuẩn, ngay từ đầu ta chưa tiên lượng được đối với ngành công nghiệp gang thép với lượng nước thải lớn, cần phải tính toán xây dựng như thế nào cho hợp lý và phải bao quát được các thông số, nhưng Quy chuẩn 52 không thể bao quát được. Như vậy phải áp dụng đồng thời cả Quy chuẩn 40 và 52 mới đúng.

Bạn đọc đặt câu hỏi: Ai là người soạn thảo Dự án Luật Bảo vệ môi trường? Xin thưa, chính là Bộ TN&MT. Và cũng chính Bộ này cấp giấy phép cho Formosa xây lắp đường ống ngầm khổng lồ xả thải ra biển. Thứ trưởng ký giấy phép nhưng Bộ trưởng lại khẳng định không được xả thải xuống biển. Như vậy hóa ra “Sư nói sư phải, vãi nói vãi hay”, người dân biết tin ai? Rồi trong khi chưa làm rõ thủ phạm làm cá chết hàng loạt, một quan chức Bộ này gợi mở có thể do thủy triều đỏ làm lệch hướng điều tra.

Thì ra thực chất của vấn đề lại ở khâu giám sát nguồn nước thải sinh hóa từ sản xuất cốc bao gồm nhiều chất độc hại như cyanua, phenol và các kim loại nặng đã bị “buông”, bị lãng quên để Formosa tự tung tự tác trong giai đoạn chạy thử. Formosa cứ vô tư xả thải chất độc xuống biển mà không có cơ quan nào của Bộ hay của tỉnh giám sát. Hóa ra cơ quan bảo vệ môi trường vẫn chờ khi nào họ báo cáo hệ thống đã vận hành ổn định thì cơ quan môi trường mới vào cuộc.

Môi trường biển và ngư dân Hà Tĩnh, Quảng Bình, Quảng Trị, Thừa Thiên - Huế còn phải chịu giá quá đắt vì “lỗ hổng chết cá” này với hệ lụy không thể tính bằng tiền. Khoản đền bù 11.500 tỉ là quá ít ỏi so với thiệt hại và chi phí khắc phục. Thật đáng quan ngại khi hệ thống giám sát tự động việc xả thải của Fomorsa, theo như thừa nhận của Bộ trưởng Hà chưa có cơ quan nào thẩm định, đánh giá và điều trớ trêu nhất là hệ thống này chỉ quan trắc được 6 thông số, còn các nguyên tố đặc biệt như: phenol, cyanua và sắt thì không quan trắc được. Vậy là không chỉ có lỗ hổng trong văn bản luật pháp về môi trường đã bỏ sót các nội dung này mà còn có những lỗ hổng quản lý giám sát của Trung ương và địa phương về hệ thống xử lý nước thải từ khâu xây lắp đến thử nghiệm và chuẩn bị vận hành chính thức.

Sau khi sự cố cá chết hàng loạt xảy ra, câu hỏi của dư luận và người dân địa phương được đặt ra, đó là trách nhiệm của chính quyền Hà Tĩnh như thế nào trong việc doanh nghiệp ngang nhiên xả thải độc hại xuống biển?

Trả lời những vấn đề này, lãnh đạo tỉnh Hà Tĩnh đổ thừa rằng, Dự án Formosa là dự án lớn, được tất cả các bộ, ngành tham gia và nhiều việc vượt ra ngoài khả năng của Hà Tĩnh.

Theo các thông tin chính thức, lãnh đạo tỉnh này đã vào cuộc quá chậm chạp và điều duy nhất họ làm được là kiên trì chờ đợi câu trả lời nguyên nhân cá chết và sự chỉ đạo của Đảng và Chính phủ.

Theo tin từ truyền thông, lãnh đạo Hà Tĩnh bận “củng cố bộ máy” sau Đại hội Đảng và bầu cử HĐND các cấp nên không có mặt ở Vũng Áng. Tỉnh cũng không tạo điều kiện tốt nhất cho đoàn thanh tra đầu tiên của Bộ Nông nghiệp và Phát triển nông thôn vào cuộc. Ai cũng biết việc ông trưởng đoàn phải thở hắt ra mà thốt lên rằng, đây là doanh nghiệp có yếu tố nước ngoài, chúng tôi không vào được!? Ô hay “đất có Thổ công , sông có Hà bá”. Vậy Thổ công, Hà bá Hà Tĩnh ở đâu mà không giúp thanh tra hoạt động? Xin lưu ý là hệ thống giám sát chất lượng nước thải ở Formosa gần đây mới được kết nối với cơ quan bảo vệ môi trường của Hà Tĩnh…

Nôn nóng phát triển, hình như Hà Tĩnh đã “chọn thép mà không chọn tôm, cá” nên đã quá ưu ái Formosa dẫn đến bỏ qua nhiều sai phạm của doanh nghiệp này. Trong đó, việc bí mật xả nước thải chưa qua xử lý xuống biển là vi phạm Luật Bảo vệ môi trường nghiêm trọng nhất . Cái giá phải trả với tỉnh này là quá đắt.

Có câu “Tiên trách kỷ, hậu trách nhân”, vậy “hậu Formosa” cần xác định trách nhiệm cá nhân và tập thể khi để xảy ra thảm họa môi trường khủng khiếp này, đồng thời với việc xử lý minh bạch, hiệu quả khoản tiền 500 triệu USD bồi thường của Formosa!

Nguyễn Như Phong

(Petrotimes)

Không biết từ khi nào, chúng ta đã trở nên quá quen thuộc với cụm từ “đúng quy trình”, một cụm từ thông dụng để người ta giải thích về một sự cố nào đó xảy ra…

Mới đây, truyền thông bàn luận sôi nổi về việc ông Vũ Quang Hải (con trai của nguyên Bộ trưởng Bộ Công thương Vũ Huy Hoàng) được lãnh đạo Bộ Công thương điều động về Sabeco ở vị trí hàm phó vụ trưởng để đảm đương vị trí chủ chốt là thành viên HĐQT. Người ta thắc mắc, liệu việc bổ nhiệm ông Hải có đúng quy trình hay không?

Thật ra thì thắc mắc đó, hay nói thẳng ra là sự hồ nghi như thế cũng là điều hết sức dễ hiểu. Người xưa có nói: “Đi qua ruộng dưa chớ có sửa giày” là vậy. Cho nên, đối với những việc nhạy cảm như quy trình bổ nhiệm ông Hải về Sabeco thì cần phải hết sức minh bạch, rõ ràng nếu không muốn bị người ta quy kết “tình ngay lý gian”.

Trả lời trên truyền thông, ông Vũ Quang Hải cho biết, ông về Sabeco từ đầu năm 2015 là do được đơn vị này xin về và mọi thủ tục bổ nhiệm đều đúng quy trình. Cụ thể thì quy trình đó là thế này, Chủ tịch HĐQT Sabeco lúc đó là anh Phan Đăng Tuất có làm văn bản gửi Bộ Công thương xin tăng cường cán bộ trẻ cho tổng công ty.

Ông Tuất đã có văn bản chỉ đích danh ông Vũ Quang Hải và hai Phó TGĐ trẻ khác. Thời điểm đó, Bộ Công thương chấp thuận giới thiệu ông Hải về Sabeco chứ không hề có quyết định bổ nhiệm ông.

Ngoài ra, ông Vũ Quang Hải còn cho biết thêm ngay thời điểm ông về Sabeco và cả hiện nay, ông không hề là người đại diện vốn nhà nước tại Sabeco. Ông phân trần: “Tôi chỉ là người làm thuê cho Sabeco thôi, hoàn toàn rất đúng quy trình, chứ không phải bố bổ nhiệm con”.

Báo chí cũng đã phân tích theo pháp luật hiện hành quy định về doanh nghiệp nhà nước cũng như điều kiện, tiêu chuẩn để đưa người vào các công ty mẹ, công ty con giữ chức vụ quan trọng. Những quy định này khá nhiều và cũng rất khắt khe, song, thực tế biến hóa thì muôn hình vạn trạng và tất nhiên việc ông Hải về giữ chức thành viên HĐQT Sabeco là không có gì sai, tất cả đều đúng quy trình.

Minh họa: Hữu Khoa.
Vâng, thực tế thì quy trình rất khó sai nếu như người ta đã muốn như thế; sai, có chăng chỉ ở hình thức nào đó mà thôi. Và phải thừa nhận rằng, cụm từ “đúng quy trình” đã trở nên quá quen thuộc mỗi khi người ta giải thích về một sự cố nào đó vừa xảy ra.

Ông Trịnh Xuân Thanh từng làm lãnh đạo một công ty nhà nước gây thua lỗ hơn 3.000 tỉ đồng, Văn phòng Chính phủ từng có văn bản truyền đạt ý kiến của Thủ tướng chỉ đạo kiểm điểm, làm rõ trách nhiệm cá nhân liên quan nhưng sau đó ông được đưa về làm Phó Chủ tịch UBND tỉnh Hậu Giang. Việc này cũng được lý giải “đúng quy trình”. Thậm chí là mới đây, ông Thanh còn trúng cử đại biểu Quốc hội.

Ở vụ các bác sĩ tắc trách khiến một nữ sinh lớp 10 cưa chân, Sở Y tế Đắk Lắk ban hành kết luận thanh tra rằng Bệnh viện Đa khoa Cư Kuin “có sai sót trong quá trình điều trị do trình độ chuyên môn hạn chế, khi có diễn biến xấu xảy ra đã không xử lý kịp thời” nhưng quy trình khám chữa bệnh cho nữ sinh này là đúng.

Vấn đề được dư luận quan tâm nhất trong thời gian gần đây là vụ khởi tố chủ quán cà phê Xin Chào ở huyện Bình Chánh (TP HCM), đều cho rằng vụ việc đã được thực hiện “đúng quy trình”.

Ở Hà Nội, hai dự án đường sắt đô thị lớn liên tiếp xảy ra nhiều vụ tai nạn, sự cố... Đó là việc sắt bị tuột khỏi cẩu rơi xuống đường, sàn bê tông đổ sập, thanh sắt rơi xuống trúng chiếc xe, cần cẩu dài đè lên nhà dân... Những sự việc này đã khiến 1 người chết, 5 người bị thương và nhiều phương tiện bị hư hỏng. Song, việc thi công công trình này vẫn được kết luận là “đúng quy trình”.

Đường ống nước Sông Đà giai đoạn I của nhà thầu Trung Quốc đã bị vỡ hơn 15 lần vậy mà trong lần gọi thầu cho dự án giai đoạn II vừa qua, người ta vẫn chọn chủ thầu Trung Quốc. Tất nhiên đó là lựa chọn thầu “đúng quy trình”.

Hay đình đám nhất là vụ cá chết hàng loạt trên dọc biển miền Trung, người dân nghi vấn nhà máy Formosa Hà Tĩnh xả thải có độc tố ra môi trường biển… cơ quan chức năng vẫn kết luận là Fomosa được cấp phép và xả thải “đúng quy trình”, người dân cứ yên tâm ăn cá và tắm biển.

Không riêng gì với Formosa, ở nhiều nhà máy khác cũng vậy, dẫu đơn tố cáo của người dân về việc nhà máy gây ô nhiểm môi trường gửi đến ồ ạt thì cơ quan liên quan vẫn kết luận tương tự: Xả thải “đúng quy trình”…

Đã có rất rất nhiều sự cố xảy ra ở nhiều lĩnh vực nhưng vẫn được kết luận là “đúng quy trình”. Vậy lý do vì sao “đúng quy trình” mà kết quả vẫn sai? Thật ra sẽ có rất nhiều câu trả lời cho câu hỏi này. Đó có thể là do trình độ nhận thức về mặt pháp luật còn hạn chế, là do lợi ích cá nhân chi phối, là cán bộ muốn thể hiện uy quyền với dân...

Quy trình thì căn cứ theo luật pháp, mà luật pháp là do con người tạo ra, nó có chặt chẽ, khắt khe đến mấy thì cũng không phải là hoàn hảo đến mức không có những “kẽ hở”. Luật pháp được con người thực thi, nên nếu con người vướng vào những điều kể trên, thì quy trình cũng không có tác dụng. Vì vậy mà người xưa mới dạy, làm quan thì phải trung thực và biết liêm sỉ. Nếu thiếu nó thì dù có “quy trình”, quan vẫn hành và hại dân như thường.

Nhưng việc làm “đúng quy trình” mà vẫn sai không chỉ dừng lại ở những tác hại như các ví dụ kể trên mà quan trọng hơn, nó góp phần làm sụp đổ niềm tin của nhân dân vào cái gọi là “quy trình” của một bộ phận cán bộ. Từ sự mất dần niềm tin ấy, người ta sẽ dần trở nên nghi kỵ với tất cả. Đó mới thật sự là điều nguy hiểm cho một hệ thống xã hội.

Hoàng Lãm

(Công An Nhân Dân)

Không có nhận xét nào: