Thứ Sáu, 25 tháng 12, 2015

Đàn ông Việt với quán nhậu, gái gọi và Tân Hiệp Phát

Lời bàn của Blog Phạm Viết Đào: Tân Hiệp Phát đã lạm dụng quyền lực tư pháp nên chắc chắc sẽ gánh chịu hậu họa, quả báo !
"...Chuyện này không hiếm trong nền chính trị Việt Nam hiện tại. Và cũng không hiếm những thằng đàn ông moi trộm tiền vợ để đi chơi với gái..."


Các tin khác »
Đàn ông Việt Nam (ngoại trừ một số rất ít biết quan tâm đến xã hội, dân tộc, quốc gia) đã làm được gì sau khi đàn bà đã hy sinh quĩ thời gian quí báu, tuổi xuân để mà cán đán việc gia đình, cho người chồng, người con, thậm chí người em, người anh đi ra xã hội? Thật đáng buồn và xấu hổ khi phải nói rằng đại đa số đàn ông Việt Nam chỉ quan tâm đến tiền, quán nhậu và gái gọi! Câu chuyện con ruồi Tân Hiệp Phát là một ví dụ điển hình.

Dựa vào cơ sở nào để nói rằng đại đa số đàn ông Việt Nam chỉ quan tâm đến tiền, quán nhậu và gái gọi? Và câu chuyện con ruồi Tân Hiệp Phát (THP) cũng như vấn đề chính trị, xã hội Việt Nam có liên quan gì đến nhận thức, lựa chọn của đại đa số đàn ông Việt Nam?

Từ quyền chọn lựa, ý thức cá nhân

Để trả lời câu hỏi thứ nhất, phải nói đến một vấn đề khác đáng xấu hổ hơn cho đại đa số đàn ông Việt Nam ăn hàng nhiều hơn đàn bà. Và có vẻ như đàn bà Việt Nam đã thay đổi thói quen, chuyện đi chợ, ghé siêu thị mua thực phẩm về nấu cho cả gia đình cùng thưởng thức đang là chuyện phổ biến của phụ nữ Việt Nam. Đây là dấu hiệu đáng mừng cho phụ nữ Việt nhưng lại đáng xấu hổ cho đàn ông Việt Nam.

Bởi vì Việt Nam tuy là một nước có nền kinh tế èo ọp nhưng lượng bia rượu tiêu thụ mỗi năm nếu chia tổng số lượng tiêu thụ với bình quân đầu người thì có thể nói rằng Việt Nam nhậu thuộc vào hàng sư tổ của thế giới. Vui – nhậu, buồn – nhậu, có bạn mới – nhậu, đầy tháng con – nhậu, tao nôi con – nhậu, chó bị xe cán – nhậu, heo bị dịch – nhậu, con gà bị tai nạn vì chui vào lưới – nhậu, thằng bạn mới sinh được con trai nối dõi – nhậu, vợ thằng bạn mới lành bệnh – nhậu, thằng bạn li dị vợ – nhậu, mừng thằng bạn có vợ mới – nhậu, mừng có bài thơ đăng trên báo văn nghệ thành phố - nhậu, thậm chí giết cả con bò mời cả làng cùng nhậu vì có bài thơ đăng trên báo văn nghệ trung ương… Kính thưa các lý do để nhậu. Nói ra vài câu là thấy “bữa nào rảnh anh em mình cùng nhậu!”.


Hình như chữ nhậu đã gắn sẵn trên vùng ngôn ngữ của đại đa số đàn ông Việt Nam! Và hình như phụ nữ Việt Nam cũng đã quen chịu đựng với việc chồng đi nhậu tùy hứng, thậm chí bỏ bê công việc, nói không chừng, có nhiều trường hợp dù biết chồng nhậu xong rủ nhau đàn đúm gái gú, tìm ca-ve nhưng vẫn làm thinh cho xong chuyện. Bởi nói có khi bị đánh đập hoặc bị cắt “viện trợ” hằng tháng, con cái không có tiền mà ăn học. Và có lẽ cũng chính vì sự bất công này mà đa số các chị em phụ nữ ở chợ lại am hiểu về chính trị hơn cánh đàn ông ở các quán nhậu.


Đi bất cứ khu chợ nào cũng có thể nghe các bà bàn tán về chuyện Trung Quốc xâm lược, các phố Tàu ở Đà Nẵng, Bình Dương, Hà Tĩnh, Nghệ An, Quảng Trị, Quảng Nam, Tây Nam Bộ… Hầu hết các câu chuyện này đều là của chị em phụ nữ ngồi “tám” với nhau ở các chợ. Ngược lại, cánh đàn ông, đại đa số nhậu với nhau xong, nếu có yêu nước thì cũng yêu nước trên bàn nhậu, nói dóc năm điều bảy chuyện, bình luận đủ điều về chính trị… Nhưng sau bữa nhậu, vấn đề họ quan tâm là tiền đâu để chiều nay, chiều mai nhậu tiếp, chỗ karaoke Cẩm Tú, Cẩm Li, Cẩm Kì, Cẩm Cọ… có mấy em chân dài bốc lửa, giá cũng được… vân vân và vân vân…!

Và nói về chuyện ăn hàng, có lẽ ít ai ăn hàng như các ông nhậu, chỉ cần nhìn thấy bà bán chả đi ngang qua thì cách gì cũng làm vài cây lót bụng trong lúc chờ mồi, thấy lạc rang đi qua cũng làm một bao ngồi nhâm nhi đưa cay, me xoài cóc ổi bán chạy nhất, được lãi nhiều nhất cũng nằm ở các quán nhậu chứ không phải ở chợ. Nói đến chuyện này thật là ốt dột cho cánh đàn ông, đặc biệt là cánh đàn ông trẻ chưa có sự nghiệp và thừa thời gian, thừa hèn nhát nhưng lại thiếu tri thức, thiếu hiểu biết chính trị và thiếu cả lòng tự trọng cũng như ý thức cá nhân.

Sở dĩ đàn ông Việt, đại đa số ra nông nổi như đang thấy phải nói rằng do họ chưa kịp hoàn hồn sau quá trình kinh tế tập thể, tập trung bao cấp thì lại ngoi ngóp trong cái thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa. Vì sao lại nói rằng nguyên nhân của hèn nhát, thiếu hiểu biết chính trị, thiếu tự trọng và thiếu ý thức cá nhân là do nền kinh tế xã hội chủ nghĩa?

Bởi lẽ, chính cái nền kinh tế tập trung bao cấp, không có sở hữu tư nhân một thời rồi sau đó mạnh thằng nào thằng nấy vơ cào, tư túi dưới ánh sáng định hướng xã hội chù nghĩa của một thị trường kinh tế hỗn loạn, cá lớn nuốt cá bé đã lấy mất dũng khí cũng như ý thức tư hữu, quyền cá nhân của đại bộ phận đàn ông, những người chủ chốt trong vấn đề nuôi gia đình. Thậm chí có những thằng đàn ông đổ liều, chấp nhận dùng năng lực dưới lưng quần vợ để nâng cao địa vị, sự nghiệp tổ tiên và xem đó là điều hiển hách. Chuyện này không hiếm trong nền chính trị Việt Nam hiện tại. Và cũng không hiếm những thằng đàn ông moi trộm tiền vợ để đi chơi với gái…!

Đến tính vong thân, vong tộc…

Tất cả những thứ đó đều là biểu hiện của một dân tộc đang đi đến chỗ đánh mất nhân phẩm, đánh mất lòng tự trọng, đánh mất ý thức về bản thân. Và một khi ý thức về bản thân không có thì quyền lựa chọn cá nhân, quyền phát biểu những gì mình đã lựa chọn hoặc quyền khước từ hầu như không còn. Cũng chỉ có Việt Nam mới có câu chuyện THP đã nhiều lần phạm lỗi với khách hàng, có quá nhiều sản phẩm lỗi mà họ vẫn ngang nhiên ‘làm từ thiện’ đánh bóng tên tuổi, ngang nhiên tung sản phẩm và ngang nhiên gài thế đẩy những nạn nhân của họ vào chốn lao lý.

Bởi nếu ở các nước tiến bộ, người tiêu dùng coi trọng bản thân, coi trọng sức khỏe và nhân phẩm của họ thì họ đã khai trừ bất kì hãng sản xuất nào có sản phẩm không đảm bảo sức khỏe người tiêu dùng. Và họ sẽ kiện đòi bồi thường cho dù chưa dùng sản phẩm mà chỉ mới mua về nhưng phát hiện nguy hiểm. Bởi lẽ, nền pháp lý của những nước đó không những chặt chẽ mà còn đề cao nhân phẩm, giá trị của cá nhân. Chính vì có được hệ thống luật pháp coi trọng và bảo vệ cá nhân nên công dân sẵn sàng đi kiện, sẵn sàng đối mặt với sự thật.

Ngược lại, ở Việt Nam, trong trường hợp này nếu đi kiện thì mất tiền án phí mà có thể mất cả mạng sống bởi xã hội đen hỏi thăm, cuối cùng cũng không được gì. Nếu gọi điện cho công ty bán sản phẩm lỗi thì họ có thể gài bẫy và tống vào tù… Trường hợp con ruồi THP là một điển hình. Và sở dĩ THP có thể cậy quyền cậy thế để làm mưa làm gió bấy lâu nay là vì đa số người Việt, đặc biệt là đàn ông Việt không quan tâm đến pháp luật, chính trị, tình hình thế giới bằng quan tâm đến tình hình các quán nhậu, bia ôm, hớt tóc thanh nữ, các tụ điểm ăn chơi…

Và khi người ta không quan tâm đến bản thân, không quan tâm đến danh dự, không quan tâm đến giá trị cá nhân, giá trị cộng đồng, điều này cũng đồng nghĩa với việc người ta thây kệ ai chết mặc ai, miễn mình chưa chết, còn có cái để ăn chơi, sung sướng là đủ. Cũng chính thứ tâm lý kỳ quái này đã kết tạo thành một sinh quyển xã hội đầy tính vong thân, sợ quyền thế, sợ nói ra điều mình nghĩ. THP tồn tại được với hàng loạt sản phẩm hư hỏng mà vẫn không bị phá sản là nhờ vào thứ tâm lý này. Không riêng gì THP mà bất kì tập đoàn hay công ty ma mãnh nào cũng có thể dùng cái dù quyền thế của họ để đè người tiêu dùng, để nhân danh thứ này thứ nọ.

Ngay cả trong giới trí thức, giới luật sư vẫn không thiếu những luật sư khốn nạn hoặc không thiếu những nhà báo đầu chứa toàn nịnh bợ và sợ sệt. Một bài báo nói rằng “nếu khai trừ THP thì đó là một lựa chọn ngu ngốc” đã xuất hiện.

Điều này cho thấy tâm lý coi thường người tiêu dùng và lấy miếng ăn đe dọa người khác trong giới bồi bút vẫn còn nặng. Họ vẫn nuôi tâm lý khi lấy miếng ăn đe dọa, tỉ như nếu tẩy chay THP thì có hơn 50 ngàn con người sẽ đói khổ, thiếu việc làm… để phân tích. Trong khi đó họ chưa hoặc không bao giờ nghĩ tới chuyện đã bao nhiêu năm nay, có 50 ngàn con người đã sống trong một tập đoàn mà ở đó, sự giả dối, không đảm bảo chất lượng và tính thủ đoạn, đẩy người nghèo vào chỗ lao lý. Điều đó cũng đồng nghĩa với hơn 50 ngàn con người đã được nuôi trong bầu khí quyển tội ác, hưởng lợi trên tội ác. Và khi xóa sổ tội ác, đương nhiên cái thiện được mở cửa tự do trong mỗi người. Không có THP thì họ sẽ làm nơi khác…! Bởi nếu nghĩ được vậy và quyền cá nhân, quyền lựa chọn của người tiêu dùng được đề cao thì sẽ không bao giờ có những bài báo đại loại như thế.

Phong trào tẩy chay THP, nếu nói đúng bản chất, nó phát biểu lên tính coi trọng quyền của người tiêu dùng một cách mạnh mẽ nhất và nó cũng cho thấy nghĩa khí bảo vệ kẻ yếu đã trở lại. Đây là một tín hiệu mừng sau 40 năm ngủ quên của dân tộc.

VietTuSaiGon
Theo blog RFA
VANEWS - Trang Thô


Nhiều khả năng. Võ Văn Minh sẽ kháng cáo mức án 7 năm tù đã được tuyên trong phiên tòa sơ thẩm xét xử vụ chai Number 1 chứa ruồi kết thúc ngày 18/12 vừa qua.

Thật đáng tiếc khi Tân Hiệp Phát đã “chết trên chấm phạt đền vì những sai lầm trong chiến lược kinh doanh – đó là ứng xử với người tiêu dùng của kẻ lắm tiền…



Không còn gì phải bàn cãi, chắc chắn bị cáo Võ Văn Minh sẽ kháng án mức án 7 năm tù mà Tòa án nhân dân tỉnh Tiền Giang đã tuyên phạt, vì tội “cưỡng đoạt con ruồi” trị giá 500 triệu đồng của Tân Hiệp Phát.

Dư luận đồ rằng, phiên tòa phúc thẩm diễn ra sớm ngày nào thì Tân Hiệp Phát sớm giảm thiểu được sự giận dữ của dư luận, đang dồn dập đổ xuống Tân Hiệp Phát. Yếu tố quyết định để Tân Hiệp Phát thoát khỏi khủng hoảng truyền thông, thái độ tẩy chay của người tiêu dùng chính mà mức án mà phiên tòa phúc thẩm sẽ tuyên cho bị cáo Võ Văn Minh.

Trong những ngày này, nhiều nhà hàng ăn uống, đại lý phân phối sản phẩm của Tân Hiệp Phát đã nói không với các sản phẩm Tân Hiệp Phát.

Thậm chí trên mạng xã hội đang lan truyền công văn của một công ty ở miền Trung, có nội dung để đảm bảo sức khỏe người tiêu dùng ( khách hành của công ty), yêu cầu không sử dụng sản phẩm của Tân Hiệp Phát để không làm ảnh hưởng đến uy tín công ty…

Số phận sống còn của Tân Hiệp Phát quả là quá chông chênh.

Bất chợt tôi nhớ lại tấm hình ông Trần Quý Thanh, Chủ tịch Tân Hiệp Phát, gương mặt thất thần khi trả lời phỏng vấn của báo chí bên lề cuộc họp báo của Hiệp hội Bia – Rượu – Nước giải khát tô chức ngày 11/3/2015.

Ông Thanh lên tiếng đổ lỗi cho truyền thông, rằng “thông tin trên báo chí thời gian qua đã ảnh hưởng đến sản xuất kinh doanh của Tân Hiệp Phát, chắc chắn khiến người tiêu dùng lo ngại”.

Và lời nói của ông Quý Thanh ngày ấy: “Cơ quan báo đài cũng như chính quyền cần có biện pháp bảo vệ” khác gì “thêm dầu vào lửa”. Dư luận cho rằng, đó là lời nói đầy ngạo mạn của kẻ trọc phú, trên tiền. Ông ta đe dọa, khi viện dẫn: “Nếu ngành nước giải khát đóng chai có thể bị mất uy tín và bị dẹp bỏ, trong khi ngành này mang về cho doanh thu nhà nước hàng chục ngàn tỷ đồng và tạo việc làm cho hàng nghìn lao động”.

Ông Quý Thanh quên mất rằng, báo chí, chính quyền nào dám đứng ra che chắn cho sản phẩm kém chất lượng, ảnh hưởng sức khỏe người tiêu dùng. Và cũng đã từng có, ở đâu đó, lẻ loi những tấm lá chắn mỏng manh, nhưng cũng đã bị dư luận lên án.

Thưa ông Quý Thanh, ông đặt lên bàn cân, một bên là hàng ngàn tỷ đồng doanh thu và cuộc sống hàng nghìn lao động với sức khỏe của triệu triệu người dân sử dụng sản phẩm của Tân Hiệp Phát quả là ông quá ngây thơ và ấu trĩ.

Cho dù những lời quảng cáo mỹ miều “công nghệ, dây chuyền hiện đại”, nhưng thử hỏi cùng là sản phẩm sữa đậu nành, sao Vinamik lại không bị khách hàng tố cáo đến “rung trời, lở đất” như Tân Hiệp Phát.
Khi có sự cố về chất lượng sản phẩm, nhiều doanh nghiệp cùng ngành nước giải khát đã chọn cách xử lý không đối đầu theo kiểu “mạnh vì gạo, bạo vì tiền” như Tân Hiệp Phát. Ảnh: Internet.
Không phải các hãng Coca Cola, Pepsi, Vinamik… không có sản phẩm có lỗi. Có chứ, nhưng khi báo chí, người tiêu dùng phản ứng thì các doanh nghiệp đã thông minh xử lý, không đối đầu theo kiểu “mạnh vì gạo, bạo vì tiền” như Tân Hiệp Phát.

Và Tân Hiệp Phát không thoát khỏi khủng hoảng truyền thông chính từ cách ứng xử.

Cũng đã có những hiến kế để Tân Hiệp Phát thoát khỏi sự khủng hoảng, cũng không ai muốn một doanh nghiệp trong nước lại chết trên chính sân nhà, nhưng Tân Hiệp Phát không hề lắng nghe, luôn luôn ở thế đối đầu.

Còn nhớ, ông Phạm Lê Tấn Phong – Giám đốc đối ngoại của Tân Hiệp Phát đã mạnh miệng “ruồi đâu mà ruồi, lông đâu mà lông”; “Tân Hiệp Phát bị thế lực thù địch phá hoại”.

Đưa tiền rồi khiến người kinh doanh sản phẩm của mình bị bắt, dính án tù thì chắc trên thế giới này cũng chỉ duy nhất có Tân Hiệp Phát áp dụng.

Giờ đây, khi ông Võ Văn Minh dính vòng lao lý thì Tân Hiệp Phát lại tiếp tục bị cơn bão dư luận tấn công một cách mạnh mẽ hơn ngày ông Minh bị bắt.

Đầu năm, ông Quý Thanh lo ngại “Nếu báo chí, chính quyền không ủng hộ thì chúng tôi chỉ tồn tại được 1-2 năm”. Cuối năm, với mức án 7 năm tù mà ông Minh phải nhận, thì doanh thu của Tân Hiệp Phát lại càng thê thảm hơn khi ngày Tết đã cận kề.

Chính vì sợ ông Minh công khai chai nước Number1 có con ruồi, ảnh hưởng đến doanh thu khi sản phẩm đang vào mùa tiêu thụ “vàng” khi năm hết, tết đến, Tân Hiệp Phát đã chấp nhận mua sự im lặng của ông Minh, để doanh thu không bị tổn thất.

Nhưng, Tân Hiệp Phát đã “nói lời không giữ lời” khi bằng cách nào đó đã để lộ thông tin và công an bắt ông Minh đúng lúc người đàn ông này vừa cầm trong tay 500 triệu đồng. Để ba tháng sau, ông Quý Thanh phải thốt lên về sự tồn tại của Tân Hiệp Phát chỉ cầm cự được 1-2 năm.

Sai lầm kinh điển mà Tân Hiệp Phát không nhận ra, khi lại nói những lời có cánh như: Xin tòa giảm nhẹ hình phạt cho ông Minh, không yêu cầu ông Minh phải bồi thường vì thiệt hại của Tân Hiệp Phát là quá lớn, có trách nhiệm với con trai ông Minh. Và cuối cùng là lời xin lỗi gia đình ông Minh…

Dư luận lại đùng đùng “nước mắt cá sấu”, sự giả tạo. Đặc biệt là tấm hình vợ và cha mẹ ông Minh đến Tân Hiệp Phát xin gặp lãnh đạo, thì bị bảo vệ chỉ tay đuổi thẳng… khiến dư luận không chấp nhận sự được cho là “thật lòng” của Tân Hiệp Phát.

Ngạn ngữ có câu “đánh kẻ chạy đi không ai đánh người chạy lại”. Vậy, hơn lúc nào hết, Tân Hiệp Phát hãy bĩnh tĩnh để tìm ra câu trả lời: Vì sao lại bị người tiêu dùng tẩy chay, truyền thông mà mạng xã hội vẫn nóng hầm hập từng ngày bởi chuyện con ruồi, vẫn có những sản phẩm kém chất lượng bị người tiêu dùng tố cáo.

Không nhìn thấy cái sai để sửa sai thì Tân Hiệp Phát cũng sẽ sớm từ đỉnh cao rơi xuống vực sâu trong gang tấc.

Vẫn là chưa muộn nếu Tân Hiệp Phát biết giật mình để nhìn lại.

Thật đáng tiếc khi Tân Hiệp Phát đã “chết trên chấm phạt đền” vì những sai lầm trong chiến lược kinh doanh – đó là ứng xử với người tiêu dùng của kẻ lắm tiền, nhiều mưu hèn kế bẩn.

Theo kênh13

Sao trẻ chính trường Trung Quốc "chung bồ, nhà thuê, ăn trăm tỉ"

Hải Võ | 
Sao trẻ chính trường Trung Quốc "chung bồ, nhà thuê, ăn trăm tỉ"
Cựu Bí thư thành ủy Quảng Châu Vạn Khánh Lương

Cựu Bí thư thành ủy Quảng Châu, Trung Quốc Vạn Khánh Lương từng được đánh giá là "ngôi sao sáng" trên chính trường nước này, "ngang cơ" với Bạc Hy Lai.

Thị trưởng ở... ký túc xá
Vào tháng 1/2011, Vạn Khánh Lương khi đó là Thị trưởng Quảng Châu đã phát biểu hùng hồn về vấn đề nhà đất tại kỳ họp của Hội đồng nhân dân và Chính hiệp tỉnh Quảng Đông.
Ông này tuyên bố: "Tôi công tác hơn 20 năm vẫn chưa mua được nhà, hiện sống ở ký túc xá thuộc chính quyền thành phố.
Còn căn hộ 130 mét vuông ở Chu Giang Đế Cảnh được tôi thuê với giá 600 NDT/tháng (khoảng 2 triệu VNĐ). Đương nhiên, thành phố cũng hỗ trợ một phần chi phí."
Chu Giang Đế Cảnh là khu biệt thự hạng sang có tiếng ở Quảng Châu. Giá bất động sản ở khu vực này vào năm 2011 là khoảng trên 40.000 NDT/mét vuông (hơn 130 triệu VNĐ), giá thuê trên 4.000 NDT/tháng.
Chính vì vậy, vụ "hớ miệng" trên khiến Vạn bị dư luận đặt biệt danh là "vua 600".
Hôm nay, 25/12, cựu Bí thư thành ủy Quảng Châu bị đưa ra xét xử với tội danh nhận hối lộ hơn 110.125.000 NDT (hơn 380 tỉ VNĐ).
Vạn bị Ủy ban kiểm tra kỷ luật trung ương Trung Quốc (CCDI) thông báo xử lý do "vi phạm kỷ luật nghiêm trọng" ngày 27/6/2014.
"Ngôi sao trẻ" trên chính trường Trung Quốc một thời đã bật khóc trước vành móng ngựa.

Vạn Khánh Lương khóc trong phiên tòa xét xử ngày 25/12
Vạn Khánh Lương khóc trong phiên tòa xét xử ngày 25/12
"Bồ chung" sinh con cho cặp "chiến hữu quan tham"
Trang Caixin (Trung Quốc) đưa tin, Ủy ban kỷ luật Quảng Đông đã chú ý đến sự dính líu của Vạn Khánh Lương trong khi điều tra các vụ án tham nhũng ở tỉnh này, trong đó "chủ yếu là vấn đề kinh tế và vấn đề tác phong".
Trước khi 8 quy định về tác phong của quan chức Trung Quốc được Bắc Kinh ban hành, Vạn Khánh Lương nổi tiếng là quan chức thích "tiền hô hậu ủng".
Ông này thường dẫn theo "bầu đoàn thê tử" cấp dưới từ các Bí thư, chủ tịch quận, các Cục trưởng... trong các chuyến công tác và đặc biệt luôn phải bao trọn một chuyến bay.
Ngược lại, các hãng hàng không Trung Quốc cũng hết sức "ưu ái" Vạn Khánh Lương và tuyển chọn những tiếp viên xinh đẹp nhất để phục vụ, cùng những món ăn xa xỉ trên máy bay.
Caixin dẫn nguồn tin từ một quan chức của Southern Airlines (Trung Quốc) tiết lộ, trước mỗi chuyến công tác của Vạn, hãng này phải cho nhân viên mang iPad có hình ảnh của đội ngũ tiếp viên nữ cho ông ta lựa chọn.
Quan chức một thời quyền lực nhất tỉnh Quảng Đông cũng bị vạch trần vụ chia sẻ "bồ chung" với một chiến hữu của mình là cựu Bí thư thành ủy Yết Dương, Quảng Đông Trần Hoằng Bình.
Vạn làm Bí thư thành phố này từ 2004 đến 2008, khi đó Trần là Phó bí thư thành ủy.
Giới thạo tin ở Quảng Đông cho biết, Ủy ban kỷ luật Quảng Đông đã phát hiện "bồ nhí" của Trần có một con chung với ông này. Đáng kinh ngạc hơn là khi bị thẩm vấn, cô tình nhân bất ngờ khai rằng mình còn có một người con khác với... Vạn Khánh Lương.
Theo Caixin, cũng có thông tin nói rằng Vạn Khánh Lương quen biết "bồ nhí" này trước Trần Hoằng Bình, trong khi cặp "chiến hữu quan tham" không hề biết về chuyện bồ bịch của nhau.

Vạn Khánh Lương từng được tung hô như một ngôi sao thể thao của tỉnh Quảng Đông về khả năng bơi lội và đá bóng
Vạn Khánh Lương từng được tung hô như một ngôi sao thể thao của tỉnh Quảng Đông về khả năng bơi lội và đá bóng
Một chai rượu khiến cấp dưới "mất mũ"
Sau khi Bộ chính trị Trung Quốc thông qua 8 quy định về chỉnh đốn lối sống, hành vi của giới quan chức nước này, Vạn Khánh Lương được xác định là "coi trời bằng vung", thoải mái ra vào các tụ điểm ăn chơi xa xỉ thêm... 21 lần, trước khi bị "ngã ngựa".
Vài ngày trước khi bị điều tra, Vạn vẫn ăn chơi xa xỉ ở một tụ điểm cao cấp chuyên phục vụ các "quan lớn".
Báo Kỷ kiểm giám sát Trung Quốc do CCDI chủ quản ngày 20/10/2014 tiết lộ, ngay sau khi Vạn Khánh Lương bị lập án điều tra, Ủy ban kỷ luật Quảng Châu đã tiến hành kiểm tra, đóng cửa 4 tụ điểm ăn chơi khét tiếng thành phố này mà "vua 600" thường đặt chân tới.
Một cấp dưới cũ của Vạn là cựu Bí thư đảng ủy Tập đoàn điện ảnh Chu Giang, Quảng Đông Hoàng Hiểu Đông cũng "đen đủi" bị CCDI chú ý sau khi xuất hiện trong "cuộc nhậu cuối cùng" trước khi Vạn bị xử lý.
Tờ báo của CCDI cho hay, Hoàng lọt vào tầm ngắm của Bắc Kinh bởi "tính tiền một chai rượu có giá 70.000-80.000 NDT (hơn 250 triệu VNĐ)".

Một tụ điểm đắt đỏ mà cựu Bí thư Quảng Châu thường lui tới
Một tụ điểm đắt đỏ mà cựu Bí thư Quảng Châu thường lui tới
Thăng quan tiến chức nhờ bạn bè "có máu mặt"
Một quan chức trong hệ thống chính pháp tỉnh Quảng Đông tiết lộ, Vạn Khánh Lương nổi tiếng trên quan trường tỉnh này là có đông bạn bè trong lĩnh vực bất động sản.
Sau khi ông này "ngã ngựa", truyền thông chính thống Trung Quốc chỉ trích Vạn sa vào con đường tham nhũng bởi "quan hệ quá mật thiết với các doanh nghiệp bất động sản", "lạm dụng công quyền", "giao dịch tiền-quyền"...
Trang Phượng Hoàng (Trung Quốc) cho hay, trong dịp Tết Âm lịch 2008, Vạn Khánh Lương - khi đó là Bí thư thành ủy Yết Dương - đã bỏ ra khoản tiền lớn để tới Bắc Kinh đón năm mới. Đi cùng Vạn là "bá chủ" địa ốc Yết Dương Hoàng Hồng Minh.
Sau chuyến "đón Tết " cùng Hoàng không lâu, Vạn Khánh Lương được thăng chức làm Phó tỉnh trưởng tỉnh Quảng Đông.
Sau khi "chiến hữu" Trần Hoằng Bình bị điều tra tháng 12/2012, Hoàng Hồng Minh cũng bị điều tra khoảng 1 năm sau đó với cáo buộc hối lộ cho Trần.
Gần đây, báo chí Trung Quốc mới xác định được Hoàng còn là "bạn học cùng lớp" với Vạn Khánh Lương tại Đại học công nghệ Hoa Nam của nước này.
Thông báo của tòa án cho biết, Vạn nhận hối lộ của Hoàng 37.900.000 NDT.
Từng là sao trẻ trên chính trường Trung Quốc
Sau khi thắng tiến làm Phó tỉnh trưởng Quảng Đông năm 2008, Vạn Khánh Lương tiếp tục "thay đường sửa lối" vào năm 2010 khi xuống Quảng Châu giữ chức Thị trưởng.
Lãnh đạo bộ phận tổ chức Tỉnh ủy Quảng Đông khi đó giới thiệu Vạn Khánh Lương là "có tính nguyên tắc, công bằng chính trực, đoàn kết với đồng chí, tác phong làm việc thực tế, khiêm nhường, liêm khiết".
Cuối năm 2011, Vạn được giữ chức Bí thư thành ủy Quảng Châu, chính thức trở thành "quyền lực số 1" tại trung tâm kinh tế lớn thứ ba Trung Quốc.
Vào thời điểm đó, "hổ béo" này là quan chức duy nhất trong chính quyền tỉnh Quảng Đông sinh sau năm 1960, đồng thời là Thị trưởng, Bí thư thành ủy trẻ tuổi nhất của thành phố Quảng Châu.
Tiền đồ của Vạn Khánh Lương từng được báo chí Trung Quốc nhận định là xán lạn không thua gì "thái tử đỏ" Bạc Hy Lai - cựu Bí thư thành ủy Trùng Khánh cũng đã "ngã ngựa".
theo Trí Thức Trẻ

Không có nhận xét nào: