Báo cáo Năng lực cạnh tranh toàn cầu dội nước lạnh lên câu chuyện về ưu thế của Trung Quốc
Xin hãy lặp lại câu này nhiều lần: “Trung Quốc sẽ vượt Mỹ trở thành nền kinh tế lớn nhất thế giới. Trung Quốc sẽ vượt Mỹ trở thành nền kinh tế lớn nhất thế giới.” Ai đó chắc đã đưa cho Wall Street và các phương tiện truyền thông chủ lưu tài liệu này vào đầu thập kỷ, và một số người vẫn đang chạy theo nó.
Sự thật của vấn đề là, ngay cả khi bạn có số dân đông gấp bốn lần, bạn phải đem lại đươc gì đó hơn là chỉ xây dựng thật nhiều và ăn cắp công nghệ: Bạn phải cạnh tranh. Trung Quốc trước đây là khá cạnh tranh vì đồng tiền mệnh giá rẻ, nhân công giá rẻ, đất đai giá rẻ. Và cũng chỉ có như vậy mà thôi. Bây giờ nó phải đổi mới để tiếp tục tiến về phía trước.
Quản lý quỹ đầu tư mạo hiểm Jim Chanos của Kynikos Associates từ lâu đã nghi ngờ về khả năng làm chính điều đó của Trung Quốc: “Chúng tôi vẫn đang chờ đợi điều đó ở Trung Quốc,” ông nói.
Vì lời nói của Chanos có một số ảnh hưởng, nên giờ đây chúng tôi đưa ra bằng chứng khoa học cho rằng sự đổi mới ở Trung Quốc đơn giản là không xảy ra.
“Phải đối mặt với chi phí sản xuất gia tăng, dân số lão hóa, và mức thu lợi giảm dần trên những khoản đầu tư lớn trong ba thập kỷ qua, Trung Quốc bây giờ phải phát triển thành một mô hình mà sự đổi mới và nhu cầu làm tăng hiệu suất thông qua tiêu thụ trong nước,” theo Báo cáo về Năng lực cạnh tranh toàn cầu năm 2015 của Diễn đàn kinh tế thế giới.
Trong thực tế, Trung Quốc chỉ được xếp hạng thứ 28 về chỉ số năng lực cạnh tranh toàn cầu, so với vị trí thứ 3 của Hoa Kỳ.
Các yếu tố quan trọng trong sự cạnh tranh qua việc đổi mới trong số 12 tiêu chí (và thứ tự xếp hạng tương ứng của họ) như sau:
- Giáo dục Đại học và Đào tạo (Trung Quốc 68 / Hoa Kỳ 6)
- Tính linh hoạt của công nghệ (Trung Quốc 74 / Hoa Kỳ 17)
- Mức độ tinh vi của Doanh nghiệp (Trung Quốc 38 / Hoa Kỳ 4)
- Tự đổi mới (Trung Quốc 31 / Hoa Kỳ 4)
Ngay cả nếu chúng ta nhìn vào một số tiêu chí, nơi Trung Quốc dẫn trước Hoa Kỳ, chúng ta vẫn có thể nhặt ra một số điều gây bất hoà.
- Quy mô thị trường (Trung Quốc 1 / Hoa Kỳ 2)
- Y tế và Giáo dục Tiểu học (Trung Quốc 44 / Hoa Kỳ 46)
- Môi trường kinh tế vĩ mô (Trung Quốc 8 / Hoa Kỳ 96)
Trong khi thực tế là không có sự khác biệt giữa hai nước khi đề cập đến quy mô của thị trường hàng hóa và dịch vụ tương ứng, có vẻ là khá gượng khi xếp Hoa Kỳ ở thứ hạng thấp như vậy về y tế và giáo dục tiểu học.
Tuy nhiên, khi nói đến môi trường kinh tế vĩ mô, Báo cáo Năng lực cạnh tranh Toàn cầu chỉ lấy vài con số với giá trị bề mặt mà không thực sự hiểu về cách thức nền kinh tế Trung Quốc hoạt động.
Nhiều yếu tố quyết định việc xếp hạng được dựa trên chi tiêu chính phủ và nợ quốc gia. Đúng, Hoa Kỳ là một quốc gia vung tay quá trán – và nợ nần chồng chất, không có gì còn phải nghi ngờ về nhận định này.
Trung Quốc, trên bề mặt không có điều trên. Nhưng chỉ vì các công ty do nhà nước Trung Quốc sở hữu đang chết chìm trong nợ không được tính vào nợ chính phủ. Cũng như thế với nợ của các chính quyền địa phương (khoảng 25 phần trăm GDP) hoặc nợ của hệ thống ngân hàng do nhà nước kiểm soát (khoảng 300 phần trăm của GDP).
Trung Quốc cũng được xếp ở vị trí thứ 3 về tổng tiết kiệm quốc gia với 48,9 phần trăm GDP. Nhưng đó chỉ là một mặt của bảng cân đối. Ở phía bên kia là một ngọn núi chi tiêu đầu tư lãng phí.
Vì vậy, sau những điều chỉnh của Epoch Times, bảng đối chiếu chính thức giữa Trung Quốc và Hoa Kỳ là Hoa Kỳ thắng 10 và hòa 2. Hoặc theo lời của Jim Chanos: Chúng tôi vẫn đang đợi đây, Trung Quốc.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét