Sự thật thật sự vẫn rất mù mờ
(GDVN) - Trong tâm khảm người viết, dân tộc Nga, con người Nga văn hóa Nga vẫn thấm đẫm nhân hậu và yêu thương. Chỉ có điều, chính trị dường như đã đổi thay.
Philippines muốn "hạ cánh mềm" với Trung Quốc sau phán quyết của PCASputnik cổ súy Mỹ rời khỏi Biển Đông, để các nước "quy thuận" Trung Quốc?Cầu thị và thượng tôn luật pháp quốc tế chỉ làm Trung Quốc mạnh hơn
Gần đây dư luận đã mất quá nhiều giấy mực và công sức bàn cãi trên các diễn đàn xuất phát từ những phát biểu của Nga xung quanh lập trường của nước này về những tranh chấp ở Biển Đông, đặc biệt là ở thời điểm “Vụ kiện Biển Đông” của Philippines ra Tòa Trọng tài Thường trực (PCA) chuẩn bị đưa ra phán quyết.
Bắt đầu từ những phát biểu của Ngoại trưởng Nga Sergei Lavrov “phản đối quốc tế hóa tranh chấp Biển Đông” và “phản đối sự tham gia của bên thứ ba vào giải quyết tranh chấp Biển Đông” ngày 12/4 và 29/4. Tiếp đến là phát biểu "nhắc lại cho rõ" lập trường của Nga ở Biển Đông của người đại diện chính thức Bộ ngoại giao Nga, bà Maria Zakharova.
Những phát biểu như vậy trong lúc tình hình Biển Đông “dậy sóng” chủ yếu bởi vì Trung Quốc leo thang quân sự hóa, phiêu lưu bành trướng một cách ngang ngược. Trong khi một nước nhỏ như Philippines lại đi đầu trong việc phá đường lưỡi bò phi pháp bằng con đường pháp lý, vụ kiện Trung Quốc lên PCA chuẩn bị đi đến hồi kết, thì dư luận trong các nước liên quan, kể cả ở Việt Nam không thể không “dậy sóng.”
Mới đây nhất, ngày 30/6 trên trang Sputnik của Nga có bài báo của nhà báo Alexei Syunnerberg “Sự thật về lập trường của Nga trong vấn đề Biển Đông” phỏng vấn Đại sứ Nga tại Việt Nam ngài Konstantin Vnukov, cố gắng làm rõ quan điểm của nước này.
Đại sứ Nga tại Việt Nam ngài Konstantin Vnukov, ảnh: Spunik. |
Bài báo nhìn nhận lý do phải "nói cho rõ" lần thứ 3 là vì: “Trước thềm Tòa án Trọng tài quốc tế ở Hague ra phán quyết vụ kiện Biển Đông của Philippines vào ngày 12 tháng 7, các phương tiện truyền thông của một số quốc gia cố tình xuyên tạc quan điểm của Nga về vấn đề Biển Đông.”
Ngài K.Vnukov khẳng định, quan điểm của Nga không phải là nước đôi mà giữ một lập trường rõ ràng về tranh chấp Biển Đông, và tất nhiên ông tái khẳng định những gì mà các quan chức ngoại giao nước này đã nói, kể cả ở cấp cao nhất.
Tuy nhiên, những phát biểu của ngài Đại sứ vẫn là nhắc lại những gì đã nói mà không có thêm bất cứ thông tin nào đáp ứng nhu cầu và thắc mắc của dư luận về những câu hỏi hết sức cụ thể.
Rõ ràng, lập trường của Nga về những tranh chấp Biển Đông và phương án giải quyết chúng được Nga xác quyết lần thứ 3 qua lời ngài Đại sứ là nhất quán, chúng ta hoàn toàn không nghi ngờ về điều đó:
(1) Phản đối quốc tế hóa giải quyết tranh chấp Biển Đông; (2) Tất cả các vấn đề trong khu vực được giải quyết bằng các biện pháp chính trị và ngoại giao, thông qua cuộc đàm phán giữa các nước có tranh chấp;
(3) Chống lại sự tham gia vào nó của các bên không có liên hệ trực tiếp đến cuộc tranh chấp; (4) Kêu gọi "các bên" bình tĩnh, chống leo thang căng thẳng, chống quân sự hóa Biển Đông.
Để tránh bị coi là “suy diễn” hay nặng hơn là “xuyên tạc” lập trường của Nga về Biển Đông, người viết sẽ không đưa ra bình luận – vì thực tế việc đó thì đã có rất nhiều ý kiến đa chiều, mà sẽ chọn phương án đặt một vài câu hỏi cho ngài Đại sứ K.Vnukov để làm cho rõ hơn, bởi thực sự "sự thật" mà Spunik cung cấp vẫn chưa giải đáp được thắc mắc của người viết.
Thứ nhất, phải hiểu như thế nào là “quốc tế hóa tranh chấp"?
Tranh chấp ở Biển Đông đương nhiên là tranh chấp quốc tế rất phức tạp, trong đó nổi bật nhất là tranh chấp chủ quyền song phương giữa Trung Quốc với Việt Nam ở quần đảo Hoàng Sa, tranh chấp chủ quyền đa phương giữa 5 nước 6 bên với quần đảo Trường Sa (2 quần đảo được Nhà nước Việt Nam thiết lập, thực thi chủ quyền một cách hợp pháp, hòa bình, liên tục từ khi còn là đất vô chủ), tranh chấp ứng dụng và giải thích UNCLOS 1982.
Nga có thể đứng ngoài Biển Đông nếu muốn |
Những tranh chấp ở Biển Đông không chỉ tồn tại trong vài năm vừa qua, mà ít nhất vài chục năm và ngày càng căng thẳng, tiềm ẩn nguy cơ xung đột, đối đầu. Người Việt Nam không bao giờ quên những sự kiện ở Gạc Ma năm 1988, khi mà Trung Quốc bất ngờ nổ súng chiếm đảo Gạc Ma, giết hại 64 người lính công binh Việt Nam không có vũ khí trong tay. Trước đó là cuộc xâm lược đẫm máu Hoàng Sa năm 1974.
Năm 2009, Trung Quốc chính thức hóa yêu sách đường lưỡi bò vô căn cứ lên Liên Hợp Quốc tuyên bố cái gọi là "chủ quyền" với gần như toàn bộ Biển Đông. Từ đó đến nay là một loạt hành động xâm phạm vùng đặc quyền kinh tế, thềm lục địa các nước ven Biển Đông, trong đó có Việt Nam.
Nguy hiểm nhất và căng thẳng nhất hiện nay là việc Trung Quốc quân sự hóa Biển Đông thông qua việc bồi đắp đảo nhân tạo, xây dựng đường băng quân sự và trang bị vũ khí hạng nặng ra khu vực Hoàng Sa, Trường Sa, đe dọa trực tiếp an ninh các nước ven Biển Đông và tự do, an toàn hàng hải, hàng không ở Biển Đông.
Trong khi Biển Đông là một vùng biển quốc tế có tuyến đường hàng hải huyết mạch chạy qua, là nơi có lợi ích của nhiều cường quốc bao gồm Hoa Kỳ và chính bản thân Nga như thừa nhận của ngài Đại sứ.
Bởi thế, ngay từ năm 2002 ASEAN và Trung Quốc đàm phán, ký kết Tuyên bố chung về ứng xử của các bên trên Biển Đông (DOC) với tư cách cả khối chứ không phải từng nước, cũng không phải giữa 4 nước yêu sách với Trung Quốc.
Hoa Kỳ, Nhật Bản, Ấn Độ, EU và cả Nga đều có lợi ích ở Biển Đông dù ít dù nhiều. Các nước liên quan và G-7, EU đã lên tiếng kêu gọi Trung Quốc tuân thủ phán quyết của PCA, còn Nga lên tiếng phản đối "quốc tế hóa tranh chấp", vậy bản thân các động thái lên tiếng này, ủng hộ như G-7 và EU hay phản đối như Nga, có phải là sự "can thiệp quốc tế" vào Biển Đông hay không?
Thậm chí ngay cả Liên Hợp Quốc và Tổng thư ký Liên Hợp Quốc cũng đã lên tiếng kêu gọi các bên kiềm chế ở Biển Đông, đó có phải "quốc tế hóa" không?
Đây là yếu tố cực kỳ quan trọng vì nó sẽ đảm bảo được các nguyên tắc của pháp luật quốc tế như nguyên tắc bình đẳng giữa các quốc gia, nguyên tắc không dùng vũ lực và đe dọa dùng vũ lực trong quan hệ quốc tế.
Thứ hai, "lối thoát duy nhất là đàm phán" có loại trừ quyền sử dụng các giải pháp pháp lý hay không?
Thực tế những tranh chấp phức tạp ở Biển Đông đàm phán không đi đến đâu suốt mấy chục năm qua là bởi hai lý do. Một là Trung Quốc luôn đưa ra tiền đề "chủ quyền thuộc Trung Quốc", yêu cầu đối phương phải thừa nhận rồi mới đàm phán gì thì đàm phán.
Sputnik cổ súy Mỹ rời khỏi Biển Đông, để các nước "quy thuận" Trung Quốc? |
Hai là, Trung Quốc tự vẽ ra cái gọi là đường lưỡi bò 9 đoạn vô căn cứ pháp lý lẫn khoa học, không tọa độ chính xác để đòi "chủ quyền" toàn bộ Biển Đông. Họ thường vin vào đường lưỡi bò để ngang nhiên xâm phạm vùng đặc quyền kinh tế, thềm lục địa của các nước ven Biển Đông, trong đó có Việt Nam.
Mặt khác, Nga thừa nhận vai trò nền tảng của UNCLOS 1982 trong giải quyết tranh chấp ở Biển Đông. Trong UNCLOS 1982 có các nội dung quy định về giải quyết tranh chấp ứng dụng, giải thích Công ước thông qua cơ quan tài phán quốc tế như Phụ lục VII, Phụ lục VIII.
Như vậy, cơ quan tài phán quốc tế xử lý tranh chấp áp dụng, giải thích Công ước là giải pháp hòa bình, hợp pháp, là quyền lợi mặc nhiên của các thành viên UNCLOS 1982. Nga không phủ nhận điều này thì tại sao lại nói, đàm phán là "lối thoát duy nhất"?
Người Việt Nam rất quan tâm điều này và mong muốn được nghe lời giải thích của Nga cho rõ hơn, bởi giải quyết tranh chấp về ứng dụng, giải thích UNCLOS 1982 hay các hành động vi phạm UNCLOS 1982 thông qua cơ quan tài phán không những là giải pháp hòa bình, văn minh, hợp pháp mà còn là quyền lợi cơ bản, sát sườn của Việt Nam.
Ví dụ cụ thể như vụ Trung Quốc cắm giàn khoan 981 trong vùng đặc quyền kinh tế, thềm lục địa Việt Nam năm 2014, trước đó là cắt cáp tàu thăm dò dầu khí Việt Nam, mời thầu dầu khí trong vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam...
Thứ ba, Nga "chống lại sự tham gia vào nó của các bên không có liên hệ trực tiếp đến cuộc tranh chấp" là các bên nào? Có bao gồm PCA hay không? Thế nào mới là "có liên hệ trực tiếp"?
Bởi lẽ những phát biểu của Nga đều được đưa ra trong thời điểm ngay trước thềm PCA ra phán quyết vụ kiện của Philippines, còn Trung Quốc ra sức vận động lôi kéo một số nước theo họ chống lại thẩm quyền và phán quyết hợp pháp của PCA.
Mặt khác, Biển Đông không chỉ có tranh chấp giữa các bên yêu sách, mà còn là nơi có lợi ích và diễn ra cạnh tranh giữa các siêu cường, bao gồm Hoa Kỳ, Trung Quốc và bây giờ dường như có cả Nga.
Trong khi sự tham gia tích cực, xây dựng của bên thứ 3 có vai trò vô cùng quan trọng trong các sự vụ quốc tế. Bản thân Nga cũng thường xuyên chứng minh điều này.
Ví dụ như vai trò của Nga cũng như cạnh tranh Nga - Mỹ trong khủng hoảng Ukraine, Syria, chống IS, hạt nhân Iran, hạt nhân Bắc Triều Tiên. "Liên hệ trực tiếp" giữa Nga, Mỹ với các sự vụ này có khác gì "liên hệ trực tiếp" giữa Mỹ, Trung Quốc, ASEAN...đối với Biển Đông?
Hai hổ khó sống chung một núi |
Có những vấn đề cần phải có can thiệp của Liên Hợp Quốc. Thậm chí có những vấn đề các nước lớn như Nga - Mỹ sử dụng vũ lực để giải quyết, bởi không thể đối thoại và cũng không thể "kiện", ví dụ như chống khủng bố IS.
Trên Biển Đông, Trung Quốc ngang ngược không thể đàm phán nổi, nay nếu việc nhờ bên thứ 3 là cơ quan tài phán quốc tế, và có thể là cả Liên Hợp Quốc can thiệp nữa mà không được thì chắc chỉ còn nước chuẩn bị cho phương án xấu nhất - đánh nhau.
Điều này Nga không mong muốn, vậy thì giải pháp nhờ bên trung gian như cơ quan tài phán có thẩm quyền và Liên Hợp Quốc là quá hợp lý, hợp tình và hợp pháp, Nga có phản đối không? Cụ thể hơn nữa, Nga có phản đối vụ kiện của Philippines, thẩm quyền và phán quyết của PCA hay không?
Cuối cùng, điều thứ tư khiến người viết băn khoăn là, tại sao những vụ tranh chấp trên Biển Đông do Trung Quốc gây ra đã diễn ra vài chục năm nay; nhất là vụ kiện của Philippines lên PCA được bắt đầu từ tháng Giêng năm 2013 sau 18 năm đàm phán không kết quả thì chẳng thấy Nga nói gì.
Bất thình lình Nga liên tục lên tiếng về Biển Đông khi PCA chuẩn bị ra phán quyết với những nội dung "đa nghĩa", "khó hiểu" và được dư luận cho là có lợi cho Trung Quốc trong việc chống lại phán quyết của Tòa.
Trung Quốc quân sự hóa ồ ạt từ cuối năm 2013 bằng biệc bồi đắp xây dựng đảo nhân tạo, kéo hết tên lửa này máy bay khác ra Hoàng Sa, chiếm quyền kiểm soát Scarborough từ Philppines, cắm giàn khoan vào vùng đặc quyền kinh tế Việt Nam, toàn những chuyện phiêu lưu quân sự kinh thiên động địa thì không thấy Nga lên tiếng.
Bây giờ Nga mới liên tục tuyên bố: "Chúng tôi cũng dứt khoát chống lại sự leo thang căng thẳng xung quanh vấn đề Biển Đông, chống lại việc gia tăng quân sự hóa trong khu vực." Nhưng không rõ theo quan điểm của Nga, nước nào đang leo thang căng thẳng ở Biển Đông?
Người viết cho rằng cần phải nhìn nhận thẳng thắn, những tuyên bố này của Nga chắc chắn không có lợi cho các nước nhỏ có liên quan trong khu vực Biển Đông đang bị Trung Quốc nhảy vào tranh chấp. Chỉ Trung Quốc là có lợi.
Nga là một nước lớn, thành viên Thường trực Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc, có vị thế, có uy tín, có chỗ đứng trên vũ đài chính trị quốc tế cũng như trong trái tim của rất nhiều người Việt Nam yêu dân tộc Nga, con người Nga.
Bởi lẽ ấy nhiều người Việt Nam mới có những thắc mắc, băn khoăn mong muốn được phía Nga làm rõ vì nó ảnh hưởng không chỉ đến quyền và lợi ích hợp pháp của Việt Nam, mà còn là hòa bình và ổn định của khu vực, luật pháp quốc tế cũng như hình ảnh Nga trong lòng người Việt.
Thiết nghĩ nêu những vấn đề hết sức cụ thể trao đổi cùng với các bạn Nga để làm rõ vấn đề không nên bị coi là "xuyên tạc lập trường" của Nga ở Biển Đông. Bởi nếu không có những duyên nợ, tình cảm và các vấn đề bất cập nêu trên, có lẽ dư luận không mất nhiều giấy mực đến thế.
Không trân trọng ân tình cũng như tấm chân tình, sự giúp đỡ quý báu của dân tộc Nga, đất nước Nga với Việt Nam thời kỳ Liên Xô trước đây cũng như nước Nga sau này, người viết đã không phải băn khoăn, suy nghĩ nhiều như thế.
Những tiếng nói như lãnh đạo Campuchia mới tuyên bố gần đây chẳng hạn, với người viết không đọng lại điều gì đáng chú ý, vì nó chỉ là những tiếng nói lạc lõng giữa đời thường. Nhưng với người viết, Nga có một vị thế khác. Trong tâm khảm người viết, dân tộc Nga, con người Nga văn hóa Nga vẫn thấm đẫm nhân hậu và yêu thương. Chỉ có điều, chính trị dường như đã đổi thay theo thời cuộc.
Học giả TQ: Nga không ủng hộ Bắc Kinh về vấn đề biển Đông
Hải Võ |
Trong khi truyền thông Trung Quốc hô hào rằng Nga "ủng hộ lập trường của Bắc Kinh về biển Đông", một học giả của nước này đã nêu luận điểm chứng minh điều ngược lại.
Kết quả của chuyến thăm chính thức Trung Quốc hôm 25/6 của Tổng thống Nga Vladimir Putin là nguyên thủ hai nước đã ký kết ba hiệp định: "Tuyên bố chung của Nga và Trung Quốc", "Tuyên bố về tăng cường sự ổn định chiến lược toàn cầu " và "Tuyên bố về Hợp tác trong lĩnh vực phát triển không gian thông tin".
Đây là chuyến công du Trung Quốc thứ 5 của ông Putin, đồng thời là lần gặp mặt chính thức thứ 6 của ông với Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình chỉ trong 13 tháng. Những con số được cho là thể hiện mối quan hệ song phương "mật thiết", ở mức độ "chưa từng có trong lịch sử".
Tuy nhiên, theo nhà nghiên cứu quốc tế người Trung Quốc Đinh Đông, ngoài tuyên bố liên quan đến phát triển không gian mạng, hai tuyên bố chung còn lại giữa Nga và Trung Quốc không đi đến những biện pháp cụ thể.
Nga chỉ có thể "hỗ trợ" Trung Quốc ở "ngoại giao bề nổi"
Trong bài phân tích mới đây, ông Đinh chỉ ra những dấu hiệu cho thấy trong vấn đề biển Đông, Nga không "ủng hộ lập trường của Trung Quốc" như những gì Bắc Kinh lan truyền trên truyền thông nước này.
Tuyên bố chung về thúc đẩy luật pháp quốc tế được phía Nga quyết định phát biểu thông qua Bộ ngoại giao hai bên, chứ không ra tuyên bố ở cấp nguyên thủ và thông cáo cũng không đề cập các biện pháp cụ thể.
Ông Đinh cho hay, điều này "thể hiện rõ Nga không muốn bị lôi kéo vào mâu thuẫn biển Đông ở mức độ chiến lược, mà chỉ thể hiện ở ngoại giao bề nổi". Theo ông, đây cũng là "sự ưu ái" tối đa mà Nga có thể dành cho Trung Quốc.
Đáng chú ý, trong tuyên bố kể trên cũng không xuất hiện cụm từ "biển Đông", cho thấy điều Moscow chỉ bày tỏ "ý nguyện ngoại giao" trên phương diện vụ kiện biển Đông ở Tòa trọng tài thường trực (PCA) do Philippines làm nguyên đơn, mà không hề bày tỏ "ủng hộ toàn diện" đối với Trung Quốc về chính sách và lợi ích biển Đông.
"Tôi rất ngạc nhiên là một số học giả nổi tiếng cùng báo chí Trung Quốc lại dựa vào tuyên bố chung về luật quốc tế giữa Nga-Trung để kết luận là Nga ủng hộ lập trường chính sách của Bắc Kinh ở biển Đông," học giả Đinh Đông bình luận.
Tàu Nga xuất hiện gần Senkaku/Điếu Ngư, Moscow "né" biển Đông
Theo phân tích của ông Đinh Đông, Nga trên thực tế đã cố gắng hạn chế khả năng bị chỉ trích là "ủng hộ Trung Quốc ở biển Đông".
Bằng chứng là 3 chiến hạm Nga đã lần đầu tiên xuất hiện cùng thời điểm với 1 tàu chiến Trung Quốc ở Vùng tiếp giáp lãnh hải Nhật Bản, gần quần đảo Senkaku/Điếu Ngư mà Trung-Nhật tranh chấp chủ quyền, vào rạng sáng 9/6.
Ông Đinh lập luận, đối với Nga mà nói, động thái này chứng minh cho Trung Quốc thấy Moscow sẵn sàng ủng hộ Bắc Kinh về mặt quân sự, nhưng đồng thời tránh được việc phải "lộ diện" trên biển Đông, gây ấn tượng tiêu cực với Mỹ hay các nước ASEAN.
Mặt khác, sự kiện hôm 9/6 đã làm leo thang căng thẳng Trung-Nhật, đem lại "vốn liếng ngoại giao" nhất định cho Tổng thống Putin. Theo kế hoạch, ông sẽ thăm chính thức Nhật Bản trong năm 2016 và tổ chức hội nghị thượng đỉnh quan trọng với Thủ tướng Nhật Bản Shinzo Abe.
Putin vẫn "kiềm chế" Trung Quốc ở Biển Đông
Ông Đinh Đông đánh giá Tổng thống Putin là một cao thủ trong các bàn cờ về ngoại giao chiến lược.
Trong bối cảnh Nga bị phương Tây cấm vận bởi cuộc khủng hoảng Ukraine và phải "ngả về Trung Quốc" để tìm kiếm những lợi ích quan trọng về tài chính, song Moscow vẫn duy trì được trạng thái cân bằng trong ngoại giao hai nước.
Thậm chí, ở một số vấn đề quan trọng mà phía Trung Quốc rất quan tâm và tỏ ý muốn hợp tác, Nga còn kiềm chế được Bắc Kinh. Ở khu vực biển Đông, Nga vẫn có những lợi ích và đối tác thiết thực khác ngoài Trung Quốc - ông Đinh cho biết.
Ông viết: "Khi nhà lãnh đạo mới của Trung Quốc (ông Tập Cận Bình) chọn nước Nga là điểm đến công du đầu tiên (tháng 3/2013) thì nền tảng cơ bản cho ngoại giao hai nước đã được xác định.
Đây cũng là mở đầu cho sự thay đổi chiến lược cân bằng nước lớn đối với Trung Quốc.
Hàng loạt động thái sau đó của Bắc Kinh, từ khởi xướng 'giá trị quan châu Á của người châu Á' cho đến đẩy mạnh xây đảo nhân tạo (phi pháp-PV) ở biển Đông, đều củng cố cục diện chiến lược trên.
Trên thực tế, hệ quả tất yếu của việc Trung Quốc bị Mỹ cùng nhiều nước châu Á cô lập là sự phụ thuộc nhiều hơn của Bắc Kinh vào Nga."
Học giả người Trung Quốc nhận định, Trung Quốc đã không bị Mỹ xem là đối tượng cô lập kể từ sau Chiến tranh Lạnh. Tình hình này chỉ mới thay đổi từ năm 2015 khi Bắc Kinh ngang nhiên gia tăng hoạt động quân sự hóa trên biển Đông.
Vấn đề biển Đông rất phức tạp và không phải là lợi ích quan trọng nhất vào thời điểm hiện tại của Trung Quốc. Việc bỏ qua phương châm cơ bản, chuyển sang áp dụng chính sách cứng rắn không phải là hành động khôn ngoan.
"Chính điều này đã đảo lộn toàn bộ cục diện ngoại giao của Trung Quốc, đẩy họ vào tình thế bị cô lập trong các tranh chấp ở cả biển Đông và Hoa Đông," ông Đinh kết luận.
theo Thế giới trẻ
Tài liệu tham khảo:
Phúc Lai
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét